Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 146 - Chương 146. Anh Em Đồng Cam Cộng Khổ Của Hoàng Tư Bác

Chương 146. Anh em đồng cam cộng khổ của Hoàng Tư Bác
Chương 146. Anh em đồng cam cộng khổ của Hoàng Tư Bác

Hạ phí mạng xuống một chút, giảm giá đồ uống một tí rồi tổ chức hoạt động nạp thẻ…

Chuyện này không phải không có lý!

Nhưng cũng không biết tổng giám đốc Bùi nghĩ sao mà không cho làm vậy.

Nên Trương Nguyên cũng đành chịu.

Định giá có vấn đề thì những vấn đề khác có thay đổi kiểu gì cũng vô dụng!

“Chúng ta vẫn nên nghe anh Khiêm đi, sang tuần rồi tính.”

Mã Dương không nghĩ nhiều đến vậy. Hắn biết rõ một điều, Bùi Khiêm đã đặc biệt dặn dò thì cứ thành thật làm theo, tuyệt đối không được làm theo ý mình.

“Cũng chỉ đành vậy thôi.”

Trương Nguyên hơi sầu, không biết mười nghìn tiền lương của mình còn nhận được mấy tháng nữa đây…

“Cảnh quay hôm nay rất tốt, OK, nghỉ thôi!”

Đạo diễn Chu Tiểu Sách vừa hạ lệnh, việc quay phim hôm nay hoàn thành xuất sắc.

Bùi Khiêm khá thản nhiên.

Hắn quen rồi!

Hôm nay quay ngoại cảnh với cảnh trên đường, sẵn tiện mượn luôn chiếc Cayenne Bùi Khiêm thuê trước đó.

Dù sao cứ quay trong văn phòng mãi khán giả cũng dễ chán, phải không ngừng thử nghiệm những đề tài mới.

Nhưng bất kể thay đổi đề tài kiểu gì, điều cốt lõi cũng sẽ không thay đổi.

Sau lần trước nói chuyện với Bùi Khiêm, rõ ràng Chu Tiểu Sách và Hoàng Tư Bác cũng đồng ý với cách nói của Bùi Khiêm nên không nghĩ đến chuyện quảng cáo offline nữa mà tập trung vào cốt truyện rồi!

Tuy tình tiết mỗi kỳ không thể liên tục cao trào, hoàn hảo như thế, nhưng ít nhất có thể đảm bảo sự liền mạch.

Trước mắt video tương đối hot cũng tầm sáu bảy trăm nghìn lượt xem, những video kém nổi hơn một chút cũng bốn năm trăm nghìn.

Đây đã là một thành tích rất đỉnh đối với một series video ngắn mới chiếu chưa lâu rồi!

Thu gom hết đạo cụ, mọi người chuẩn bị ai về nhà nấy.

Hoàng Tư Bác nói với mọi người: “Mọi người về trước đi, ta có chút việc riêng.”

Những người khác cũng không hỏi nhiều.

Hoàng Tư Bác tùy tiện bắt một chiếc taxi đến quán cafe đã hẹn với bạn.

Hơn mười phút sau thì đến.

Hoàng Tư Bác xuống xe, nhìn tòa nhà vừa quen thuộc vừa xa lạ trước mặt, hắn có cảm giác như cách cả một đời.

Tầng hai tòa nhà có ba chữ lớn: Game Thương Dương.

Đây là công ty game Hoàng Tư Bác từng làm việc.

Trước đây Hoàng Tư Bác làm kế hoạch lặt vặt cấp thấp nhất trong công ty này. Nói hắn chịu đựng đủ kiểu áp bức cũng không ngoa, đương nhiên hắn cũng chẳng có bạn bè gì.

Hắn chỉ có quan hệ không tồi với một người làm kế hoạch cấp thấp bị chèn ép giống hắn thôi.

Dù sao cũng cùng chung cảnh ngộ, đều là anh em khố rách áo ôm như nhau, ít nhiều cũng có chút cảm thông với nhau.

Sau đó Hoàng Tư Bác phỏng vấn vào Đằng Đạt, tuy thỉnh thoảng vẫn liên lạc với hắn nhưng cũng không nhắc đến công việc của mình.

Vì sao ư?

Một là vì bản thân Hoàng Tư Bác vẫn luôn nghi ngờ không biết mình có vào nhầm công ty lừa đảo hay không nên chẳng dám nói với anh em.

Sau này phát hiện phúc lợi và đãi ngộ của công ty tốt như vậy, game cũng thành công rực rỡ, hắn lại ngại nói với anh em.

Sợ tâm lý anh em mình mất cân bằng…

Sau đó Hoàng Tư Bác vẫn luôn bận chuyện video ngắn, người anh em này cũng tăng ca suốt nên không có cơ hội gặp gỡ.

Khó khăn lắm mới sang năm sau, hai người dành chút thời gian gặp nhau ôn chuyện.

Hoàng Tư Bác ngồi trong quán cafe một lát, không lâu sau người anh em đó cũng đến.

Hắn cao tầm một mét bảy, vì suốt ngày tăng ca nên có chút phát tướng, tuy trông hơi tự kỷ nhưng từ trên xuống dưới vẫn khá sạch sẽ.

Nếu nói có điểm gì đặc biệt thì tay hắn rất đẹp, trắng nõn nhẵn mịn, vừa nhìn là biết lúc nhỏ chẳng phải làm gì.

“Nhất Quần, bên này.”

Hoàng Tư Bác giơ tay ra hiệu.

Người anh em này thấy Hoàng Tư Bác ngay, hắn ngồi xuống chỗ đối diện.

Tên đầy đủ của hắn là Mã Độc Bưu nhưng bình thường chẳng ai gọi tên này mà toàn gọi hắn là Mã Nhất Quần.

Mã Nhất Quần làm kế hoạch cốt truyện ở game Thương Dương.

Điều quan trọng là hắn tốt nghiệp khoa tiếng Trung, trong nhà toàn người có văn hóa.

Cái tên này là do ông nội làm giáo sư cổ văn trong trường đại học đặt cho hắn.

Về phần vì sao muốn đến công ty game làm kế hoạch cốt truyện?

Chuyện này nói ra dài lắm.

Mã Nhất Quần cũng làm kế hoạch lặt vặt cấp thấp nhất giống Hoàng Tư Bác nhưng đỡ khổ hơn Hoàng Tư Bác.

Vì chức vụ của Hoàng Tư Bác là nhân viên kế hoạch, giám đốc như lão Lưu có chuyện gì cũng đổ hết lên đầu hắn, cũng không quan tâm hắn có thể làm xong hay không.

Mã Nhất Quần làm kế hoạch cốt truyện cũng gánh rất nhiều việc của nhân viên kế hoạch nhưng dù sao hắn còn nhiều việc về cốt truyện nên công việc được giao ít hơn tý.

Với lại công việc mảng cốt truyện có thể dây dưa lâu hơn chút.

Ví dụ như khi đặt tên cho trang bị, việc viết mô tả có thể hoàn thành trong vòng ba bốn tiếng nhưng Mã Nhất Quần rề rà tận hai ba ngày mới bàn giao, lão Lưu cũng chẳng thấy có gì không ổn.

Dù sao việc đặt tên này có hiệu suất cao thấp ra sao cũng phụ thuộc vào trạng thái, lão Lưu sẽ không giục gấp quá.

Nên Hoàng Tư Bác gánh hết nổi, tức giận từ chức.

Còn Mã Nhất Quần xoắn xuýt tới xoắn xuýt lui tận mấy tháng.

“Tư Bác, sao trông ngươi rám nắng hơn vậy?” Sau khi Mã Nhất Quần ngồi xuống, hắn lập tức chú ý hình như da Hoàng Tư Bác ngăm hơn một chút.

“Vậy à? Chắc tại gần đây ngày nào cũng chạy ngoại cảnh nên phải phơi nắng.” Hoàng Tư Bác đưa menu sang: “Ta chọn cafe rồi, ngươi gọi gì đi ta mời.”

“Chạy ngoại cảnh?”

Mã Nhất Quần nhận thực đơn rồi tùy tiện chọn một ly latte.

Nghe Hoàng Tư Bác nói, Mã Nhất Quần tỏ vẻ sững sờ.

Chưa nghe làm game phải chạy ngoại cảnh bao giờ…

“À quên nói với ngươi. Giờ ta không làm ngành game nữa mà đang tự quay video ngắn. Xem “Một ngày bình thường của Tổng giám đốc Bùi” chưa? Do bọn ta quay đấy.” Hoàng Tư Bác nói.

Hai mắt Mã Nhất Quần dần trợn to.

““Một ngày bình thường của Tổng giám đốc Bùi” là các ngươi quay à? Vãi! Video này gần đây khá hot, ta chưa xem kỳ một! Ngươi làm gì trong đó? Biên kịch? Trợ lý sản xuất? Sao không đóng vai phụ gì?”

Hết chương 146.
Bình Luận (0)
Comment