Một slogan hay phải liên quan mật thiết đến đặc tính sản phẩm hoặc đặc tính công ty, còn phải làm đơn giản, dễ đọc, dễ hiểu dễ nhớ, để khách hàng vừa nhìn vào là có thể thấy được giá trị cốt lõi của thương hiệu này.
Nó không chỉ là khẩu hiệu tuyên truyền đơn thuần, mà còn một câu khẩu hiệu bao hàm tinh thần cốt lõi của công ty.
Ví dụ như câu “just do it” kia chính là một câu slogan rất hay.
Mà đến giờ này, tuy tập đoàn Đằng Đạt có rất nhiều sản nghiệp, sản nghiệp khác nhau cũng có đặc điểm khác nhau, nhưng cả tập đoàn Đằng Đạt lại không có slogan xác định.
Nhưng câu slogan này của tổng giám đốc Bùi…
Mãi mãi tin vào chuyện lạ lùng sẽ xảy ra?
Câu này cho người ta cảm giác như thể giải thích được nội dung nó mô tả.
“Tổng giám đốc Bùi, ngươi xác định dùng câu này?”
Vì câu slogan này hơi ảo ma nên kích hoạt cơ chế xác nhận lần hai trợ lý Tân ít khi dùng.
Bùi Khiêm gật đầu: “Đúng vậy, chính là nó!”
Trợ lý Tân không hỏi nhiều nữa, mà gật đầu rồi lui ra.
Nàng có thể dự liệu được, người bên chương trình quan sát kinh tế tài chính nghe xong câu slogan này chắc chắn sẽ ngạc nhiên giống mình.
……
Điểm Kết.
Mã Nhất Quần đón Ngô Tân, Thôi Cảnh, Lữ Minh Lượng vào, sau đó vội vàng đóng cửa văn phòng mình.
Sau đó, hắn lấy mấy quyển sách ra khỏi ngăn tủ đã khóa, phát cho mọi người.
Trên bìa sách viết mấy chữ: “Thăm dò sơ lược tinh thần Đằng Đạt”
Cái gọi là thăm dò sơ lược chính là bước đầu thăm dò, thường dùng để làm tiêu đề luận văn, thể hiện khiêm tốn.
Mà ở đây dùng “thăm dò sơ lược” rõ ràng là để nhấn mạnh bao quát và sâu sắc về tinh thần Đằng Đạt, đây chỉ là thăm dò sơ lược về tinh thần Đằng Đạt, ngoài những nội dung trong sách còn có thể tiếp tục nghiên cứu.
Nhắc nhở các độc giả nên xem quyển sách này là cảm hứng, chứng không phải giáo án.
Ngô Tân giơ tay nhận lấy, lộ ra vẻ ngạc nhiên: “Đã in ra rồi? Nhanh thật!”
Hắn vui vẻ sờ sờ bìa, đây là tâm huyết mấy tháng của mình! Cuối cùng cũng thấy được sách thật rồi!
Mã Nhất Quần gật đầu: “Ừm, vì không phát hành nên tiết kiệm thời gian. Trước đó đã nói rồi, chỉ in hai trăm quyển thôi, trước tiên phát cho nhân viên nòng cốt nội bộ, với cả bạn thân của tổng giám đốc Bùi là giám đốc Lý.”
“Nếu phát không hết thì giữ đó, không thể phát lung tung.”
Tuy quyển sách này không nhiều nội dung, cũng không có nội dung vi phạm, nhưng theo quy định, nếu muốn in nhiều cũng phải có giấy phép cho in, nếu không sẽ vi phạm điều lệ quản lý.
Nhiều người lén in sách mà không có giấy phép, dù chỉ là bản thân xe, nói một cách nghiêm túc thì đó cũng không hợp quy định.
Nên Mã Nhất Quần thương lượng với Ngô Tân, cảm thấy phải lấy giấy phép in chi bằng tự ra sách thông qua đường chính quy.
Tự ra sách gồm ba giai đoạn viết, xuất bản, phát hành, cái gọi là phát hành chính là đưa vào thị trường bán qua kênh phát hành, gặp khách hàng trực tiếp, cần tiêu tiền mở rộng và phân phối hàng.
Nhưng “thăm dò sơ lược tinh thần Đằng Đạt” này không mong kiếm tiền, thậm chí không mong truyền bá phạm vi lớn, chỉ cho các thành viên nòng cốt giao lưu học tập, nên chỉ xuất bản không phát hành.
Quyển sách này có ba chỗ đáng giá:
Trang đầu tiên của quyển sách viết rõ, đây chỉ là lý giải sơ lược về tinh thần Đằng Đạt, chỉ có thể có tác dụng truyền cảm hứng, đừng rơi vào tư duy giáo điều, mà phải liên tục trải nghiệm, mở rộng, đào sâu trong công việc.
Ba bức “danh hoạ thế giới” kia của tổng giám đốc Bùi, gồm “bóng lưng của nghịch lưu”, “bữa trưa của tổng giám đốc Bùi”, “tổng giám đốc Bùi đang suy tư”, đều được đưa vào trong sách làm tranh minh họa.
Trang cuối sách, một loạt chức vụ của tổng giám đốc Bùi viết rất nhỏ, không để ý sẽ dễ bỏ sót.
Mã Nhất Quần nói: “Cơ bản sách in ra đều ở kho của Lữ Minh Lượng, mọi người lấy theo nhu cầu của mình, nhưng hướng đi mỗi quyển đều sẽ ghi chép lại.”
Ngô Tân bổ sung: “Với lại, ta nhấn mạnh một điểm.”
“Quyển sách này giới hạn không phải sợ bị tiết lộ bí mật, mà còn phải nuôi dưỡng tinh thần tư duy độc lập của mọi người.”
“Tinh thần Đằng Đạt có một điều là ‘tư duy độc lập, không mù quáng’, nếu mọi người có được quyển sách này không nghiên cứu sâu hơn về tinh thần Đằng Đạt, đây cũng là một kiểu mù quáng, chúng ta phải cảnh giác.”
“Nội dung có giá trị hơn của quyển sách nằm ở những ví dụ cụ thể và hành động của tổng giám đốc Bùi.”
“Đối với mấy nội dung của tinh thần Đằng Đạt này, bản thân nó không cần cố giữ bí mật.”
Ý của Ngô Tân rất đơn giản, nếu nói “tinh thần Đằng Đạt” là quyển sách quý, thế thì mấy câu sau khi khái quát cao độ kia cùng lắm cũng chỉ là tên chiêu thức mà thôi.
Chỉ biết tên chiêu thức nhưng không biết tâm pháp cụ thể cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Ngược lại, nội dung tóm lược cao độ này lưu truyền trong riêng tư một cách không chính thức, sẽ giúp đỡ được, là mắt xích quan trọng trong tuyên truyền văn hóa doanh nghiệp Đằng Đạt.
Mọi người đều lao nhao gật đầu: “Hiểu rồi!”
Tối thứ năm, ngày 29 tháng 9.
Lý Thạch đã về đến chung cư Sloth của thành phố Thự Quang từ sớm, mở máy tính lên, đợi trực tiếp chương trình “Quan Sát Kinh Tế Tài Chính” của kênh kinh tế tài chính truyền hình Trung ương.
Danh sách chương trình được công bố từ sớm, chương trình này sẽ phân tích sâu về mô hình doanh nghiệp của tập đoàn Đằng Đạt, tên chương trình là:
“Tập đoàn Đằng Đạt: Mãi mãi tin vào chuyện kỳ diệu sẽ xảy ra”.
Thấy cái tên này thôi đã khiến người ta nảy sinh hứng thú!
Rất nhiều người chờ chương trình này giống Lý Thạch.
Vì tất cả mọi người đều muốn biết, chương trình kỳ này sẽ phân tích mô hình doanh nghiệp của tập đoàn Đằng Đạt thế nào.
“Quan Sát Kinh Tế Tài Chính” là một chương trình kinh tế tài chính chuyên nghiệp, cũng là một chương trình bình luận tin tức theo hình thức trò chuyện, thường mới những người từ các công ty kinh tế tài chính, chuyên gia học giả và những doanh nhân đảm nhiệm vai trò khách quý, thực hiện “đời sống hóa”, “môi giới hóa” kinh tế học bằng hình thức trò chuyện, tiền đề là đảm bảo dễ hiểu, lại có tính chuyện nghiệp cực mạnh.