Quảng trường này nằm ở vị trí trung tâm cả khu Palpitation Hotel, cũng đã hoàn thành cơ bản việc cải tạo, lát nền mới tinh.
Đài phun nước giữa quảng trường tên là “đài phun nước trị liệu”, nước trong hồ là nước nóng, hơn nữa sẽ có hiệu ứng ánh sáng ấm áp nhàn nhạt, tượng trưng cho tác dụng khu trừ quỷ quái, trị liệu vết thương tâm hồn.
Đi qua đài phun nước tiếp tục tiến về phía trước chính là mê cung Hoàng Kim, nó có rất nhiều cửa vào và cửa ra, giống như là một nút giao thông, nối liền các khu vực của Palpitation Hotel.
Ba hạng mục giải trí của Palpitation Hotel ở xung quanh mê cung Hoàng Kim, đôi bên cách nhau rất xa.
Bùi Khiêm vốn nghĩ là, để khoảng cách giữa ba hạng mục này càng xa càng tốt, giấu càng sâu càng tốt, từng căn phòng bỏ đi ngăn cách đường đi, các du khách chỉ có thể đi vòng thật xa.
Đồng thời, ba hạng mục chia ra thu phí, như vậy du khách mới đến chỉ đến đến hạng mục đầu tiên chỗ chơi vui nhất, thu phí thấp nhất, hai hạng mục còn lại sẽ không ai ghé thăm.
Nhưng việc không ngờ chính là, lại bị đám người tổng giám đốc Lý nhúng tay vào, khiến toàn bộ kế hoạch đều bị rối loạn!
Đám người tổng giám đốc Lý đã tận dụng toàn bộ các căn phòng trống xung quanh ba hạng mục, có người sửa thành quán cơm, có người sửa thành khách sạn, còn có người đổi thành tiệm đồ chơi, tiệm phục trang...
Quá đáng nhất chính là, căn phòng rộng lớn ở trung tâm hiện tại đã biến thành mê cung Hoàng Kim, bên trong là một trung tâm thương mại lớn, cái gì cũng bán, hơn nữa còn có cửa ra thông đến các khu vực khác!
Cứ như vậy, khoảng cách giữa ba hạng mục này tuy xa, nhưng các du khác hoàn toàn có thể đi dạo các loại cửa hàng, ngồi nghỉ trên các băng ghế dài dọc đường đi.
Sau khi đi ra khỏi cửa ra đã định của mê cung Hoàng Kim, đương nhiên đã đến cửa vào của hai hạng mục khác, vô cùng thuận tiện.
Hơn nữa, ở gần hạng mục thứ ba còn có quán cà phê hầu gái trị liệu ấm áp, các du khách ở đây khi cảm thấy bị kinh sợ có thể lập tức đi vào bên trong trị liệu một chút.
Quán cơm nhà tù của tổng giám đốc Bùi, tiệm đạo cụ ma thuật quỷ quái của những người khác... cũng đều nằm rải rác ở xung quanh, khiến nơi này được tận dụng tối đa, hoàn toàn sẽ không có bất kỳ chỗ nào dư thừa.
Bố cục này... đúng là má nó quá hợp lý!
Bùi Khiêm rất cạn lời, hắn vốn cho rằng đám người tổng giám đốc Lý chỉ là một đám ô hợp, chắc chắn phải tranh đoạt vị trí tốt nhất với nhau, không thể sắp xếp các cửa hàng hợp lý như vậy được.
Nhưng hiện tại xem ra, đúng là đã đánh giá thấp đám người này rồi.
Bùi Khiêm bất giác âm thầm thở dài một hơi.
Mọi người đi dạo một vòng quanh quảng trường, Trần Khang Thác lắc ngón tay giới thiệu một lượt những hạng mục này, biểu cảm trên mặt rất kiêu ngạo.
Hắn thầm đắc ý, nếu không phải lúc đó hắn dùng biểu cảm nhắc nhở các nhà đầu tư thì bố cục chỉnh thể sao có thể hài hoà như vậy được?
Công lao của ta rất lớn!
Nếu không phải tổng giám đốc Bùi không thích người khác tranh công, hắn còn không khoe khoang trước mặt tổng giám đốc Bùi một lượt sao?
Các nhà đầu tư bao gồm cả Lý Thạch đều rất hài lòng với bố cục này, đều nhờ vào Trần Khang Thác tỏ thái độ nhắc nhở mọi người, cho nên mọi người đều ngại mở miệng tranh công lao.
Ví thế cho đến hôm nay, tổng giám đốc Bùi vẫn không biết cái nồi này rốt cuộc nên úp cho ai đây, chỉ có thể trút lên trên đầu tổng giám đốc Lý có tính khả năng cao nhất.
Nhìn thấy cả Palpitation Hotel bố cục hợp lý, cơ sở hạ tầng bày trí hoàn thiện, cảm giác đầu tiên cho mọi người là vô cùng không tệ, Bùi Khiêm bất giác nhíu mày, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ điều gì đó.
“Bình tĩnh, hiện tại tình thế xấu nhất là cả Palpitation Hotel có bố cục hợp lý, lượng khách thời kỳ đầu đã được đảm bảo.”
“Chỉ cần cố gắng giảm thiểu doanh thu, vẫn có khả năng thua lỗ!”
“Mau nghĩ cách đi, không thể bỏ cuộc như vậy được!”
Bùi Khiêm cân nhắc một chút cảm thấy hạng mục thứ nhất vô cùng rẻ, có thể thu hút lượng lớn du khách, hạng mục thứ hai, thứ ba thu phí khá cao sẽ không có bao nhiêu người chơi, phần vé vào cửa chắc không kiếm được quá nhiều tiền.
Vậy thì, hiện tại vấn đề lớn nhất rõ ràng là mê cung Hoàng Kim này!
Tuy rằng đã cố gắng thông qua phương thức mê cung để ngăn cản du khách tiếp xúc với sản phẩm thương mại, nhưng mà dù sao thì vị trí của mê cung Hoàng Kim thực sự quá tốt, có thể nói là tứ thông bát đạt, nút thắt giao thông.
Vẫn không an toàn cho lắm.
“Tổng giám đốc Bùi, hay là chúng ta vào trong mê cung Hoàng Kim xem thử trước đi?” Trang Khang Thác đề nghị.
Bùi Khiêm đang có ý này, lập tức gật đầu: “Được.”
Công tác tuyên truyền đã triển khai, du khách thời kỳ đầu nhất định không ít. Doanh thu bán hàng của mê cung Hoàng Kim sẽ là khoản tiền lớn chỉ xếp sau doanh thu bán vé, nhất định phải nghĩ cách hạ xuống mức thấp nhất.
Từ xa nhìn vào, khu vực mê cung Hoàng Kim quả thực có thể nói là “thương tật đầy mình”, tầng 1 chính là một vòng cửa ra vào, tầng hai, tầng ba còn có các cầu thang lối đi bằng kính treo lơ lửng, khiến cho cả mê cung Hoàng Kim có chút giống với một sinh vật kỳ dị có rất nhiều chân, ngập tràn màu sắc Cthulhu khiến giá trị SAN của con người điên cuồng giảm xuống.
Nói từ điểm này, ngược lại rất phù hợp với chủ đề của cả Palpitation Hotel.
Mọi người tuỳ tiện chọn đi vào một cửa vào, đi đến bên trong mê cung Hoàng Kim.
Trang trí bên trong có thể nói là xa hoa đắt đỏ.
Dù sao mục đích ban sơ nhất của Bùi Khiêm chính là khiến cho đám người tổng giám đốc Lý đổ máu, lúc Lương Khinh Phàm thiết kế cũng hoàn toàn không cân nhắc đến việc tiết chế tiền bạc.
Nhìn từ bên ngoài chính là một căn nhà cũ nát mang phong cách Cthulhu, nhưng một khi đi vào, lập tức có một loại cảm giác như đến hoàng cung.
Đương nhiên không phải phong cách phức tạp, xa xỉ, cổ điển, mà là thiên về hướng hiện đại hơn.