“Cho nên, nhất định không được phụ lại kỳ vọng của tổng giám đốc Bùi!”
Vương Hiểu Tân gật đầu: “Ừm, ta hiểu rồi!”
Tổng giám đốc Bùi đưa ra quyết định như vậy, rõ ràng phải chịu nguy cơ rất lớn!
Đối với những ông chủ bình thường, để mỗi một nhân viên làm việc bản thân thông thạo nhất rõ ràng là kinh tế nhất, cách làm thực tế, nguy cơ có thể khống chế tốt nhất.
Lấy hạng mục công ty để cho nhân viên tập trưởng thành, cho nhân viên rèn luyện, ở đâu có chỗ tốt vậy chứ?
Có vài ông chủ để nhân viên đi kiêm nhiệm một vài chức vụ, tên gọi mỹ miều là “học tập”, nhưng trên thực tế là tiếc phải bỏ ra thêm tiền tuyển dụng nhân tài chuyên nghiệp.
Nhưng tổng giám đốc Bùi thì hoàn toàn khác, sau khi đã cho tiền lương và phúc lợi đủ cao, còn đang không ngừng điều động nhân viên đi phụ trách các hạng mục khác nhau.
Làm như vậy rõ ràng có khả năng cao sẽ dẫn đến thất bại cho hạng mục, nhưng tổng giám đốc Bùi lại chẳng mảy may để ý chuyện này, đây là để khiến tất cả nhân viên đều bồi dưỡng bản thân thông thạo nhiều mặt, càng là tín nhiệm cực kỳ lớn với các nhân viên!
Vương Hiểu Tân cảm thấy, bản thân chắc chắn không thể phụ lại tín nhiệm của tổng giám đốc Bùi, nhất định phải làm tốt phiên bản mới lần này, chứng minh bản thân!
……
……
Thứ ba, ngày 11 tháng 10.
Trên xe taxi, Lô Tri Dao kiến đen, khẩu trang, mũ lưỡi trai vũ trang toàn diện, sợ sẽ gặp phải fans nhiệt tình bị nhân ra, gặp phải một vài phiền phức không cần thiết.
Hắn vừa mới đến Kinh Châu, còn chưa đến khách sạn nghỉ, đầu tiên là chạy đến phòng làm việc Phi Hoàng.
Từ sau khi “Ngày Mai Tươi Đẹp” nổi tiếng, Lộ Tri Dao đã hoàn toàn rửa sạch ác danh “thuốc độc phòng vé”, cũng nhận được không ít lời mời từ các tổ làm phim, không ít lời mời trong số đó đều có giá cả rất cao.
Nhưng mà Lộ Tri Dao đều không nhận.
Không có kịch bản, Lộ Tri Dao không yên tâm; có kịch bản, sau khi Lộ Tri Dao xem xong kịch bản lại cảm thấy thiếu chút thú vị.
Đều không có được cảm giác đặc biệt như “Ngày Mai Tươi Đẹp”!
Có một kịch bản, Lộ Tri Dao khá hài lòng, nhưng thiết lập nhân vật lại trùng khớp với “Ngày Mai Tươi Đẹp”, cũng là một nhân vật nam chính kiểu thiểm cẩu khá thảm.
Hiển nhiên, tổ làm phim này cũng đã nhìn thấy biểu hiện của Lộ Tri Dao ở trong “Ngày Mai Tươi Đẹp”, cảm thấy hắn rất thích hợp với nhân vật này, cho nên mới gửi lời mời đến.
Lộ Tri Dao ngược lại không bài xích chuyện này, dù sao thân là diễn viên mà, cần phải diễn cái gì quay cái gì cũng phải kính nghiệp.
Nhưng mà Lộ Tri Dao cảm thấy, trong “Ngày Mai Tươi Đẹp” đã diễn qua một lần rồi, diễn lại lần nữa có ý nghĩa gì chứ?
Không có đột phá.
Lúc quay “Ngày Mai Tươi Đẹp”, Lộ Tri Dao cảm thấy kỹ năng diễn xuất của bản thân đã tiến bộ vượt bậc, hơn nữa trong quá trình quay chụp cũng có tham gia sáng tác cường độ cao, đây là trải nghiệm chưa từng thu được từ các tổ làm phim khác.
Cho nên, Lộ Tri Dao vẫn luôn do dự.
Khó khăn lắm mới rửa sạch ô danh “thuốc độc phòng vé”, nếu không cẩn thận nhận thêm một phim rác nữa, vậy há không phải uổng công lúc trước rồi sao?
Lộ Tri Dao tự hỏi lòng mình, bản thân không phải một diễn viên giỏi chọn kịch bản phim.
Có vài kịch bản xem chừng không tệ, nhưng khi qua ra rồi thật sự lại chẳng ra làm sao. Đối với người đang trên đà tiến lên như hắn, cần phải thận trọng từng bước.
Cuộc điện thoại của đạo diễn Chu Tiểu Sách, gọi đến rất đúng lúc.
Nếu là hạng mục của tổng giám đốc Bùi, vậy chắc chắn không tồi, quay là được rồi!
Đương nhiên, trước khi quay cũng phải xem kịch bản trước, không phải không tin tưởng đạo diễn Chu, chủ yếu là để hiểu trước đây là câu chuyện như thế nào, chuẩn bị trước, sắp xếp lại cảm xúc.
“Đạo diễn Chu!”
Vừa vào cửa, Lộ Tri Dao đã nhìn thấy đạo diễn Chu Tiểu Sách đang nghiêm túc làm việc ở chỗ ngồi làm việc.
Chu Tiểu Sách đang tập trung tinh thần suy nghĩ vấn đề của kịch bản, nghe thấy giọng nói của Lộ Tri Dao thì giật bắn người, vội vàng cất giấu văn bản trên bàn máy tính.
Lộ Tri Dao sững người, còn chưa kịp phản ứng lại, Chu Tiểu Sách đã mỉm cười hề hề đứng dậy đi sang.
“Đến nhanh dữ vậy? Ta còn cho rằng thế nào cũng phải thêm một tiếng nữa đấy.” Chu Tiểu Sách dùng nụ cười nhẹ che giấu ngượng nghịu của bản thân, gọi người đi rót nước.
Lộ Tri Dao lắc đầu: “Ừm ta vẫn chưa đến khách sạn, đã đến bên này trước. Ta như vậy còn không phải vì quá mong chờ vào bộ phim mới này sao, muốn qua đây nói chuyện với đạo diễn Chu trước, xem thử kịch bản, sau đó quay về khách sạn là có thể nghiễn ngẫm về nhân vật, học thuộc thoại.”
Chu Tiểu Sách ho nhẹ hai tiếng: “Chuyện này... không phải ta đã nói rồi sao, kịch bản vẫn còn thiếu một chút.”
Lộ Tri Dao không để tâm: “Không sao cả, có bao nhiêu xem bấy nhiêu là được rồi.”
Chu Tiểu Sách có hơi lúng túng, nhanh chóng vận dụng nơ ron thần kinh: “Thực ra thì... vẫn chưa thể cho ngươi xem kịch bản được.”
Lộ Tri Dao sững sờ: “Hả? Tại sao?”
Chu Tiểu Sách nói: “Bởi vì lần này bọn ta muốn áp dụng một kiểu quay phim mới. Mỗi một đoạn kịch bản đều phải phân chia ra, nhưng vậy mới có thể giảm tránh việc tiết lộ trước kịch bản sẽ tạo thành phiền phức với ngươi.”
Lộ Tri Dao cảm thấy có hơi kinh ngạc: “Vậy sao? Nghe ra cũng rất chuyên nghiệp, hình như có vài tác phẩm lớn ở Mỹ cũng làm như vậy.”
“Cũng không tệ.”
“Vậy, đạo diễn Cho ta xem trước kịch bản cảnh đầu tiên được không?”
Chu Tiểu Sách nhất thời có chút cạn lời.
Cảm thấy bản thân giống như là học sinh tiểu học đang nói dối bài tập về nhà vẫn chưa làm xong, kết quả thầy giáo lại nói: “Không làm xong cũng không sao, làm được bao nhiêu cầm lên cho ta xem trước bấy nhiêu.”
Trên thực tế một chữ vẫn chưa viết!
Có điều cũng may đạo diễn Chu cũng là người từng trải qua phong ba bão táp, chút tình huống này hoàn toàn có thể nắm bắt được.