Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1392 - Chương 1392. Tinh Thần Đằng Đạt Thăng Cấp Rồi? (2)

Chương 1392. Tinh thần Đằng Đạt thăng cấp rồi? (2)
Chương 1392. Tinh thần Đằng Đạt thăng cấp rồi? (2)

Ngô Tân cảm thấy đây cũng chỉ là hình thức thôi nên cũng không để ý lắm.

Nhưng chẳng mấy chốc hắn đã cau mày, ý thức được bài kiểm tra lần này hơi khác với trước đó.

Vì hắn phát hiện ra, những thí sinh này toàn dùng bàn phím?

Hình như có chỗ nào đó không ổn lắm nhỉ?

Bản thân Ngô Tân cũng từng tham gia bài kiểm tra độ phù hợp của tinh thần Đằng Đạt, cũng làm giám khảo rất nhiều lần, hắn nhớ rõ bài kiểm tra trước đó đều có câu chọn, chỉ cần click chuột là được.

Sao bây giờ còn cần dùng bàn phím nữa?

Chẳng lẽ… bài kiểm tra thăng cấp rồi? Bây giờ còn có vấn đề chủ quan?

Cũng không đúng.

Bài kiểm tra độ phù hợp của tinh thần Đằng Đạt là tự tổng giám đốc Bùi đưa ra đáp án, tự động hệ thống ra thành tích. Bây giờ thêm vào vấn đề chủ quan, thế vấn đề chủ quan đấy cho điểm kiểu gì?

Tổng giám đốc Bùi không thể xem câu chủ quan của nhiều thí sinh như thế, mà bộ phận tài nguyên nhân lực cũng không có nhận được mệnh lệnh “thay đổi đề kiểm tra độ phù hợp tinh thần Đằng Đạt” nào.

Thế… chuyện gì đây?

Ngô Tân cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Chẳng lẽ tinh thần Đằng Đạt lại thăng cấp rồi?

Ta lại có sứ mệnh mới rồi?

Trong phòng họp, các nhân viên mới nhậm chức đều nghiêm túc trả lời câu hỏi, sau khi chọn một đáp án cho mỗi câu đều phải gõ nhập vào giải thích rõ, độ dài ngắn của câu trả lời cũng khác nhau.

Ngô Tân đang giám sát, không tiện đi xem đáp án và đề cụ thể, vì theo nguyên tắc, trắc nghiệm độ phù hợp với tinh thần Đằng Đạt bảo mật tuyệt đối, chí ít xem đề ở chỗ thi ảnh hưởng không tốt lắm.

Nên Ngô Tân chỉ có thể đợi sau khi kết thúc bài kiểm tra, sẽ bí mật thăm dò thay đổi của đề kiểm tra, sau đó bổ não hàm ý sâu xa trong sự thay đổi của tổng giám đốc Bùi.

Chẳng mấy chốc bài kiểm tra đã kết thúc.

Vì đặc biệt chú ý lượng câu hỏi, nên tổng thời gian kiểm tra không thay đổi. Nhân viên mới lần lượt nộp đáp án, kiểm tra thử kết quả.

Trên màn hình vài nhân nhiên hiển thị đã qua, mà có vài người hiển thị không ngừng tiến lên.

Ngô Tân ngó sơ sơ qua màn hình máy tính mình thấy được, tuy không thấy chữ nhỏ của đề nhưng cuối cùng kết quả vẫn có thể nhìn rõ.

Chỉ có số ít nhân viên mới không qua được bài kiểm tra thôi, dù gì đây cũng là lần đầu tiên mà thôi, sau này vẫn còn ba lần nữa. Chỉ cần một lần nào đó qua là có thể nhậm chức thành công rồi.

Tỷ lệ qua này không khác trước quá nhiều.

Ngô Tân không khỏi cau mày, phân tích ra được chút chút đầu mối.

“Vẫn kiểm tra xong là có kết quả ngay, chứng tỏ điểm vẫn được hệ thống tự động dựa vào đáp án khách quan cho điểm, nội dung điền vào chỗ trống kia sẽ không cho vào điểm.”

“Thế… Lln này tổng giám đốc Bùi thay đổi có dụng ý gì?”

“Chẳng lẽ, hắn muốn xem thử sự hiểu biết của mấy nhân viên mới này về tinh thần Đằng Đạt có sai lệch gì không?”

“Hay là, có kế hoạch lâu dài nào đó mà ta không nhìn thấu được?”

……

Cùng lúc này, Bùi Khiêm đang kiểm tra kết quả kiểm tra lần này trong văn phòng.

Dù là nhân viên qua ải hay không qua, điều tra ra chi tiết.

Trên kết quả mỗi câu trắc nghiệm đều không chỉ có lựa chọn mà còn có giải thích vì sao nhân viên lựa chọn đáp án này.

Bùi Khiêm chọn ra hai câu tiêu biểu nhất để kiểm tra.

Câu hỏi đầu tiên là: Đã đến lúc tan ca rồi, mà ngươi vẫn còn một công việc chưa hoàn thành, lúc này ngươi nên làm thế nào.

Nếu câu hỏi này chọn “cãi lý với sếp” thì cộng năm điểm, nếu chọn “ngày mai tính” thì cộng bốn điểm.

Ý Bùi Khiêm đưa ra câu hỏi này là muốn để nhân viên có suy nghĩ “mãi không tăng ca”, nhân viên có suy nghĩ thế này càng mãnh liệt càng phù hợp với yêu cầu của tổng giám đốc Bùi.

Trong những nhân viên mới vượt qua bài kiểm tra này vẫn có không ít người chọn cái số hai.

Nhưng xem cách giải thích của bọn họ về lựa chọn này, Bùi Khiêm cau chặt mày.

“Tinh thần Đằng Đạt chính là không tăng ca, nên không tăng ca.”

“Sếp không thể yêu cầu tăng ca, nên lựa chọn ‘nói lý’ không thành lập, bộ phận sẽ tự động khóa cửa khi tan ca, chỉ có thể đợi đến ngày mai.”

“Không có ngạch tăng ca, muốn tăng ca cũng không tăng ca được.”

“Nghỉ ngơi để làm việc tốt hơn, nếu hôm nay tăng ca ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi, ngày mai hiệu quả làm việc giảm sút, rơi vào vòng tuần hoàn lẩn quẩn. Hôm nay nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai mới có thể nâng cao tỉ lệ hoàn thành công việc.”

“Một nhân viên Đằng Đạt xuất sắc không nên xuất hiện tình huống tăng ca hoàn thành công việc, nếu xuất hiện tình huống thế này, đầu tiên nên suy nghĩ có phải năng suất bản thân quá thấp không, nên cố gắng nâng cao, chứ không phải dùng chiến thuật để che đậy sự lười biếng.”

“Tinh thần Đằng Đạt từng nói, phải kết hợp làm việc nghỉ ngơi, mục tiêu phải xa. Không phải nhiệm vụ công việc gấp rút, thế thì không cần vội trong nhất thời, chỉ cần không trì hoãn thời gian làm việc quá nhiều là được, không cần tăng ca hình thức, huống chi Đằng Đạt không ủng hộ hình thức này.”

Xem mấy giải thích này xong, trên đầu Bùi Khiêm xuất hiện mấy dấu chấm hỏi.

???

Trong đây có vài lời giải thích trông có vẻ hiểu tinh thần Đằng Đạt, nhưng xem xét tỉ mỉ thì hoàn toàn không ổn!

Tuy trong đây có ý tưởng chủ yếu là “mọi người đều không tăng ca nên ta cũng không tăng ca”, nói rõ rằng “không tăng ca” đã thành trend trong nội bộ Đằng Đạt rồi, nhưng đào sâu vào nền tảng trend này, sẽ phát hiện nó hoàn toàn đối lập với suy nghĩ vốn có của Bùi Khiêm!

Lí do mọi người chọn không tăng ca chỉ vì bọn họ cảm thấy bọn họ cần nâng cao hiệu suất hơn tăng ca, nghỉ ngơi chút đỉnh để hoàn thành công việc một cách hiệu quả hơn.

Như vậy, dù có tăng ca hay không thì năng lực làm việc của mấy người này cũng sẽ phát huy được!

Rất nhiều công ty yêu cầu nhân viên tăng ca theo kiểu 996, nhưng dù nhân viên là chủ động ở ẩn cũng tốt, hay là bị động làm giảm hiệu suất làm việc cũng được, tóm lại, đa số nhân viên làm việc trong chế độ 996 đều có hiệu suất làm việc giảm mạnh, có thể có năm sáu chục phần trăm không tồi.

Hết chương 1392.
Bình Luận (0)
Comment