Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 965 - Chương 981: Cửu Tử Sơ Thành (1)

Thánh Khư Chương 981: Cửu tử sơ thành (1)

Hết thảy mọi thứ đều khá mơ hồ, hình ảnh mông lung, nhưng lại chấn nhiếp lòng người.

Còn có tinh thể có các sinh vật yên tĩnh bất động, nhưng ánh mắt phảng phấtn như có thể ngăn cách thời không, vang lừng cả cổ kim!. . .

Tóm lại, một trăm viên tinh thể này đều quá mức thần bí, thậm chí có thể nói là quỷ dị, khiến người ta không dám nhìn thẳng, sẽ sinh ra cảm giác run rẩy và kinh dị từng trận.

Đây chính là mục tiêu của Sở Phong, hắn muốn vẩy mực ra một bức tranh vô địch, còn có cái gì đáng sợ hơn một trăm viên tinh thể này sao? Một trăm cường giả cường đại nhất, chiếu rọi Chư Thiên, nếu như trở thành bức tranh của hắn, vậy thì thật không thể tưởng tượng.

Nhưng mà, hắn cũng đang lo lắng, bức tranh này quá nghịch thiên, sơ sẩy một cái thôi thì hình thể của hắn sẽ sụp nát, tinh thần cũng tàn lụi, trong chớp mắt thì thân tử đạo tiêu.

Chuyện này cũng không phải trò đùa, mà liên quan đến tính mạng của mình.

Không phải cấu tứ hùng vĩ là tốt nhất, bởi vì rất nhiều chỉ thuần túy là muốn chết, căn bản không chịu nổi loại áp lực kia, dẫn đến tự bản thân cũng đã sụp đổ.

Hắn có đầy đủ tự phụ kéo đứt gông xiềng toàn thân, nhưng chuyện ập xuống đầu thì trong lòng vẫn còn khá không ổn định.

Bằng không thì trong vũ trụ có vài "Bức tranh" tuyệt thế là công khai, vì sao không có mấy ai có thể bắt chước thành công? Nguyên nhân chính là ở đây.

Nhưng mà, hắn cũng chuẩn bị vẩy mực vẽ tranh, đã quyết định con đường này thì hắn sẽ không sửa đổi nữa!

Trong mũi miệng Sở Phong cuồn cuộn sương trắng, hắn đang vận chuyển phương pháp hô hấp, điều chỉnh tâm tính mình đến trạng thái trống trãi mà thông thấu nhất, chuẩn bị phác hoạ bức tranh hùng vĩ của bản thân.

Dưới tế đàn, một bóng người tiếp cận Trần Dung, nhỏ giọng bẩm báo: "Tiểu thư, đã chuẩn bị ổn thỏa hết cả rồi, đã sắp xếp mấy Cổ Khí Trận Vực, bố trí ra một vùng tuyệt địa, chỉ chờ Sở Phong thoát ly tế đàn mà thôi!"

Lúc này, Chu Vũ Tước cũng nhận được bẩm báo, linh vũ quỷ dị mà y mang tới kia, bây giờ đã bị đám người lấy máu tươi tưới đẫm, hiện nó đỏ tươi ướt át, hấp thu được đầy đủ tinh khí, có thể sát sinh!

"Thánh Nữ, một trăm lẻ tám cây phi kích đã chuẩn bị sẵn sàng, có thể ném ra bất cứ lúc nào, phát động một kích mang tính hủy diệt!" Tùy tùng của Lý Phượng cũng tới mật báo.

Bên cạnh Vũ Văn Phong cũng có người đang bẩm báo, nói: "Thánh Tử, chiến trận mà năm đó Tinh Không kỵ sĩ tung hoành thiên hạ đã bố trí xong, huyết khí của chúng ta có thể ngưng kết thành một thể để giết người vào bất cứ lúc nào!"

Thần Tử, Thánh Nữ bình thường sao có thể cẩn thận như vậy, đều không cần bất kỳ bố trí dàn xếp gì, trực tiếp giết địch là được rồi, nhưng hôm nay bọn chúng không thể không nghiêm túc đối đãi.

Nhìn thấy Sở Phong phác hoạ tuyệt thế bức tranh mấy lần, mặc dù cuối cùng đều từ bỏ, nhưng vẫn khiến bọn chúng phải nhíu mày, không sợ nhất vạn, có thể vạn nhất, nếu hắn thành công thì làm sao bây giờ? Sẽ cực kỳ khó giải quyết.

Trên tế đàn, ánh sao trời trong mắt Sở Phong tăng vọt, tinh thần khí nhảy lên tới đỉnh cao nhất, hắn đã bắt đầu.

Ở lân cận hắn, có một con thú cưỡi bỗng hiển hiện, đạp tan từng viên từng viên tinh cầu sinh mệnh, cảnh tượng này quá khủng bố, lộ ra khí tức đập nát hết cả thiên địa, khiến người ta phải kinh dị sợ hãi.

"Ừm, hắn bắt đầu rồi? Quả nhiên là tên thổ dân thô bạo, lỗ mãng bá đạo như thế, bức tranh này ngang ngược mười phần!"

Thánh Nữ Tử Loan hơi nhếch đôi môi đỏ, nói như vậy thôi, nhưng trên thực tế, ả ta đang hãi hùng khiếp vía, cảm giác con hung thú kia thật đáng sợ, như muốn trực tiếp vọt ra khỏi hư không, lao thẳng mà đến!

Đám nhân vật như Thần Tử, Thánh Nữ còn dễ nói, những tôi tớ kia tên nào cũng chấn động trong lòng, cảm giác áp lực khá lớn, bức tranh đó có khả năng áp chế tứ phương bẩm sinh, có một cảm giác thật ngạt thở.

"A!"

Vũ Văn Phong thở phào nhẹ nhõm một hơi, đúng là hắn sợ Sở Phong phác hoạ ra từng tờ lại từng tờ kinh quyển màu vàng, loại Vô Tự Thiên Thư kia là căn nguyên mà bộ tộc bọn hắn bắt chước.

Những Thần Tử, Thánh Nữ khác cũng hơi buông lỏng, bởi vì, tối thiểu thì một bức Hung Thú Đồ trước mắt này chưa từng nhìn thấy trong các danh họa tuyệt thế nảo, không đến mức kiêng kị nữa.

Chu Vũ Tước lạnh nhạt mà mở miệng, nói: "Nếu hắn đã bắt đầu, chắc chắn trong lòng sẽ không suy nghĩ về bất cứ chuyện gì khác, nếu có ngoại lực đột nhiên quấy nhiễu một phen, các ngươi nói có thể có bất trắc gì bất ngờ xảy ra hay không? !"

"Có thể thực hiện!" hoàng tử Đại Tề - Tề Vũ gật đầu.

Liệt Sơn, Viên Khôn đều nhếch miệng, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, tỏ ý đồng ý.

Trên tế đàn, Sở Phong đã dừng lại, làm ra tư thế trầm tư, điều này khiến người phía dưới lập tức dừng lại, lúc này quấy nhiễu cũng chả có ý nghĩa, thế nào cũng phải chơi hắn một vố vào thời khắc mấu chốt mới tốt.

Đương đương đương!

Nhưng mà, sau một khắc bốn cái Tỏa Long Thung bỗng hiển hiện, sắp xếp ở những nơi cách đó khá xa, sương mù lập tức dâng lên, che đậy cảm giác cùng ánh nhìn của cả đám người.

Điều này khiến cả đám người phải siết chặt nấm tay, hắn đã có phòng bị!

Sở Phong không dám bố trí Tỏa Long Thung ở gần đó, bởi vì, có Trấn Vực Ấn tại, trận vực sẽ bị áp chế, không có tác dụng nữa.

Hắn làm như thế, không chỉ là vì phòng bị người phía dưới quấy rối, cũng là vì che lấp thiên cơ, không muốn người trên bình đài Nguyên Thú quan sát được cái gì.

Đây là bức tranh của chính hắn, mặc dù không sợ bắt chước, nhưng bây giờ còn chưa phải thời cơ thích hợp để thiên hạ đều biết, bởi vì, có thể sẽ xảy ra đại sự!

Cái hắn muốn vẽ là gì, chính là một trăm tinh cầu mạnh nhất và cường giả bên trong chiếu rọi Chư Thiên, chuyện này phi thường đụng vào điều kiêng kỵ, nếu thật sự thành công thì những người bị vẽ phác thảo trong đó chắc hẳn sẽ trấn sát hắn.

Chiếu rọi Chư Thiên, nằm trong Top 100, bình thường mà nói, họ sẽ không dễ dàng tha thứ cho dạng biến mình thành bối cảnh thế này!

Trên bình đài Nguyên Thú, quả nhiên hỗn loạn tưng bừng, mọi người không thấy được gì, chỉ nhìn ra cảnh vật bên ngoài tế đàn.

Oanh!

Sau khi Sở Phong che lấp tầm mắt của mọi người, hắn bắt đầu hoàn thiện bức tranh, trên lưng của con hung thú vừa rồi bỗng xuất hiện một bóng người, đây là một kỵ sĩ kinh khủng, đạp tan cả trời sao!

Tiếp theo, một viên tinh thể bao phủ lấy kỵ sĩ cùng con thú cưỡi, khiến cho tất cả hình ảnh vừa rồi đều bị đè ép vào bên trong!

Sở Phong lại vẩy mực.

Một người con gái bễ nghễ giữa biển sao, trước người vắt ngang cây Thiên Mâu, trấn áp Chư Thiên!

Tiếp theo, nàng cũng bị một viên tinh thể bao phủ, tất cả hình ảnh bị dồn hết vào bên trong.

Ầm ầm!

Ngoài tế đàn, truyền đến tiếng sấm nổ ầm ầm, càn khôn tươi sáng không thấy mây đen, bỗng nhưng xuất hiện kinh lôi.

Lúc này, rất nhiều người sợn hết lông tóc lên, chuyện này có nghĩa là gì? Bọn hắn bỗng thấy thật bất an.

Bình Luận (0)
Comment