Tiền tiêu rồi, nhưng hiệu quả tốt quá!
Bây giờ thị phần của GOG ở nước ngoài cứ tăng đều đều, tâm trạng của Bùi Khiêm cũng giống như công ty Dayak, cảm thấy hơi hoảng.
Nhất là phiên bản mobile của GOG, phát triển ở nước ngoài như thế chẻ tre, vì vốn dĩ không có đối thủ cạnh tranh.
Bùi Khiêm cảm thấy, cứ từ từ.
Để bên IOI nghỉ xả hơi đã, nếu không đánh chết IOI rồi, thế thì chẳng phải cây đốt tiền của ta cũng ngỏm sao?
Bùi Khiêm suy trước tính sau, quyết định rút một nửa quân số bên Game Thương Dương.
Một nửa phụ trách GOG phiên bản quốc tế, một nửa còn lại thì sao, tùy tiện cho họ cập nhật mấy game cũ của Đằng Đạt.
Bên công ty Dayak, ta để các ngươi một tay đầu não rồi nhỉ?
Các ngươi nhanh chóng tranh giành nhiều hơn chút, phản công chút, tranh về thị phần, ta mới có thể tiếp tục đốt tiền một cách đường đường chính chính chứ.
Mà mấy game cũ của Đằng Đạt cũng không cập nhật một khoảng thời gian rồi.
Vốn dĩ Bùi Khiêm muốn cải tiến một phần game thành miễn phí, nhưng xem thử, hình như không phù hợp với yêu cầu của hệ thống.
Yêu cầu của hệ thống là: Game một người chơi, phát hành trên mười tháng, thu nhập tháng trước phải giảm xuống dưới ⅕ thu nhập tháng này.
Thời gian của “Quay Đầu Là Bờ” đủ rồi, nhưng lương tiêu thụ bây giờ vẫn rất ổn định, Bùi Khiêm cũng không phải rất rõ rốt cuộc còn có ai mua game này về tự ngược không.
Nên, vẫn là làm DLC vậy.
Nhiều game có lượng tiêu thụ đạt đến đỉnh rồi, dù sau này có dùng DLC, cũng qua thời hot rồi, chắc sẽ không có nhiều người mua quá.
Đương nhiên, lãi chút đỉnh cũng không sao, chủ yếu là phân tán sức lực của Game Thương Dương, để bọn họ đừng chú tâm vào server quốc tế của GOG quá, một hơi đánh chết IOI, thế thì thiệt lắm.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm gọi điện cho Lâm Vãn.
Điện thoại kết nối rất nhanh.
Bùi Khiêm tùy tiện hỏi: “Công việc mấy tháng nay thế nào?”
Lâm Vãn đáp thật: “Ồ tổng giám đốc Bùi, ta vừa định báo cáo với ngươi chuyện này.”
“Biểu hiện của server quốc tế GOG không tồi, tuyên truyền trước đó đạt hiệu quả rất tốt, kế tiếp chúng ta định tiếp tục cố gắng mở rộng GOG ở nước ngoài, chiếm thị phần của IOI…”
Bùi Khiêm im lặng nghe.
Quả nhiên, sự đột phá của server quốc tế GOG thời gian trước đã khiến mấy người bọn họ chiến đấu hăng hái, phải cho bọn họ bình ổn lại.
Nếu không bất cẩn đánh chết IOI, thế thì số tiền này không đốt được thì sao?
Phải tiết kiệm để dùng được lâu!
Bùi Khiêm nghĩ nghĩ rồi nói: “Ngươi đừng tắt máy, gọi Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân đến.”
“Ể? Ồ.” Lâm Vãn hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn gọi Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân đến văn phòng mình.
Bùi Khiêm nói trong điện thoại: “Bảo bọn họ oẳn tù xì, ba ván thắng hai, đưa điện thoại cho người thắng.”
Lâm Vãn càng hoang mang hơn, sững sờ mất hai giây mới nói với hai người: “Tổng giám đốc Bùi bảo hai ngươi oẳn tù xì, ba ván thắng hai…”
Trên đầu Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân không hẹn mà cùng xuất hiện dấu chấm hỏi.
?
Tổng giám đốc Bùi đặc biệt gọi điện sang để bảo bọn họ chơi kéo búa bao?
Tuy hơi kỳ lạ, nhưng hai người vẫn làm theo, cuối cùng Vương Hiểu Tân thắng.
Lâm Vãn đưa điện thoại cho Vương Hiểu Tân.
“Ặc… tổng giám đốc Bùi, tìm ta có chuyện gì sao?” Giọng điệu Vương Hiểu Tân rất do dự.
Bùi Khiêm nói: “Ngươi chọn một nửa số người trong Game Thương Dương, phụ trách xác định kế hoạch cập nhật game cũ của Đằng Đạt, hoàn thành trước ngày 20 tháng 1. Đảm bảo trước thời hạn có thể tăng dự toán.”
Vương Hiểu Tân thoáng sững sờ: “Ể?”
“Khoan đã tổng giám đốc Bùi, hình như công việc này giao cho Diệp Tri Chu hợp hơn nhỉ?”
“Hắn giỏi làm công dụng, hắn giỏi làm trị số, nên ta phụ trách vận hành GOG phiên bản quốc tế, để hắn nghiên cứu phát triển phiên bản mới sẽ…”
Bùi Khiêm: “Không, là ngươi. Được rồi, chuẩn bị đi.”
“Nhưng tổng giám đốc Bùi…”
Vương Hiểu Tân vẫn muốn nói gì đó, tổng giám đốc Bùi đã ngắt máy rồi.
Hắn nhìn Diệp Tri Chu với vẻ hoang mang, rồi lại nhìn Lâm Vãn, hoàn toàn không rõ tình huống hiện tại.
Lâm Vãn có hơi tò mò: “Tổng giám đốc Bùi sắp xếp nhiệm vụ gì cho ngươi sao?”
Vương Hiểu Tân mê mang nói: “Tổng giám đốc Bùi bảo ta đem một nửa nhân thủ của Game Thương Dương đi phụ trách làm lại bản mới của những game cũ...”
“Ta có chút không hiểu, giao nhiệm vụ này cho Diệp Chi Chu không phải thích hợp hơn sao? Ta là một người tính toán sổ sách, công năng nghiên cứu phát triển không phải thế mạnh của ta!”
“Hơn nữa, còn là chơi đoán số để quyết định, như vậy cũng quá...”
Lâm Vãn khẽ nhíu mày, nghiêm túc suy nghĩ mộ lúc.
“Ta cảm thấy, trò chơi đoán chữ này của tổng giám đốc Bùi, chắc là có một vài hàm nghĩa thâm sâu.”
Vương Hiểu Tân sững sờ: “Hả? Đoán số cũng có hàm nghĩa thâm sâu sao? Như vậy có phải... nghĩ quá nhiều rồi không?”
Lâm Vãn lắc đầu: “Sở trường của ngươi là tính toán con số, sở trường của Diệp Chi Chu là công năng thiết kế, tổng giám đốc Bùi hiểu rất rõ điểm này.”
“Để ngươi đi làm việc trước nay ngươi không thông thạo, hiển nhiên là vì để tiến thêm một bước rèn luyện năng lực của ngươi.”
Vương Hiểu Tân ngẫm nghĩ: “Nhưng mà, nếu tổng giám đốc Bùi muốn rèn luyện ta thì trực tiếp sắp xếp công việc cho ta là được rồi không phải sao? Cần gì phải đoán số chứ?”
Lâm Vãn cân nhắc giây lát nói: “Ta cảm thấy chuyện này chắc hẳn là để biểu đạt một loại thái độ.”
“Rõ ràng tổng giám đốc Bùi cho rằng, tất cả những người của bộ phận game Đằng Đạt, bất kể là ai, đều cần phải có thêm tài năng thì mới được. cho dù là đoán số hay là rút thẻ, tuỳ tiện chọn một người, cũng phải có thể một mình đảm nhận một phương.”
“Hơn nữa, từ chuyện này cũng có thể nhìn ra thái độ của tổng giám đốc Bùi với Game Thương Dương.”
“Từ trước đến nay, cách nhìn ở bên ngoài với Game Thương Dương đều là làm hạ thủ, đều cảm thấy địa vị của chúng ta trong nội bộ công ty không bằng game Đằng Đạt.”
“Nhưng mà hiện tại, tổng giám đốc Bùi giao nhiệm vụ quảng bá GOG server quốc tế cho chúng ta, nhiệm vụ cập nhật DLC của game Đằng Đạt cũng giao cho chúng ta, nói rõ trong mắt tổng giám đốc Bùi, xem chúng ta và game Đằng Đạt ngang vai ngang vế.”