Lần này tổng giám đốc Bùi chỉ đưa ra phương hướng chung, không đưa ra quá nhiều chi tiết.
Nhưng cũng có nghĩa là, cho mọi người tự do phát triển cốt truyện và cách chơi game, vừa hay có thể thử đột phá dựa vào cơ hội này.
Vắt óc suy nghĩ bao phen, mọi người viết đầy tờ giấy trước mặt.
Tuy không thể hoàn thành toàn bộ, nhưng hướng chính đã rất rõ ràng rồi.
Hoàng Tư Bác khẽ gõ bàn: “Được rồi, ta cảm thấy hôm nay đã có nhiều thành quả rồi. Nhiệm vụ tổng giám đốc Bùi giao, chúng ta cũng không thể trông mong ăn một ngụm là béo lên được.”
“Sau khi về mọi người bình tĩnh lại, chờ lắng xuống rồi xem xét những nội dung này.”
“Ta sẽ tạo nhóm chat, mọi người có ý gì hay cứ chia sẻ vào nhóm bất cứ lúc nào.”
“Lúc này cũng đừng rề rà, vừa chuẩn bị vừa nghĩ.”
“Hiển Bân, các ngươi làm sườn trước đi, đưa ra mấy yêu cầu mỹ thuật, tranh gốc bao gồm binh sĩ nhân loại, chiến thuyền, các binh chủng Trùng tộc, có thể chuẩn bị trước mấy cái này.”
“Bên phòng làm việc Phi Hoàng cũng vậy, xác nhân những phần cố định thì bắt đầu chuẩn bị trước.”
“Vừa chuẩn bị vừa nghĩ, nói không chừng có thể đột phá được, nghĩ ra chủ ý gì đó hay ho thì sao?”
Mọi người đều nhao nhao gật đầu, ai nấy đều tự đứng lên.
Hoàng Tư Bác lại tỏ ý cảm ơn cảm ơn với mọi người, dù sao thì mấy người Lữ Minh Lượng, Lâm Vãn, Mã Nhất Quần cũng không liên quan đến dự án này, chỉ đơn thuần là đến giúp đỡ thôi.
Mấy người Lữ Minh Lượng và Lâm Vãn cũng tỏ ý không cần khách sáo, dù sao thì đây cũng là dự án của tổng giám đốc Bùi, mọi người đều không thoái thác!
Chẳng mấy chốc, mọi người đều tự rời đi.
Chu Tiểu Sách nói với Hoàng Tư Bác: “Anh Hoàng, ta đang nghĩ, nếu không thì tìm vai chính trước nhỉ? Hình như gần đây Lộ Tri Dao có lịch.”
Hoàng Tư Bác thoáng sững sờ: “Đương nhiên Lộ Tri Dao không có vấn đề gì, nhưng kỹ năng diễn xuất của hắn tốt, ngươi để hắn diễn vai không có biểu cảm gì, có phải hơi lãng phí không? Với lại, chẳng phải kịch bản chưa xong sao?”
Chu Tiểu Sách nói: “Ta có ý kiến, muốn tìm Lộ Tri Dao kiểm chứng một chút.”
Hoàng Tư Bác: “Ý kiến gì?”
Chu Tiểu Sách nói: “Ta định nhốt hắn lại, chơi game mấy hôm, dẫn hắn nhập vai. Nói không chừng trong quá trình này, sẽ tìm được một vài linh cảm thì sao?”
……
Chu Tiểu Sách đến phòng họp, gọi cho Lộ Tri Dao.
“Alo? Đạo diễn Chu?”
Chu Tiểu Sách vào vấn đề chính luôn: “Tổng giám đốc Bùi muốn đầu tư phim mới, đầu tư 300 triệu, ngươi nghĩ sao?”
Giọng Lộ Tri Dao thoáng vẻ vui mừng: “Có, đương nhiên là có rồi!”
Rất nhiều công ty nói đầu tư bao nhiêu tiền quay điện ảnh, toàn là chém gió, vốn đầu tư vào điện ảnh thật chẳng được là bao.
Nhưng tổng giám đốc Bùi không chơi mấy trò word game đó, nói đầu tư 300 triệu chỉ có thể nhiều hơn ít hơn, đây là một IP lớn ổn thỏa!
Dự án của tổng giám đốc Bùi tuyệt đối là dự án hay, dù Lộ Tri Dao được trả lương ít hơn thì cũng phải đến.
Lộ Tri Dao rất mong chờ: “Đạo diễn Chu, có kịch bản chưa, gửi ta xem trước xem?”
Chu Tiểu Sách trầm mặc chốc lát: “Ặc…kịch bản xấp xỉ rồi, chưa viết xong, không thì ngươi đến Kinh Châu trước đi, chúng ta bàn việc lâu dài?”
Lộ Tri Dao:”Xấp xỉ rồi?”
Giọng điệu Chu Tiểu Sách vô cùng kiên định: “Ừm, xấp xỉ rồi!”
Lộ Tri Dao nghĩ nghĩ: “À, đạo diễn Chu, bộ phim này có diễn viên khác không? Mấy người chú Trương có đến không?”
Chu Tiểu Sách: “Ặc… tạm thời thì mình ngươi thôi. Ngươi là vai chính, sau này sẽ có diễn viên khác tham gia.”
Không biết vì sao, Lộ Tri Dao cảm thấy không đáng tin lắm.
Nhưng nghĩ khác đi, dù sao thì đây cũng là dự án của tổng giám đốc Bùi, không có gì lo lắng…
Lộ Tri Dao gật đầu: “Được, thế ta chuẩn bị, hai ngày nữa đến!”
Thứ hai, ngày 10 tháng 10.
Bùi Khiêm đang ở trong văn phòng suy nghĩ về kế hoạch của ngành thực thể chu kỳ sau.
Ở chu kỳ trước, điều khiến Bùi Khiêm cảm thấy thất bại nhất không phải là 500 triệu cổ phần công ty Finger kia, mà là “Cuộc Sống Đằng Đạt”.
Mấy dự án quán cà phê Internet Netfish, Takeaway Netfish, chung cư Sloth, phòng tập thể hình Thác Quản, quán ăn vô danh, Horror Hostel đều hot hòn họt, mấy dự án trước kia lỗ tiền giờ kiếm được tiền rồi, mấy dự án trước kia lãi giờ siêu lãi, mà app Học Bá Mau Đến cải tiến thành app Cuộc Sống Đằng Đạt, liên hệ tất cả các sản nghiệp lại, hồi sinh ngay.
Vốn đang lỗ ngon lành, kết quả phản ứng dây chuyền, tất cả đều chuyển lỗ thành lãi, có thể không khó chịu sao.
Bùi Khiêm cũng đấu tranh mấy lần, ví dụ như quán cà phê Internet Netfish, đều mở từ 1.0 đến 3.0, kết quả mở kiểu gì cũng lãi, rất khó ai.
Nhưng, sau phong thư gửi đến từ khách thuê chung cư Sloth lần trước, Bùi Khiêm cũng thay đổi tâm lý về những ngành thực thể này rồi.
Trước kia Bùi Khiêm không nghĩ nhiều về vấn đề sức ảnh hưởng của tập đoàn Đằng Đạt, dù sao thì cũng là công ty thành lập được hai năm, đa số sản nghiệp thực tế đều ở tại Kinh Châu.
Xem xét quán cà phê Internet Netfish, chỉ là chuỗi cửa hàng địa phương, có thể ảnh hưởng thế nào đây?
Dân số Kinh Châu hơn 7 triệu, diện tích 11 nghìn kilomet vuông, thế giới rộng lớn này, Đằng Đạt có mở mấy chục quán cà phê Internet, hơn trăm cửa hàng Takeaway Netfish thì có thể ảnh hưởng bao nhiêu đến Kinh Châu rộng lớn đây?
Nếu phóng tầm mắt ra khắp tỉnh Hán Đông hay thậm chí là toàn quốc, chút sản nghiệp thực thể của Đằng Đạt có là bao.
Nên Bùi Khiêm vẫn luôn không để ý đến sức ảnh hưởng của sản nghiệp thực thể Đằng Đạt.
Nhưng sau chu kỳ trước, Bùi Khiêm ý thức được một vấn đề.
Mấy sản nghiệp thực thể của Đằng Đạt này, thật ra sức ảnh hưởng của chúng vượt xa tưởng tượng bản thân rồi.
Ví dụ như quán cà phê Internet, có thể số lượng chi nhánh của quán cà phê Internet Netfish không bằng quán cà phê Internet Tinh Lạc ở địa phương Kinh Châu, nhưng về danh tiếng và dư luận thì áp đảo là chắc.
Rất nhiều người ngoài cũng biết Kinh Châu có thương hiệu quán cà phê Internet Netfish này, mà nghe đến quán cà phê Internet Tinh Lạc sẽ ù ù cạc cạc.