Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1303 - Chương 1303. Bước Tiến Của “App Hữu Dụng” (2)

Chương 1303. Bước tiến của “app Hữu Dụng” (2)
Chương 1303. Bước tiến của “app Hữu Dụng” (2)

Huống chi tập đoàn Đằng Đạt ở Kinh Châu, tổng giám đốc Bùi cũng quyên góp cho trường cũ năm lần bảy lượt rồi, có hệ mức này, nói chuyện hợp tác cũng dễ hơn nhiều.

Chỉ có một vấn đề, học viện không thể quyết định thay giáo sư Khổng Triết Mẫn.

Vì giáo sư Khổng phải dẫn dắt sinh viên nghiên cứu, phải giảng bài cho sinh viên chưa tốt nghiệp còn phải làm nghiên cứu, rốt cuộc ông ấy có thời gian và sức lực để tham gia làm cố vấn đặc biệt cho dự án này không vẫn phải hỏi đã.

Nên hôm nay Dư Bình An muốn dời tượng Phật lớn là giáo sư Khổng thì phải đích thân ra trận dốc sức.

Sau khi ổn định tâm trạng, Dư Bình An bước vào tòa nhà dành cho người nhà, đến tầng hai nhẹ nhàng gõ cửa.

Một lúc sau, cửa chống trộm mở ra, một giáo sư lớn tuổi tóc hoa râm, tinh thần quắc thước nhìn Dư Bình An từ trên xuống dưới: “Giám đốc Dư phải không?”

Dư Bình An vội nói: “Thầy Khổng gọi ta Tiểu Dư là được rồi, xin lỗi vì đã làm phiền người.”

Giáo sư Khổng Triết Mẫn cười cười: “Không phiền không phiền, mời vào.”

Dư Bình An theo giáo sư Khổng Triết Mẫn vào phòng khách, bên trong gần giống hắn tưởng tượng, sofa và gia dụng đều bằng gốc là chính, trông rất có cảm giác cổ xưa, trên tường treo bức thư pháp, xung quanh trường toàn là giá sách, chất đầy sách cổ các loại.

Giáo sư Khổng Triết Mẫn rót trà cho Dư Bình An, Dư Bình An hơi hoảng.

Sau khi trò chuyện vài câu, Dư Bình An cũng không dám làm chậm trễ thời gian của giáo sư Khổng, vào thẳng vấn đề chính: “Thầy Khổng, chắc hẳn lãnh đạo bên viện Văn học đã nói sơ lược nguyên do ta đến với ngươi rồi, ta giới thiệu nội dung cụ thể về app này cho ngươi nghe.”

“Ta là người phụ trách nghiệp vụ app Sinh Hoạt Đằng Đạt của tập đoàn Đằng Đạt, bây giờ phụ trách ‘app Hữu Dụng’ này, muốn làm một khu chia sẻ kiến thức kết hợp mô hình ‘bách khoa’ và ‘hỏi đáp’...”

Giáo sư Khổng Triết Mẫn nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu, thỉnh thoảng có thắc mắc thoáng qua trong mắt, nhưng không ngắt lời tường thuật của Dư Bình An, mà đợi Dư Bình An nói hết nội dung như xuất phát điểm, của kết cấu cụ thể, mô hình thu phí, mô hình khuyến khích của “app Hữu Dụng”, mới bắt đầu tổng hợp tất cả tin tức lại, nghiêm túc suy nghĩ.

Sau khi suy nghĩ một lúc, giáo sư Khổng Triết Mẫn nói: “Giám đốc Dư, nghe ngươi miêu tả, hình như app này định vị tương đồng với CNKI tìm kiếm luận văn học thuật, văn hiến học thuật, thế hai cái có khác biệt gì cụ thể không?”

Dư Bình An đáp ngay: “Đương nhiên có khác biệt rất lớn.”

“Nói theo lẽ thường, khách hàng mục tiêu chúng ta hương đế khác nhau, mục tiêu muốn chạm đến cũng khác nhau.”

“Luận văn học thuật và văn hiến học thuật, bao gồm tác giáo trình giảng dạy trong đại học, dù tất cả đều là những kiến thức tinh túy nhất, tuyệt vời nhất, nhưng thật ra để đọc hiểu được, nắm bắt được những nội dung này cần ngưỡng cửa rất cao.”

“Đối với phần lớn người bình thường, dù để bọn họ xem những kiến thức này, bọn họ cũng không hiểu.”

“Nếu lấy mục tiêu là phổ biến khoa học, chắc chắn tỷ lệ vô cùng thấp.”

“Nên, app chúng ta đang làm chủ yếu hướng đến đại chúng bình thường, chúng ta cố gắng dùng cách dễ hiểu để phổ biến kiến thức chuyên môn những lĩnh vực này cho bọn họ.”

“Chúng ta đang cố lí giải nội dung chuyên nghiệp với chi phí tương đối thấp, theo hướng để người dùng ‘hiểu được’ mà có thể ‘nắm bắt hoàn toàn’.”

“Mà khác biệt lớn nhất của app này bày nền tảng hỏi đáp là kiến thức trên này đều đã được chọn lọc, chúng ta sẽ dốc hết sức làm sao không có tin rác, đồng thời có cơ chế hướng dẫn tra cứu hiện đại hơn, tăng hiệu quả tiếp nhận kiến thức.”

Sau khi giáo sư Khổng Triết Mẫn nghiêm túc suy nghĩ bèn hỏi: “Phải chăng có thể lý giải là một loại đề tài phổ cập khoa học thông dụng dễ hiểu hướng đến người bình thường không?”

Dư Bình An gật đầu: “Đúng, có thể lý giải như vậy.”

“Chúng ta thông qua phương thức mạng diện rộng, giúp nhiều người có thể nhìn thấy những nội dung này hơn, đồng thời cung cấp phương thức kiểm tra có hiệu quả cao hơn.”

“Đồng thời, trên phương diện biên soạn nội dung nỗ lực làm được vừa không quá thâm sâu, chuyên nghiệp quá mức khiến người bình thường không thể xem hiểu được, vừa không phải sáo rỗng, thấp kéo không có dinh dưỡng quá mức.”

“Cho nên ta mới đến tận cửa bái kiến, hi vọng mời ngươi xuất sơn.”

“Ngươi không chỉ là nhân vật lớn trong ngành, cũng là một vị giáo sư được các học sinh yêu quý, còn có kinh nghiệm soạn thảo đề tài phong phú, có ngươi đến giải quyết những nội dung này, chắc chắn là tốt không gì bằng.”

Trên mặt giáo sư Khổng Triết Mẫn mang theo đôi chút kinh ngạc.

“Nghe ra là chuyện tốt lợi ích ngàn năm.”

“Nhưng mà, dường như chuyện này là một công trình vô cùng lớn.”

“Chỉ riêng các loại giáo trình tiếng trung chuyên nghiệp, ví dụ văn học cổ đại, văn học hiện đại, văn học nước ngoài... đã có lượng tác phẩm chuyên ngành rất lớn, cho dù là sắp xếp, sau khi giản lược hóa làm thành bách khoa toàn thư, nội dung cũng nhiều đến mức vượt ngoài tưởng tượng.”

“Càng huống hồ, nội dung có thể phát triển của bộ phận vấn đáp là vô hạn, không phải chuyện mười năm tám năm có thể hoàn thành.”

“Bình thường ta cần dẫn dắt nghiên cứu sinh, e là không có nhiều thời gian như vậy.”

“Nếu là rất nhiều người cùng nhau chung tay góp sức làm chuyện này, có cần phải trả thù lao hay không, tiền vốn nên gánh vác thế nào... những vấn đề này, tổng giám đốc Dư từng cân nhắc qua chưa?”

Dư Bình An sớm đã có chuẩn bị, vội vàng giải thích: “Thầy Khổng cứ yên tâm, những vấn đề này, bọn ta đã suy nghĩ xong hết rồi.”

“Hạng mục này, là do tổng giám đốc Bùi của tập đoàn Đằng Đạt bọn ta quyết định thành lập, có thể điều động tất cả tài nguyên của cả tập đoàn Đằng Đạt ra bảo vệ chu toàn.”

“Ta cũng từng hỏi vấn đề lượng công việc với tổng giám đốc Bùi, câu trả lời của tổng giám đốc Bùi là: thời gian tốt nhất để trồng một cái cây là mười năm trước, thứ hai là hiện tại. Chính bởi vì đây là một công trình khổng lồ, cho nên mới không thể kéo dài, mãi kéo dài, thì không thể làm nên chuyện gì.”

Hết chương 1303.
Bình Luận (0)
Comment