“Nhưng mà hiện nay, vẫn còn xuất hiện còn xu hướng kiểu cứng nhắc, giáo điều. Rất nhiều bộ phận vì để thí nghiệm tỉ lệ thông qua của Đằng Đạt, thông qua cách thức gợi ý và truyền bá, làm cho tư tưởng tự do của tinh thần Đằng Đạt bị thay thế bởi sự tiêu chuẩn thống nhất của tinh thân Đằng Đạt, điều này trên thực tế đã khiến cho sự nỗ lực không ngừng chuẩn bị cho bài thí nghiệm của tinh thần Đằng Đạt trở nên công cốc!”
“Vì vậy, tổng giám đốc Bùi nói Đằng Đạt không có bất kỳ sự tiến hành xây dựng nào cho tính cấp thiết, trên thực tế là ám chỉ Đằng Đạt không nên có bất kỳ tinh thần truyền bá trực tiếp nhồi nhét giống như những công ty khác, quan trọng là quá trình chứ không phải là kết quả.”
“Tổng giám đốc Bùi mong rằng tất cả những nhân viên mới đều lĩnh hội được tinh thần Đằng Đạt trong bầu không khí tự do của công ty, thiết lập tư tưởng đa nguyên, chứ không phải là giam cầm sự hiểu biết của tất cả mọi người bằng một loại phương pháp diễn giải.”
“Tại sao tổng giám đốc Bùi muốn giữa các bộ phận không có sự can thiệp lẫn nhau, chỉ chuyên tâm về bổn phận của mình mà thôi?”
“Một mặt,vẫn là vì khuyến khích tư tưởng đa nguyên, ngăn chặn giáo điều của tinh thần Đằng Đạt, biến thành giải thích duy nhất;”
“Một mặt khác, cũng là khuyến khích các bộ phận căn cứ theo tình huống và đặc điểm của từng bộ phận, giải thích tinh thần Đằng Đạt của bộ phận!”
“Công việc của các bộ phận khác nhau đều có trọng tâm riêng, bộ phận game, bộ phận phim ảnh, bộ phận kỹ thuật... mỗi bộ phận đều phải sử dụng tinh thần Đằng Đạt để chỉ đạo công việc, nhưng mà tinh thần Đằng Đạt cần thiết cho mỗi bộ phận cũng không được giống nhau.”
“Vì vậy, tổng giám đốc Bùi nên hy vọng mỗi bộ phận đều có thể căn cứ theo tình hình và nhu cầu thực tế của bộ phận mình, để giải thích tinh thần Đằng Đạt.”
“Còn về tại sao lại nói người phụ trách của từng bộ phận không cần thiết để hiểu rõ, cũng không cần phải lý giải, mà chỉ cần thực hiện?”
“Ta cảm thấy là vì trong quá trình thực hiện, mọi người nhận ra đến điểm này cũng là chuyện sớm muộn. Tổng giám đốc Bùi cố gắng nói với mọi người rằng, tinh thần của Đằng Đạt không phải dựa theo sự chỉ dẫn, mà là dựa vào tự lĩnh hội của bản thân.”
“Chỉ những gì nhận ra theo cách này, mới đủ sâu sắc, đủ vững tin!”
Hác Vân bừng tỉnh: “Thì ra là như vậy.”
“Tổng giám đốc Bùi cảm thấy khơi mào tinh thần Đằng Đạt xu thế hơi có chút cứng nhắc, công lợi, vì vậy mới quyết định chỉnh đốn tư tưởng. Không phải không muốn xây dựng tinh thần, mà là muốn khiến cho việc xây dựng tinh thần được tiến hành theo cách lành mạnh hơn, âm thầm hơn!”
“Vậy... cụ thể chúng ta nên làm như thế nào?”
Ngô Tân không hề do dự: “Đương nhiên chúng ta phải kiên quyết thực hiện yêu cầu của tổng giám đốc Bùi rồi!”
“Cụ thể mà nói, ta thấy có mấy điểm như này.”
“Trước tiên, sổ tay tinh thần Đằng Đạt và giải thích cụ thể tinh thần của Đằng Đạt, thì không cần phổ biến nữa. Đặc biệt là một số người khó vượt qua bài thi tinh thần Đằng Đạt, cũng không cần cho họ thêm bất kỳ gợi ý nào, cứ để bọn họ bị đào thải. Dưới sự hun đúc trong môi trường làm việc còn không tiếp thu được tinh thần Đằng Đạt, chứng minh được rằng tính lĩnh hội kiểu người này không tốt, tư tưởng cứng nhắc, quả thực nên bị đào thải.”
“Sổ tay tinh thần Đằng Đạt, không được đưa cho bất kỳ ai khi không có hiểu biết sâu sắc về tinh thần Đằng Đạt, bởi vì điều này có thể sẽ làm cho hắn ngừng khám phá và ngừng suy tư đối với tinh thân Đằng Đạt.”
“Chỉ có người hiểu biết vô còng sâu sắc, hoàn toàn nhất quán đối với tinh thần Đằng Đạt, có có thể nhận được sổ tay tinh thần Đằng Đạt. Đồng thời không ảnh hưởng đến sự hiểu biết ban đầu của bọn họ, cũng có thể thấy được những góc nhìn mới, những suy tư mới.”
“Bằng cách này, tỉ lệ vượt qua bài thi phù hợp tinh thần Đằng Đạt chắc chắn sẽ giảm xuống, nhưng mà đây chắc cũng là điều mà tổng giám đốc Bùi mong muốn được thấy.”
“Thứ hai, giữa các bộ phận với nhau không cần trao đổi quá nhiều đối với tinh thần Đằng Đạt, mà là kết hợp tình hình thực tế của các bộ phận, đào sâu bộ phận phù hợp với yêu cầu của tinh thần Đằng Đạt. Mỗi một người phụ trách nên trên cơ sở ban đầu của tinh thần Đằng Đạt, phát triển ra bộ phận thuộc về tinh thần Đằng Đạt, cố gắng không làm phiền lẫn nhau.”
“Cuối cùng, về vấn đề phát triển văn hóa tinh thần Đằng Đạt, nhất định phải hết sức cẩn trọng, phải dùng hướng dẫn thay vì dùng cách truyền bá, để tinh thần Đằng Đạt khỏi bị trôi nổi, mà là đi sâu vào cốt lõi trong tình tiết công việc, lắng đọng trong tâm khảm của mỗi người, chứ không phải chỉ được cái miệng.”Hác Vân bái phục mà gật gật đầu.
Quả nhiên xứng đáng là người am hiểu sâu sắc nhất đối với tinh thần Đằng Đạt, sự phân tích vừa có căn cứ vừa có lý, khiến người ta thán phục.”Được, ta đây chỉ chia sẻ với những người có trách nhiệm, nghiêm túc thực hiện theo yêu cầu của tổng giám đốc Bùi!”
Hác Vân bất ngờ đã nghĩ ra điều gì đó, lại đáp: “À đúng rồi Ngô Tân, ta đã từ bỏ chính sách bảy ngày nghỉ có lương kia rồi, ngươi đừng ý kiến nữa.”
Ngô Tân liền đáp lại: “Từ bỏ là sự lựa chọn chính xác nhất!”
“Tư tưởng giác ngộ của những người có trách nhiệm đều rất cao, chỉ có có thể biết tinh thần Đằng Đạt bằng cách ngầm hiểu, không được truyền ra ngoài, hễ một khi nói ra vậy thì sẽ biến chất, sẽ hạn chế tư tưởng của những người khác.”
“Bảy ngày nghỉ có lương này là tổng giám đốc Bùi thả mồi như, đợi cá đớp câu!”
“Thật lòng mà nói, ta cảm thấy hành động lần này của ta, tổng giám đốc Bùi chắc chắn sẽ rất vui. Mặc dù ta vẫn luôn nhấn mạnh rằng sự hiểu biết của ta không nhất định là chính xác, là đang cố gắng phối hợp với tổng giám đốc Bùi, nhưng mà về mặt khách quan thì ít nhiều gì cũng đã gây ra sự tiêu cực nhất định.”