Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1394 - Chương 1394. Tổng Giám Đốc Bùi Câu Cá

Chương 1394. Tổng giám đốc Bùi câu cá
Chương 1394. Tổng giám đốc Bùi câu cá

Thứ bảy, ngày 19 tháng 11.

Cuộc họp định kỳ của nhân viên quản lý bồi dưỡng.

Gần đây cuộc họp định kỳ của nhân viên quản lý bồi dưỡng mặc dù vẫn dựa theo tần suất tổ chức hai tháng một lần, nhưng đối với Bùi Khiêm mà nói, quả thực không có ý nghĩa gì lớn, không có nhiều tin tức hữu dụng.

Bởi vì trước mắt lần chu kỳ thanh toán này mới vừa tiến hành tới giữa kỳ, rất nhiều hạng mục vẫn đang trong quá trình phát triển, không xuất hiện hiện liên động nào đặc biệt nguy hiểm, cũng chưa có dấu hiệu có lãi.

Nếu không có những thông tin này, vậy thì tổ chức thu thập thông tin như nhân viên quản lý bồi dưỡng đương nhiên cũng không thu thập được gì.

Nhưng, căn cứ vào nguyên tắc lấy phòng bị làm chủ, cuộc họp định kỳ của nhân viên quản lý bồi dưỡng vẫn tổ chức như thường, báo cáo như thường, Bùi Khiêm cũng nghiêm túc nghe toàn bộ quá trình, sợ sẽ bỏ sót thông tin gì đó tương đối quan trọng.

Hôm nay cuộc họp định kỳ của nhân viên quản lý bồi dưỡng vẫn tiến hành như thường, các nhân viên quản lý bồi dưỡng của từng bộ phận tiến hành báo cáo công việc gần đây của mỗi bộ phận, Đường Diệc Xu vẫn nghiêm túc ghi chép hội nghị như thường ngày.

Đa số thông tin đều là những nội dung Bùi Khiêm đã biết, cho nên công việc báo cáo bình thường cũng không có nhiều chỗ đáng để chú ý lắm.

Vẫn nên đợi tới cuối tháng sau, gần tới thanh toán, lúc các sản phẩm lần lượt ra mắt, mới cần đề phòng trọng điểm.

Rất nhanh, chương trình hội nghị thông thường của cuộc họp định kỳ của nhân viên quản lý bồi dưỡng đã tiến hành xong.

Đường Diệc Xu nhìn về phía Bùi Khiêm, ý là nếu không còn chuyện gì khác, có phải có thể giải tán theo thông lệ rồi không.

Bùi Khiêm trầm ngâm một lát, hỏi: “Mọi người hiểu gì về tỉnh thần Đằng Đạt?”

Khảo sát tinh thần Đằng Đạt vào ngày hôm qua, khiến Bùi Khiêm cảm nhận được một mối uy hiếp tiềm ẩn.

Nếu sự hiểu biết của nhóm nhân viên mới nhất về tinh thần Đằng Đạt đã hoàn toàn đi lệch hướng, vậy thì, nhân viên cũ tạo nên ảnh hưởng cho bọn họ, chắc chắn sẽ hiểu sai nghiêm trọng hơn!

Chỉ là rốt cuộc mức độ sai lệch này nghiêm trọng tới mức nào, trước mắt Bùi Khiêm vẫn chưa rõ, cho nên phải tiến hành điều tra rõ một lần.

Bắt đầu điều tra từ những nhân viên quản lý bồi dưỡng ở đây, là một lựa chọn không tồi.

Bởi vì các nhân viên quản lý bồi dưỡng có chiều hướng nghiêm khắc nhất, sẽ không nói nhiều, cũng sẽ không hỏi nhiều, cho dù Bùi Khiêm hỏi một số vấn đề, cũng sẽ không truyền ra giữa các bộ phận, không tới mức rút dây động rừng.

Các nhân viên quản lý bồi dưỡng nhìn nhau, không hiểu hành động này của Bùi Khiêm rốt cuộc là có dụng ý gì.

Nhưng, mọi người vẫn thành thật trả lời theo cách hiểu của mình.

“Đàn anh, tinh thần Đặng Đạt theo ta hiểu, là tiết kiệm thời gian, hiệu quả công việc cao, dùng giải trí, nghỉ ngơi và thả lỏng để nâng cao hiệu suất làm việc, thực hiện đôi bên cùng thắng lợi cho cả cá nhân và công ty.”

“Ta cảm thấy tinh thần Đằng Đạt chính là phấn đấu vì sự nghiệp của mình, chứ không phải là lấy tâm thái của một người làm công để hoàn thành nhiệm vụ được giao.”

“Ta cảm thấy là dùng tâm để làm sản phẩm, làm nội dung, làm công việc của mình đạt tới cực hạn, dùng thành ý để làm cảm động người sử dụng.”

Tất cả các nhân viên quản lý bồi dưỡng lần lượt lên tiếng, nhưng Bùi Khiêm càng nghe vẻ mặt càng trở nên nghiêm túc.

Vậy mà lại không có bất cứ nhân viên quản lý bồi dưỡng nào nói tinh thần Đằng Đạt là tinh thần câu cá?

Vấn đề này... rất lớn!

Sự hiểu sai về tinh thần Đằng Đạt, đã lưu truyền trong quần thể nhân viên quản lý bồi dưỡng, điều này đã chứng minh cấp cao, cấp trung và cấp thấp của các bộ phận, chắc chắn không một ai may mắn tránh khỏi!

Vẻ mặt Bùi Khiêm lập tức trở nên nghiêm túc.

Chỉ là hắn có chút khó hiểu, từng nội dung mà những nhân viên quản lý bồi dưỡng này nói, trông như là cùng một chuyện, nhưng cách diễn đạt lại hơi khác nhau.

Bùi Khiêm hỏi: “Có cách giải thích nào tương đối thống nhất, tương đối khái quát không?”

Các nhân viên quản lý bồi dưỡng nhìn nhau, lần lượt lắc đầu.

“Không có.”

“Cốt lõi của tinh thần Đằng Đạt lại nằm ở hiểu đúng không? Sao có tiêu chuẩn thống nhất được?”

“Đúng vậy đàn anh, đây không phải là thái độ trước sau như một của người sao?”

Khóe miệng Bùi Khiêm hơi giật giật.

Con mẹ nó thái độ trước sau như một của ta, ta có thái độ khi nào!

Nhưng vấn đề tới rồi, nếu những nhân viên quản lý bồi dưỡng này đều nói là không có tiêu chuẩn thống nhất, chủ yếu là dựa vào cách hiểu của mình, vậy tại sao cách hiểu của bọn họ đều vô cùng vừa vặn đi vào phương hướng sai lầm chứ?

Điều này khiến Bùi Khiêm cảm thấy rất khó hiểu, cách hiểu của cả công ty về tinh thần Đằng Đạt rõ ràng là có vấn đề, nhưng lại không bắt được gì cả!

Ẩn giấu đủ sâu đấy.

Bùi Khiêm suy nghĩ một lát, không thể đào khoét từ trên người nhân viên mới và nhân viên quản lý bồi dưỡng nữa, chắc chắn không đào ra được kết quả gì.

Bởi vì người có thể thật sự quyết định nề nếp của một bộ phận, quyết định cách hiểu của cả bộ phận đối với tinh thần Đằng Đạt, chắc chắn không phải là nhân viên cấp thấp, mà là người phụ trách cấp cao và người lãnh đạo cấp trung.

Việc hình thành nề nếp của một bộ phận, chắc chắn là từ trên xuống dưới; Cách hiểu của nhân viên quản lý bồi dưỡng từng bộ phận về tinh thần Đằng Đạt đều đi lệch hướng nghiêm trọng, rẽ sang hướng phấn đấu đó, điều này chứng minh người phụ trách của các bộ phận, chắc chắn đang tồn tại vấn đề lớn!

Muốn xoay chuyển hiện trạng này, nhất định phải bắt đầu từ những người phụ trách này.

Bùi Khiêm nhìn ngày tháng, trong lòng đột nhiên nảy ra một kế hoạch.

Mai là ngày 20, vừa hay là ngày hẹn ăn liên hoan tại nhà hàng Vô Danh mỗi tháng một lần.

Bùi Khiêm quyết định, lợi dụng buổi liên hoan lần này để câu cá!

Mời tất cả người phụ trách của các bộ phận tới đó, “khảo sát” qua cách hiểu của bọn họ về tinh thần Đằng Đạt.

Hết chương 1394.
Bình Luận (0)
Comment