Thanh Long: Đứa Con Của Rồng

Chương 5 - "Cái Chết Nhanh Như Một Cơn Gió"

Ngày thi đầu tiên của Khí Công Môn diễn ra rất thuận lợi với Long.

Hắn được Quy Tiên chỉ điểm cho từng câu chữ, tất cả đều rất đúng với đáp án mà Khí Công Môn đưa ra, nhờ vậy hắn dễ dàng vượt qua kì thi sát hạch.

Sau khi vượt qua kì thi sát hạch, sẽ có tận hai tháng để cho Long chuẩn bị hành trang nhập học.

Trong thời gian này hắn sẽ đi về đâu?

Còn chỗ ăn, chỗ ngủ? Lệ phí mà sư phụ cho hắn cũng đã tiêu hết sạch rồi còn đâu nữa.

À đúng rồi, hắn còn nhớ trước khi đến Hà Thành hắn có đi qua một khu rừng rộng lớn, chắc chắn ở đó sẽ có nhiều loài thú sinh sống.

Hắn có thể săn bắn, hái lượm ở đó để sống qua ngày.

Dù gì hắn cũng ở trên núi xuống mà, những chuyện như săn bắn đối với hắn căn bản không có gì khó khăn cả.

Long không do dự nữa, hắn tức tốc đi đến khu rừng đó.

Cũng dễ hiểu, nếu hắn không đi nhanh thì số đồ ăn dự trữ còn lại chắc chắn sẽ không đủ cho hắn trong mấy ngày nữa, vì thế nên hắn quyết định đi đến đó nhanh nhất có thể.

Năm ngày sau.

Long đi đến một thôn trang nhỏ

Người trong thôn khi nhìn thấy người lạ như Long không hiểu sao cứ tránh né không ngừng.

Long gặp ai cũng vậy, chỉ nhìn thấy bóng dáng của hắn thôi là lập tức trốn vào trong nhà, đóng kín hết tất cả các cửa lại.

Kì lạ thật, sao người dân ở đây lại như vậy nhỉ?

Lần trước, khi qua đây bọn họ vẫn hiếu khách lắm mà, giờ lại ra vẻ như không muốn Long ở lại thì phải.

Thôi thì kệ đi, dù sao thì hắn cũng có ở đây đâu.

Mục tiêu chính của hắn là khu rừng trước kia hắn đã đi qua, chứ đâu phải ở cái thôn nhỏ bé này.

À mà không đúng, nếu Thanh Long nhớ không nhầm thì giờ hắn đã đi qua khu rừng kia rồi.

Lúc trước, hắn đi qua thôn trang này rồi mới đến khu rừng. Giờ hắn đi theo hướng ngược lại thì phải gặp khu rừng trước chứ.

Sao Long lại gặp thôn trang này ở đây?

Thêm nữa, thôn trang này cũng kỳ quái lắm nha. Mặc dù thấy mặt trời lên cao, rõ ràng là tầm hơn mười hai giờ trưa rồi mà sương mù ở đây vẫn dày đặc.

Hắn nhìn vào đám sương mù vô tận kia, có một cái gì đó tối tăm như muốn nuốt chửng hết tâm trí hắn, bất giác hắn thấy sợ.

Đúng rồi, chính là sợ. Lâu lắm rồi hắn mới lại có cảm giác này, nhưng lần này thì khác hơn một tý. Cảm giác lúc này không chỉ là sợ đơn thuần, sống lưng của hắn bắt đầu lạnh, hai bả vai có chút tê tê như kiểu có một bàn tay vô hình chạm nhẹ.

Cánh tay hắn run run, mồ hôi bắt đầu đổ ra, người hắn dần chuyển sang nóng, nhưng cảm giác của hắn thì trái ngược.

Một cảm giác lạnh lẽo bao trùm lấy thân thể hắn.

Bỗng, một bóng đen lao vút, sướt qua mặt Thanh Long khiến hắn đờ người.

Hắn không biết chuyện gì đang xảy ra nữa.

Đến hình dạng của bóng đen kia hắn cũng không nhìn được.

“Xoẹt”

Thanh Long quay người lại, một vệt máu nhỏ bắn lên má hắn.

Bóng đen bay lên rồi mất hút.

Trong sương mù vô tận, một giọng nói âm vang.

“Cái chết nhanh như một cơn gió. Nếu ta nhanh hơn gió, cái chết chỉ có thể tiệm cận ta. Ha ha ha...”

Cái gì thế này?

Hắn nhìn thấy ma sao?

Không phải ma, mà còn hơn thế nữa.

Là quỷ!! Đúng rồi, chỉ có thể là quỷ mới có thể như vậy được.

Mặt Long cắt không ra máu, mắt hắn bắt đầu nhìn quanh, cố định hình lại chuyện gì đang xảy ra.

Sương mù tan dần, ngôi làng cũng dần biến mất.

Trước mặt Long là xác của một con hồ ly màu trắng, bị một vết chém chí mạng ngay cổ.

Cảnh tượng gì đây?

Sao con vật đáng yêu này lại bị giết một cách tàn bạo như vậy?

Là ai đã làm ra chuyện này?

Thanh Long bắt đầu nghĩ lại toàn bộ sự việc lúc nãy, trong đầu hắn mông lung, không hiểu được chuyện gì vừa xảy ra.

“Là huynh trưởng của ta đấy”

Tiếng Quy Tiên cất lên, phá vỡ mọi suy nghĩ của Thanh Long.

Thanh Long khẽ nhíu hai hàng lông mày xuống, hắn vẫn chưa hiểu cho lắm.

“Bóng đen hồi nãy là huynh trưởng của ta đấy, lão tên là Quy Phong, hơn ta gần nghìn tuổi, nổi tiếng với kiếm thuật hệ khí, chuyên đi hàng yêu trừ ma, nơi mà lão đi qua thì khó có con yêu quái nào tồn tại được”

“Đừng thấy bọn ta là rùa mà khinh thường, huynh trưởng ta còn nhanh hơn gió đấy”

Kim Quy có sáu người con, năm người con đầu mỗi người đều biết một loại kiếm thuật khác nhau, biểu trưng cho năm loại nguyên tố trên thế giới này.

Quy Tiên là con út, chỉ mỗi hắn là không tu luyện được kiếm thuật cũng như thuật pháp, tuy nhiên hắn được một ưu điểm đó là nhớ lâu.

Chỉ cần đọc sách qua một lần là suốt đời hắn không bao giờ quên nội dung trong cuốn sách đó, nhớ rõ đến nỗi không sai một chữ.

Quy Phong là con trưởng, người tu luyện kiếm thuật hệ khí. Tốc độ của hắn rất nhanh, không ai có thể nhìn thấy được khuôn mặt thật sự của Quy Phong.

Tuy nhiên, mỗi khi hắn trừ yêu xong đều để lại một câu nói quen thuộc, câu nói đó làm nên tên tuổi của hắn từ trước tới nay cũng chính là dấu hiệu nhận biết sự có mặt của hắn.

------------

j4f: Quy Phong được tác gọi là rùa tốc độ.

Hết chương 5

Bình Luận (0)
Comment