Hắn đã có dự định từ trước, chờ sau khi tốt nghiệp đại học sẽ thành lập phòng làm việc mỹ thuật của riêng mình, sau đó kêu gọi toàn bộ anh em trong phòng ngủ, tự mình xây dựng sự nghiệp.
Khởi đầu hoàn mỹ như vậy có thể trực tiếp vượt qua giai đoạn thuê ngoài, bước vào giai đoạn kế tiếp.
Tất nhiên giá trị con người của Nguyễn Quang Kiến trên trạm tài nguyên cũng là nước lên thì thuyền lên, nằm trong danh sách những nhà thiết kế ý tưởng được chào giá cao nhất, có thể nói dựa vào game “Quỷ Tướng” mà một bước lên trời!
Trong khoảng thời gian này, Nguyễn Quang Kiến cũng chỉ lựa chọn một ít công việc có khối lượng thấp, dự định nửa năm cuối đại học nghỉ ngơi hưởng thụ cuộc sống, thuận tiện chuẩn bị cho việc thành lập phòng làm việc sau khi tốt nghiệp đại học.
Ngày hôm nay, Nguyễn Quang Kiến đang ở trong nhà tùy ý vẽ tranh tuyên truyền game cho một công ty game nào đó.
Chỉ là một bức tranh tuyên truyền, báo giá lại đạt đến một trăm nghìn đồng!
Đương nhiên, độ tỉ mỉ trong tranh tuyên truyền cực cao, nhanh thì một tuần, chậm thì nửa tháng mới có thể hoàn thành.
Nhưng điều này cũng thể hiện giá trị con người của Nguyễn Quang Kiến.
Vốn dĩ trong khoảng thời gian ăn tết Nguyễn Quang Kiến cũng không có việc gì làm, cho nên sau một hồi cân nhắc hắn đã tiếp nhận, từ từ vẽ đến sau tết âm lịch hoàn thành là được, kiếm thêm một trăm nghìn, nhẹ nhàng thoải mái.
Mở trạm tài nguyên ra, phát hiện lại có thêm mấy tin nhắn.
Theo thói quen ấn mở từng tin nhắn, đảo mắt nhìn rồi lần lượt đóng từng tin nhắn lại.
Đa phần đều không hứng thú, không muốn nhận.
Đột nhiên, Nguyễn Quang Kiến quét nhìn thấy một tin nhắn đặc biệt.
Đến từ Công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt!
Đương nhiên hắn nhớ rõ Công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt, đó không phải là công ty nghiên cứu và phát hành “Quỷ Tướng” sao?
Hắn vẫn nhớ rõ, trong thời gian nghiên cứu phát triển “Quỷ Tướng” tổng giám đốc Bùi rộng rãi cỡ nào, hiểu ý cỡ nào, không chỉ hoàn toàn không có bất kỳ can thiệp nào, cho mình thoải mái phát huy, mà còn tăng thêm tiền ngoài mức quy định!
Việc của người khác có thể từ chối, nhưng việc của tổng giám đốc Bùi thì chắc chắn không thể từ chối!
Dù sao tổng giám đốc Bùi có ơn thưởng thức và trọng dụng mình!
Nếu như không có “Quỷ Tướng”, nói không chừng bây giờ Nguyễn Quang Kiến vẫn còn khổ sở vì tìm việc!
Huống hồ, hợp tác với tổng giám đốc Bùi chính là loại hợp tác cả hai cùng có lợi, game hay hot lên, tất nhiên họa sĩ phác thảo cũng nở mày nở mặt, tiền bạc gì đó, trái lại cũng chẳng còn quan trọng như vậy!
Nguyễn Quang Kiến lập tức trả lời.
Lần này người liên hệ với Nguyễn Quang Kiến không phải tổng giám đốc Bùi, thậm chí cũng không phải nhà thiết kế của “Pháo Đài Trên Biển” sau này, mà là một người mới, tên là Lữ Minh Lượng, gần đây vừa được đề bạt làm giám đốc kế hoạch.
Nhìn xem tốc độ thay mới nhân tài này đi!
Sau khi nói vài câu với Lữ Minh Lượng, Nguyễn Quang Kiến mới biết được tình huống gần đây của Đằng Đạt.
Nói ngắn gọn chính là, ngày một phát triển!
Khi làm “Quỷ Tướng”, Đằng Đạt vẫn chỉ có thể được coi là một công ty nhỏ, Bùi Khiêm cùng lắm được coi là người chế tác game độc lập mà thôi.
Nhưng bây giờ, Đằng Đạt cũng đã có chút quy mô, sau khi “Pháo Đài Trên Biển” thành công, rất nhanh đã bắt tay vào làm hạng mục mới.
Cũng chính là hạng mục “Người Chế Tác Trò Chơi” mà Lữ Minh Lượng hi vọng có thể hợp tác với Nguyễn Quang Kiến này.
Nguyễn Quang Kiến cân nhắc chốc lát chứ không lập tức đồng ý.
“Có thể cho ta xem bản thảo thiết kế đơn giản trước không?”
“Không có ý gì khác.”
“Hạng mục của tổng giám đốc Bùi, chắc chắn ta sẽ tiếp nhận vô điều kiện, không phải muốn từ chối gì, ta chỉ sợ năng lực bản thân không đủ, hiệu quả làm ra không được xuất sắc.”
“Ngươi cho ta xem bản thảo thiết kế trước, nếu ta cảm thấy có thể đảm nhiệm thì sẽ làm, còn nếu không thể đảm nhiệm, ta sẽ tiến cử họa sĩ phác thảo lợi hại hơn, thích hợp hơn trong giới cho ngươi.”
Chỉ thoáng chốc Lữ Minh Lượng đã gửi bản thảo thiết kế qua.
Nguyễn Quang Kiến nhanh chóng xem sơ qua một lượt, không nhịn được vỗ bàn khen ngợi.
Quả nhiên, không hổ là tổng giám đốc Bùi!
Thiết kế sáng tạo không gò bó!
Mặc dù Nguyễn Quang Kiến cũng không hiểu nhiều về thiết kế game, nhưng hắn có thể cảm nhận được, trong game này tràn đầy trào phúng đối với ngành game, tràn đầy cảm giác của một loại hài đen!
Đây không phải một game nông cạn dành cho người chơi lười suy nghĩ không có logic.
Trông nó có vẻ như đang ghét bỏ người chơi, nhưng trên thực lế lại khiến người chơi đi sâu vào nội tâm của nhà thiết kế, nhà sản xuất game, vạch trần đủ loại hiện tượng rối loạn trong ngành game!
Nó không chỉ là game thỏa mãn nhu cầu giải trí, nó còn là một tác phẩm nghệ thuật!
Mà từ ý tưởng trừu tượng đến hình ảnh cụ thể của nội dung cần thiết kế trong game đều thể hiện tính nghệ thuật này, cực kỳ quan trọng!
Đây vừa vặn là mảng Nguyễn Quang Kiến vô cùng am hiểu.
Hoàn mỹ!
Sau khi cân nhắc một lát, Nguyễn Quang Kiến đưa ra quyết định.
“Được, công việc này ta nhận!”
“Việc của tổng giám đốc Bùi, ta không thể chối từ!”
“Tiền, cũng không cần phải trả theo giá thị trường. Lúc trước tổng giám đốc Bùi chủ động tăng giá cho ta, ân tình này ta vẫn nhớ rõ, lần này ta trả cho tổng giám đốc Bùi một món nợ ân tình, cho chút phí vất vả là được rồi!”
Nguyễn Quang Kiến đột nhiên cảm thấy, phảng phất như có một ngọn lửa đang bùng cháy hừng hực nơi lồng ngực mình.
Làm bản phác thảo cho những công ty khác, đó là công việc.
Nhưng làm bản phác thảo cho tổng giám đốc Bùi, đó là theo đuổi nghệ thuật!
Đề tài tốt như vậy, đúng lúc dùng để thể hiện tài năng!
Hai người ăn nhịp với nhau, hẹn qua tết âm lịch chính thức bắt tay vào làm, bắt đầu đưa ra bản thiết kế ý tưởng mấu chốt!
…
…
Ngày 12 tháng 2.
Sắp đến tết âm lịch 2010 rồi, công chuyện trong công ty đã sắp xếp xong xuôi, kỳ nghỉ bảy ngày cũng sắp đến.
Bùi Khiêm đã thu dọn hành lý xong, chuẩn bị lên đường về nhà.
Mặc dù Bùi Khiêm vừa trùng sinh vừa có được hệ thống, xét từ mọi phương diện chính là hình mẫu nhân vật chính tiêu chuẩn, nhưng hắn cũng không có xuất thân từ trong cô nhi viện.