Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1010 - Chương 1010. Palpitation Hotel Hoàn Thành (2)

Chương 1010. Palpitation Hotel hoàn thành (2)
Chương 1010. Palpitation Hotel hoàn thành (2)

Kiểu phong cách này của Lương Khinh Phàm, chủ yếu còn là vì đảm bảo trải nghiệm mua hàng của các du khách.

Hiển nhiên đây lại là giải thích sâu xa với ý ban đầu của tổng giám đốc Bùi.

Bên trong cả mê cung Hoàng Kim được các kết cấu thép chia thành rất nhiều không gian nhỏ độc lập, dưới thiết kế của Lương Khinh Phàm, nhưng không gian này giao thoa phức tạp, tận dụng không gian đến mức tối đa thông qua phương thức chia tầng.

Chiều cao của khu nghỉ ngơi chính đạt đến bảy tám mét, cho mọi người một loại cảm giác không gian vô cùng rộng lớn thoáng đãng, từ đây có thể nhìn thấy vị trí một vài cửa hàng, quan sát kết cấu bộ phận của mê cung Hoàng Kim.

Cửa hàng thì lại có chiều cao hơn ba mét, đã bố trí xong các loại giá kệ, có thể bảo đảm trải nghiệm mua đồ của các du khách;

Mà các lối đi bình thường chỉ có hai mét qua đầu, đường đi khúc khuỷu, còn có thể dùng cơ quan đóng chặt lại.

Kết cấu phức tạp này sẽ tận dụng tối đa hoá không gian của cả nhà xưởng, có thể đồng thời chứa rất nhiều du khách.

Lúc xuất hiện tình huống khẩn cấp, cũng có thể nhanh chóng tìm thấy lối ra tiến hành sơ tán.

Phong cách trang trí mỗi một khu vực đều có chút khác biệt, ám thị cửa hàng của khu vực này bán loại vật phẩm gì.

Trên tay Trần Khang Thác cầm bản đồ của mê cung Hoàng Kim, một bước đi một bước dừng, như vậy mới có thể đảm bảo thuận lợi tìm được nơi muốn đi.

Nếu không, rất có thể đi mãi đi mãi mới phát hiện bản thân đã đi ra ngoài.

Đầu tiên mọi người đi đến một khu nghỉ ngơi trong đó, từng hàng ghế dài sắp xếp chỉnh tề, hai bên là chỗ để lại cho các cửa hàng buôn bán nhỏ, có thể bán thức ăn vặt, đồ uống...

Độ cao của các khu nghỉ ngơi đều rất cao, có thể quan sát được vị trí của mấy cửa hàng, nhưng cụ thể phải đi thế nào mới đến được đó thì phải tự dựa vào bản lĩnh rồi.

Trần Khang Thác nói: “Hiện tại có một vấn đề, vẫn chưa xác định được cuối cùng khu màu vàng cụ thể bán sản phẩm gì.”

Mê cung Hoàng Kim chia làm năm khu vực lớn, sản phẩm cần bán trong cửa hàng của bốn khu vực khác đã được xác định đại khái, bao gồm đồ lưu niệm, quần áo, đồ chơi, mô hình đặt riêng... hơn nữa phần lớn các sản phẩm đều đã có hàng rồi, thêm hai ngày nữa là có thể vận chuyển vào.

Nhưng khu vực màu vàng ở trung tâm, quan trọng nhất nên bán gì, vẫn chưa có quyết định cuối cùng.

Các nhà đầu tư đồng loạt nhìn về phía tổng giám đốc Bùi.

Rõ ràng, ý tưởng mê cung Hoàng Kim là do tổng giám đốc Bùi đưa ra, một nửa thu nhập của mê cung Hoàng Kim đều là của tổng giám đốc Bùi, cửa hàng chủ chốt cụ thể nên bán thứ gì, chắc chắn vẫn là tổng giám đốc có quyền phát ngôn nhất.

Trong lòng Bùi Khiêm thầm cười ha ha, nếu như có thể, ta hy vọng chỗ này không bán gì cả, tất cả đồ đều tặng miễn phí...

Nhưng mà như vậy chắc chắn không được.

Bùi Khiêm ngẫm nghĩ: “Tình hình cụ thể của khu vực màu vàng thể nào?”

Trần Khang Thác nhìn bản đồ trong tay: “Mê cung Hoàng Kim có tổng cộng năm khu vực, mỗi một khu vực đều có một cửa hàng lớn.”

“Phân ra là khu màu cam, khu màu xanh lam, khu màu đỏ, khu màu tím, khu màu vàng.”

“Còn có một vài cửa hàng nhỏ có thể hoạt động, có thể dựa vào mặt hàng hiện có để thực hiện bày trí linh hoạt.”

“Bốn khu phía trước trong lúc thiết kế ban đầu đã được xác định đại khái, chia ra là bán mô hình thiết kế liên kết, đồ kỷ niệm chất lượng cao, trang sức, quần áo theo chủ đề và đồ chơi thú vị.”

“Chỉ có nơi sâu nhất, cũng là khu vực màu vàng trọng tâm nhất, vẫn chưa xác định nên bán gì.”

Bùi Khiêm cân nhắc giây lát: “Đưa ta đi xem thử.”

Dưới sự chỉ dẫn của bản đồ, mọi người khó khăn đi đến cửa hàng của khu màu vàng.

Không gian nơi này rất lớn, không khác biệt lắm với cửa hàng ở trung tâm thương mại bình thường, chỉ là đường đi đến đây tương đối khúc khuỷu, sẽ có một kiểu cảm giác “liễu xanh hoa thắm lại một thôn.”.

Nếu không phải có bản đồ trên tay, e là mọi người muốn đi đến đây cũng phải mất sức lực một phen.

Từng kệ hàng ngay ngắn đã bố trí xong xuôi, chỉ có điều trước mắt vẫn trống rỗng, chưa quyết định cụ thể muốn bán cái gì.

Bùi Khiêm ngẫm nghĩ giây lát, hỏi: “Cửa hàng khác bán cái gì? Có bảng biểu sản phẩm không?”

Trần Khang Thác gật đầu: “Đương nhiên có, ở đây.”

Hắn vừa nói, vừa nhắc đưa bảng biểu sản phẩm đã chuẩn bị tốt từ trước cho tổng giám đốc Bùi.

Bùi Khiêm nhận lấy, xem lướt qua một lượt.

Mỗi một loại sản phẩm đều có hình minh hoạ và giá cả cụ thể, đồng thời rõ ràng là dựa theo bốn loại phân chia lúc trước để đặt mua.

Ví dụ khu màu cam tượng trưng cho nhiệt tình, buông bỏ, chủ yếu bán đồ cho người trẻ tuổi, trong bảng biểu sản phẩm có mô hình ghép, sản phẩm thiết kế liên kết, móc chìa khóa, phụ kiện treo, tai nghe, ốp lưng...

Còn khu vực màu xanh lam tượng trưng cho trưởng thành, trầm ổn, chủ yếu bán đồ lưu niệm mà người trưởng thành yêu thích, ví dụ như tranh vẽ, đồng hồ, mặt dây chuyền, tác phẩm điêu khắc...

Còn khu màu đỏ bán trang sức và quần áo theo chủ đề, khu màu tím bán một vài đạo cụ ma thuật thú vị hoặc đồ chơi nhỏ tinh xảo...

Một phần những sản phẩm này là trực tiếp mua về, hễ là sản phẩm mang chút yếu tố hồi hộp và kinh dị đều có thể mua, mà một phần khác thì là được đặt làm trước, trực tiếp lấy tài liệu liên quan với Palpitation Hotel và ‘Be Quiet’ sửa lại đôi chút, làm thành các thứ đồ như ốp điện thoại, mặt dây chuyền, bưu thiếp... là có thể bán ra. 

Ánh mắt Bùi Khiêm lướt qua những sản phẩm này, đặc biệt nhìn tỉ mỉ giá cả phía sau sản phẩm, nhanh chóng suy nghĩ.

Khu vực màu vàng này nằm ở vị trí trung tâm cả mê cung Hoàng Kim, có thể nói là nút giao thông, đi vào từ bất kỳ một cửa vào nào thì khoảng cách đến đây đều không khác quá nhiều; nhưng nói từ một góc độ khác, nó lại ẩn nấp ở nơi sâu nhất khó tìm nhất trong bốn khu vực.

Hết chương 1010.
Bình Luận (0)
Comment