Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 136 - Chương 136. Cuộc Họp Suy Đoán Ý Đồ Của Tổng Giám Đốc Bùi

Chương 136. Cuộc họp suy đoán ý đồ của tổng giám đốc Bùi
Chương 136. Cuộc họp suy đoán ý đồ của tổng giám đốc Bùi

“Tổng giám đốc Bùi ngươi tuyệt đối đừng hiểu lầm, thực ra thì gần đây ta có xem vài bộ phim điện ảnh tội phạm Âu Mỹ, nhưng nhân cách con người ta rất hoàn thiện khoẻ mạnh! Tâm lí của ta cũng vững vàng!”

“Tổng giám đốc Bùi, ngươi chọn lại một người...”

Bùi Khiêm nhìn Tiểu Lữ, hai mắt tỏa sáng.

Được đó, tên này còn là một chàng trai kho báu nha!

“Không, phải là ngươi! Ta cần kiểu giọng nói nguyên gốc và chất giọng đặc biệt này của ngươi, ngoài ngươi ra ai cũng không được!”

Bùi Khiêm tỏ thái độ kiên quyết: “Tiền cho việc lồng tiếng ta trả ngươi không thiếu một cắc, chuyện này giao cho ngươi đó.”

“Nhưng mà tổng giám đốc Bùi, chúng ta không có thiết bị ghi âm chuyên nghiệp...” Tiểu Lữ càng thêm choáng váng.

Bùi Khiêm phất tay: “Đây mà là vấn đề sao? Không phải thuê một phòng thu là xong rồi à? Thuê phòng thu âm bao nhiêu tiền một tiếng? Cũng chỉ hai ba trăm thôi nhỉ?”

“Cứ ấn định là ba trăm một tiếng đi, tìm nơi cao cấp chút, thuê ba ngày vậy chính là bảy mươi hai tiếng, hai trăm nghìn. Đến lúc đó, thầy lồng tiếng không cần lồng tiếng, chỉ phụ trách đứng cạnh ngươi, cung cấp chỉ dẫn chuyên nghiệp cho ngươi!”

“Nếu thời gian ba ngày không đủ, vậy thì thuê thêm!”

“Ngươi cứ thong thả thoải mái lồng tiếng, mệt thì nghỉ ngơi, nghỉ ngơi xong rồi tiếp tục, dù sao nhất định phải bảo đảm chất lượng, cũng phải chú ý giữ gìn sức khoẻ.”

“Được, cứ quyết định vậy, tìm trợ lý Tân giải quyết đi.”

Bùi Khiêm bày ra dáng vẻ chuyện này không cần thảo luận thêm nữa.

Lữ Minh Lượng gãi đầu, không biết nên nói gì thì cho phải.

Nên cảm ơn sự tin tưởng của tổng giám đốc Bùi, hay là nên nói chuyện này hệt như trò đùa?

Nhưng mà nhìn thấy ánh mắt kiên định của tổng giám đốc Bùi, Lữ Minh Lượng cũng không dám nói gì thêm, chỉ có thể gật đầu làm theo.

Đã xong!

Sau chuyện này, bên phía game không còn gì phải lo nữa rồi.

Vốn dĩ chuyện video ngắn khiến Bùi Khiêm cảm thấy bản thân giống như có xu hướng chán nản, bây giờ đột nhiên cảm thấy dường như mọi thứ vẫn nằm trong lòng bàn tay của mình!

Kế hoạch làm lỗ vốn “Người Chế Tác Trò Chơi” và bên phía “Quán cà phê internet Netfish” tiến triển rất thuận lợi.

Mặc dù “Một ngày bình thường của Tổng giám đốc Bùi” hơi hot lên, nhưng Bùi Khiêm đã khéo léo chặn đứng đường nhận quảng cáo của đạo diễn Chu rồi.

Hoàn mỹ!

Đương nhiên, cũng không thể lơ là thiếu cảnh giác.

Bùi Khiêm không khỏi cảm khái, ngươi nói xem sao ai ai trong đám nhân viên này cũng đều không khiến người ta bớt lo chứ?

Ai cũng đều đa tài đa nghệ? Sao lúc thông báo tuyển dụng không nhìn ra các ngươi còn có thiên phú này chứ?

Còn may có anh em.

Vẫn là Mã Dương thực tế nhất, chắc chắn không có bất kì kỹ năng đặc biệt nào!

Nói đến Mã Dương, bên phía Quán cà phê internet Netfish, đã bắt đầu tu sửa.

Bởi vì quán cà phê đó vốn đã có nội thất hoàn thiện, lần này sửa thành quán cà phê internet, chủ yếu là thay đổi kết cấu, cho nên thời gian không quá lâu, tầm chừng nửa tháng là hòm hòm rồi.

Dự tính khoảng mùng bảy mùng tám tháng ba là có thể tu sửa xong.

Có Mã Dương coi giữ, Bùi Khiêm yên tâm hơn nhiều.

Hắn dự định sau khi quán cà phê internet sửa xong sẽ đi xem thử, chỉ cần Mã Dương và Trương Nguyên không gây thêm chuyện cho hắn, chắc chắn quán cà phê internet này sẽ lỗ vốn, hết đường chạy thoát!

Thứ tư ngày 24.

Họp tổ thiết kế.

Bùi Khiêm không tham gia cuộc họp này vì bản thảo thiết kế đã được quyết định, cũng bắt đầu chế tác rồi. Là ông chủ, Bùi Khiêm không cần phải chú ý tới những việc nhỏ không đáng kể như vậy.

Trong khoảng thời gian này, Lữ Minh Lượng gần như ôm tất cả mọi việc.

Mặc dù Hoàng Tư Bác đột nhiên buông bỏ trần gian, không đúng, là buông tay mà đi, khiến cho mọi người rơi vào hỗn loạn nho nhỏ. Cũng may là mọi người vốn giữ đúng vị trí của mình, cơ cấu trong tổ thiết kế cũng không có sự xáo trộn nào lớn nên có thể nhanh chóng trở lại quỹ đạo.

Mà Lữ Minh Lượng chạy đông chạy tây cũng đã dần thích ứng với công việc giám đốc kế hoạch, ngoài việc đôi khi vẫn quen tay mà tự làm việc của mình nên bận đến không rời được thì những cái khác đều ổn cả.

Thật ra sau khi làm giám đốc kế hoạch, Lữ Minh Lượng phát hiện dường như công việc này không khó như mình tưởng tượng.

Trải qua “Pháo Đài Trên Biển” rèn luyện, đội ngũ này đã vô cùng thạo việc, Lữ Minh Lượng chỉ cần check kỹ các bước trong công việc là được, những người khác đều rất tự giác.

Lữ Minh Lượng bỗng nhiên cảm thấy hơi xúc động.

Đây có phải là minh chứng cho việc thật ra rất nhiều người có năng lực nhưng lại không ngồi vào vị trí kia hay không?

Trước đó ở công ty cũ toàn làm việc lặt vặt, mỗi ngày đều mệt gần chết, tăng ca như chó, có năng lực nhưng căn bản không được cân nhắc thăng chức, bởi vì đều làm một số công việc chân tay có tính chất lặp đi lặp lại.

Đến mức lúc hắn vừa nhận chức giám đốc kế hoạch này, hắn vô cùng lo lắng không biết mình có làm được hay không.

Nhưng sau một khoảng thời gian thì hắn phát hiện, việc này cũng không khó như hắn tưởng tượng!

Bây giờ nhớ lại, ở công ty cũ nếu muốn làm giám đốc kế hoạch thì phải có lai lịch, kinh nghiệm không nhất định là điều kiện tất yếu, có lẽ chỉ là cách để sàng lọc mà thôi.

Có lẽ đây chính là đạo dùng người của tổng giám đốc Bùi?

Lữ Minh Lượng không khỏi xúc động, quả nhiên đây chính là Thiên Lý Mã thường có nhưng Bá Nhạc lại không thường có*!

(*Là tục ngữ đề cập đến những người có thể tìm kiếm và lựa chọn nhân tài, hiếm có hơn chính nhân tài!)

Một lãnh đạo tốt là người có khả năng dẫn dắt tiềm lực và sức sáng tạo của nhân viên lên mức cao nhất. Còn những lãnh đạo chỉ biết chèn ép bóc lột nhân viên thì chỉ có thể biến nhân viên thành những cỗ máy vô tri, hơn nữa hiệu suất cũng càng ngày càng thấp!

Nghĩ tới đây, Lữ Minh Lượng lại càng sùng bái tổng giám đốc Bùi hơn.

Lữ Minh Lượng hắng giọng nói: “Cuộc họp hôm nay có hai việc quan trọng.”

“Chuyện thứ nhất là ta phải đi ra ngoài hai ba ngày để lồng tiếng cho “Người Chế Tác Trò Chơi”. Đừng hỏi ta tại sao, ta cũng muốn biết…”

Đến tận bây giờ Lữ Minh Lượng vẫn không rõ tại sao Bùi Khiêm lại để hắn đi lồng tiếng.

Hết chương 136.
Bình Luận (0)
Comment