“Quân Đà ta muốn giết người, còn không ai là giết không chết.” Quân Đà lạnh lùng nói.
“Con rùa già Quân Đà kia, gia chính là bất tử, ngươi có thể làm gì được ta?” Sở Phong khiêu chiến. Tai của hắn nghe được lời nói rét lạnh của Quân Đà, xuyên thấu qua không gian truyền đến.
Oành.
Sau một khắc, hắn cảm nhận được tử vong uy hiếp, có chiến hạm phát sáng tấn công về phía hắn.
Cường giả tộc Cơ Giới xuất hiện, trên người xuất hiện tầng ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, từ trên bầu trời lao về phía hắn.
Đây là thánh huyết tiêu hao, có thể che chở tiến vào Trái đất, muốn giết chết Sở Phong.
Thánh nhân đang trả giá bằng máu, để đưa tộc Cơ Giới xuống, thề phải giết chết Sở Phong, không cho hắn một con đường sống.
“Lần này trả giá lớn rồi.” Sở Phong biến sắc, âm thầm líu lưỡi. Hắn chơi lớn thật rồi. Chưa bao giờ có nguy hiểm như thế xuất hiện. Đây chính là sinh tử kiếp, đại nạn lâm đầu.
…
Đông Hải, bọt nước trắng như tuyết phóng tới không trung, sóng lớn đánh lên như lôi đình.
Trên bầu trời toàn là chiến hạm, dài đến mấy chục thước, cao đến vài trăm mét, giống như khu rừng sắt thép che khuất cả bầu trời.
Đây chỉ là một phần của không gian bên ngoài, những chiến hạm chân chính cỡ lớn còn chưa giáng xuống. Nếu không, không biết cảnh tượng sẽ còn đáng sợ đến cỡ nào.
Oành.
Một vệt sáng rơi xuống, đánh xuyên qua màn sáng bảo vệ thuyền lớn năm màu. Oành một tiếng đánh vào thuyền, lập tức nơi đó phát ra tiếng kêu thê thảm.
Có máu văng lên, boong tàu vỡ tung tóe, toàn bộ chiến thuyền năm màu lay động một hồi.
Trên thuyền, một cái lỗ lớn đang bốc lên khói xanh. Chiếc bàn ngọc thạch bên cạnh chia năm xẻ bảy. Cả người con rùa màu bạc bên dưới toàn là máu. Mai rùa của nó vỡ ra một khối lớn, thiếu chút nữa bị đánh xuyên.
Lúc này, con rùa đau đến nhe răng nhếch miệng, phải gầm nhẹ lên, thiếu chút nữa chết mất.
Sở Phong cũng kêu lên, khóe miệng mang theo vết máu ngửa đầu nhìn trời, sau đó một lần nữa tiến hành nhảy vọt không gian.
Trước khi đi, hắn nhìn thấy ánh sáng màu đỏ trên chiến hạm công kích hắn ảm đạm xuống, sau đó ầm ầm nổ tung, bị hủy diệt giữa không trung.
Nó xâm nhập vào Trái đất, mỗi giờ mỗi khắc đều tiêu hao thánh huyết che chở. Vừa rồi phát động công kích đã dẫn nó hướng đến điểm diệt vong cuối cùng.
Xoẹt!
Đám người Sở Phong im lặng biến mất.
Lê Lâm cũng không bị thương, chỉ là biểu hiện hơi chút hoảng hốt. Kiếm thánh Đoan Mộc đã đến, đã biết tình huống của nàng bây giờ, có thể đi cứu nàng không? Sau khi sư môn biết, sẽ nhìn nàng như thế nào?
Trên bầu trời chen chúc chiến hạm sắt thép, liên lạc lẫn nhau, có mệnh lệnh nghiêm khắc được đưa ra, có thể giết chết Sở Phong nhưng không được làm tổn thương con rùa bạc và cô gái trên tàu.
Bằng không, bản thân tất cả tộc Cơ Giới đều phải chết.
Con thuyền lớn năm màu xuất hiện tại một hải vực khác. Sở Phong lau vết máu nơi khóe miệng. Hắn biết được nguy cơ chưa từng có trước đó đã xuất hiện.
Trong tình huống bình thường, hôm nay hắn rất khó sống sót, chết không có chỗ chôn.
Lần này, hắn không tiếp tục nhảy vọt hư không nữa, mà là điều khiển thuyền lớn theo gió vượt sóng đến Đông Hải.
“Muốn giết ta, các ngươi cũng phải trả giá bằng máu.” Sở Phong cầm một cục đá trong tay, thuộc về núi Bất Diệt. Hắn đang cảm nhận mật thổ vô thượng của Yêu tộc.
Rốt cuộc hắn cũng đã cảm nhận được. Thuyền lớn phá sóng, nhanh chóng đến gần.
Trước kia, bất luận thánh huyết hay là xá lợi tử của Kim Thân Bồ Tát, tất cả đều bị núi Bất Diệt hấp thu. Hiện tại hắn muốn lợi dụng đặc tính của cấm địa này đối phó với chiến hạm đầy trời.
Nếu có tác dụng, tộc Cơ giới nhất định sẽ rất thảm, sẽ nổi điên vì tổn thất một lượng nhân số lớn.
Đằng sau dày đặc những chiến hạm chiến đấu. Quả nhiên là đuổi theo hắn mà đến, khóa chặt hắn, để cho hắn trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào.
Bên ngoài Trái đất, cho dù là ba đại thánh nhân cũng không cảm ứng được núi Bất Diệt, chỉ cảm thấy hải vực đó có chút quỷ dị.
Về phần bình đài Nguyên Thú, càng thêm bất lực vô năng, không bắt được một chút dị thường nào, chỉ thấy thuyền lớn năm màu của Sở Phong phả ra khói xanh, trên boong tàu có máu, nhưng vẫn tiến lên trên mặt biển.
Mọi người ý thức được, lần này Sở Phong sẽ nhuộm máu tươi ở hải vực, khó mà sống nổi.
Bình luận viên rốt cuộc cũng lên tiếng. Trước đây liên quan đến thánh nhân, y vẫn luôn im lặng, không dám bình luận thứ gì.
“Xem ra sinh mệnh của chàng thanh niên Sở Phong này đã đi đến hồi cuối, sẽ kết thúc trong biển rộng kia.”
Mấy nhân vật nổi tiếng cũng gật đầu. Bọn họ như trút được gánh nặng, tất cả đều thở phào một hơi.
Một nhân vật nổi tiếng lên tiếng: “Ta đã nhiều lần nhấn mạnh, uy nghiêm của thánh nhân là không thể mạo phạm. Chạm vào hẳn phải chết. Hiện tại hết thảy đều kết thúc rồi.”
“Chàng thanh niên này dũng cảm, nhưng lại không đáng khen. Mạo phạm thánh nhân chính là tội lớn. Bây giờ hắn đã đi đến tuyệt lộ.” Một nhân vật nổi tiếng khác đưa ra lời bình.
Trên bình đài Nguyên Thú, rất nhiều người đều cảm thấy đáng tiếc, khó có được một người dám khiêu chiến uy nghiêm thánh nhân, kết quả bây giờ đã sắp chết.
Thánh nhân vô địch, thánh nhân cứng nhắc, thánh nhân ngồi trên cao, ẩn trong hỗn độn, quả nhiên là sinh linh hai thế giới khác biệt với bọn họ, chỉ có thể ngưỡng vọng, không thể mạo phạm.
Nhưng sau một khắc, tất cả mọi người đều giật mình mở to mắt.
Con ngươi bình luận viên co rút, cảm giác kinh ngạc.
Về phần mấy nhân vật nổi tiếng, có người vì rúng động mà kéo đứt râu, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đáng sợ kia.
Sau khi chiến hạm xuất hiện tràn ngập Đông Hải, cũng không lập tức khai hỏa, bởi vì sợ ném chuột vỡ bình. Trên chiếc thuyền năm màu còn có cháu của cổ thánh Quân Đà và người mà Kiếm thánh Đoan Mộc muốn tìm.
Bọn họ đang áp sát, đồng thời còn có rất nhiều thành viên tộc Cơ Giới xuất hiện, cầm trường đao đáng sợ trong tay, muốn bắt sống Sở Phong.
Nhưng sau khi chân chính đến gần vùng biển này, chuyện khiến bọn họ sợ hãi đã phát sinh. Ánh sáng màu đỏ trên tất cả chiến hạm đều nhanh chóng biến mất, còn thánh quang màu đỏ sậm trên người bọn họ cũng bắt đầu biến mất theo.
Oành! Oành! Oành!
Trên không vùng biển, mấy trăm chiến hạm nổ tung, giống như pháo hoa nở rộ, vô cùng chói mắt, cả mảnh thiên địa đều đang run sợ.
Về phần tộc Cơ Giới thì chết như rạ. Người kim loại cao mấy chục mét bây giờ chỉ lớn bàng bàn tay, rơi vào kết cục như nhau, thịt nát xương tan.
Bốn trăm tàu chiến hạm, phi thuyền nổ sạch, hư không bị bóp méo. Bởi vì bọn chúng mang theo năng lượng quá kinh khủng, đủ để đánh xuyên qua mảnh thiên địa này.
Đồng thời còn có rất nhiều máy tham trắc giống như pháo nổ đôm đốp không ngừng vang lên, tất cả đều nổ tung.
Từ đằng xa, núi Bất Diệt giống như một hung thú tiền sử vừa mới khôi phục, tham lam nuốt hết tất cả thánh huyết, một chút cũng không chừa, dẫn đến chiến hạm mất đi sự che chở, bị trận vực ma diệt sạch sẽ.
Bọn chúng bộc phát năng lượng, một số bị trận vực hấp thu, một số bị núi Bất Diệt hấp thu.
Đến cuối cùng, đại quân sắt thép toàn bộ sụp đổ, một chút cặn bã cũng không còn, cứ như vậy mà bị hủy diệt sạch sẽ.
Cảnh tượng này thật đáng sợ, khiến người ta phải rùng mình.