Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1512 - Chương 1512. Phân Tích Số Liệu Chuyên Nghiệp Đầy Đủ (2)

Chương 1512. Phân tích số liệu chuyên nghiệp đầy đủ (2)
Chương 1512. Phân tích số liệu chuyên nghiệp đầy đủ (2)

Tài xế nhận lấy quà tặng, một lần nữa để vào cốp sau, hỏi: “Giám đốc Mạnh, tiếp theo chúng ta đi đâu đây? Là trở về Đế Đô, hay là...”

Mạnh Sướng cau mày, suy nghĩ trong chốc lát.

Chợt, hắn nghĩ tới một chuyện, lấy điện thoại di động ra tra xét một hồi.

“Tổng giám đốc Lý của tư bản Phú Huy cũng ở Kinh Châu, nếu không qua bên đó xem? Đến cũng đến rồi, cũng không thể đi tay không một chuyến chứ.”

Trong lòng Mạnh Sướng vẫn có một phần danh sách, người ghi trên đó đều là nhà đầu tư tiềm ẩn có thể đầu tư cho Cô Gái Mì Lạnh.

Theo cái nhìn của Mạnh Sướng, phần danh sách này cực kì quan trọng.

Lý Thạch vẫn đang chú ý đến tình huống của Cô Gái Mì Lạnh, có ý đồ đầu tư, trong lòng Mạnh Sướng hiểu rõ chuyện này.

Nếu đã đến Kinh Châu, cũng không sốt ruột trở về, không ngại nhân cơ hội này qua bên tổng giám đốc Lý thăm hỏi một hồi, thuận tiện xem có thể lừa dối được một chút đầu tư hay không.

Muỗi dù nhỏ cũng là thịt, huống chi lượng tiền vốn của tư bản Phú Huy vẫn rất dồi dào, lỡ đâu tổng giám đốc Lý bị thuyết phục, lập tức quyết định đầu tư mấy triệu thì sao? Chuyện này không phải không thể.

Trong giới đầu tư, chuyện nói chuyện mười phút đầu tư mấy trăm triệu lại không phải chưa từng xuất hiện, hơn nữa số lần xuất hiện cũng không ít, chỉ mấy triệu vẫn là không đáng kể.

Nghĩ tới đây, Mạnh Sướng nói với tài xế: “Đừng trở về Đế Đô vội, đến bên tư bản Phú Huy một chuyến.”

...

Nửa giờ sau, Mạnh Sướng tới phòng tiếp khách của tư bản Phú Huy.

Hắn không mang quà tặng, một mặt là vì quà tặng vốn là quà cảm ơn cho tổng giám đốc Bùi, tuy rằng tổng giám đốc Bùi không muốn, nhưng tặng lại cho người khác dù sao cũng không thích hợp lắm, Huống chi quan hệ của tổng giám đốc Lý và tổng giám đốc Bùi rất thân mật; mặt khác nhưng là vì Mạnh Sướng lo lắng chính mình hạ thấp tư thái sẽ bị bắn ngược.

Lý Thạch hết sức nhiệt tình, tự mình tiếp đón, cùng hắn còn có Tiết Triết Bân.

Ba người này đã sớm biết nhau, vừa uống trà vừa chào hỏi, tình cảnh có vẻ hài hòa mà còn hòa hợp.

Sau khi đơn giản chào hỏi một hồi, song phương phi thường ăn ý tiến vào đề tài chính.

“Giám đốc Mạnh ở bên Đế Đô hẳn là công việc bận rộn, sao lại có thời gian đến Kinh Châu thế?” Lý Thạch vừa chậm rãi uống trà vừa hỏi.

Mạnh Sướng cười nói: “Việc này nói ra thì hơi xấu hổ.”

“Nếu như giả dối một chút, ta nhất định sẽ nói là vì đặc biệt đến thăm hỏi tổng giám đốc Lý. Nhưng con người ta từ trước tới giờ tương đối chân thực, loại lời nói dối gạt người này ta không nói ra được.”

“Thực không dám giấu giếm, ta lần này đến Kinh Châu, vốn là dự định gặp mặt cảm ơn tổng giám đốc Bùi, kết quả không ngờ rằng tổng giám đốc Bùi công việc bận rộn, không có thời gian gặp ta. Đúng lúc tổng giám đốc Lý cũng ở Kinh Châu, ta bèn tiện đường qua đây thăm hỏi.”

Lý Thạch cười: “Giám đốc Mạnh khách sáo rồi, tiện đường thăm hỏi cũng là thăm hỏi, cũng là một phen tâm ý. Nào, uống trà.”

Trong lòng Mạnh Sướng rất rõ, Lý Thạch rất thông minh, lòng đề phòng cũng rất mạnh.

Từ buổi công bố đầu tiên của Cô Gái Mì Lạnh, hắn đã đến khảo sát, chú ý, nhưng mãi đến bây giờ cũng không đầu tư bất kỳ một đồng nào, điều này đủ để chứng minh Lý Thạch là tràn ngập nghi ngờ với Cô Gái Mì Lạnh, là không quá tin tưởng Mạnh Sướng.

Mà lúc này, nếu như Mạnh Sướng nói mình là đặc biệt tới thăm hỏi, ngược lại dễ khơi nên sự cảnh giác của Lý Thạch, sẽ tạo nên hiệu quả ngược.

Hiện tại Mạnh Sướng nói mình là đến thăm hỏi tổng giám đốc Bùi, tiện đường thăm hỏi Lý Thạch, tuy rằng nghe có phần không lễ phép, nhưng lại có thể đưa đến tác dụng loại trừ một phần cảnh giác.

Hơn nữa, Mạnh Sướng biết quan hệ của Lý Thạch và tổng giám đốc Bùi, cũng biết Lý Thạch từ trước đến giờ thích mù quáng đầu tư theo tổng giám đốc Bùi hay không.

Cho nên câu nói này của hắn còn khéo léo chôn xuống một cạm bẫy nho nhỏ, xem Lý Thạch có cắn câu hay không.

Nếu như Lý Thạch không cắn câu, Mạnh Sướng sẽ không nhắc lại, bởi vì như vậy sẽ có vẻ quá mức cố ý.

Lý Thạch uống trà, nhạy bén bắt lấy tin tức Mạnh Sướng truyền tới: “Dự định cảm ơn trước mặt tổng giám đốc Bùi? Cảm ơn cái gì?”

Theo tin tức hắn nắm giữ, tổng giám đốc Bùi đã bán đi toàn bộ cổ phần của Cô Gái Mì Lạnh, còn kéo theo hàng loạt nhà đầu tư tiếp tục quan sát, tạo thành phiền phức không nhỏ cho Mạnh Sướng.

Nếu hai bên đã không liên quan, Mạnh Sướng cần gì phải nghìn dặm xa xôi đến cửa cảm ơn? Chuyện này dường như không đạo lý gì.

Mạnh Sướng khẽ mỉm cười, nói: “Thực ra cũng không có gì, chỉ là tổng giám đốc Bùi lại bỏ ra một số tiền nhỏ, mua chút đỉnh cổ phần của Cô Gái Mì Lạnh.”

Hắn không muốn chỉ nói hai triệu, có vẻ không hào hứng, nhưng lại không thể nói điêu quá mức, lỡ như Lý Thạch thật sự đi tìm tổng giám đốc Bùi xác nhận thì sao? Do đó chỉ có thể lập lờ nói qua.

Hai mắt Lý Thạch không khỏi sáng rực, sinh lòng hứng thú.

Tổng giám đốc Bùi lại bỏ vốn đầu tư?

Theo như những gì Tiết Triết Bân đã nói, tổng giám đốc Bùi rất có thể sẽ lại gia nhập một lần nữa giống như Học Bá Đến Mau, mà khi đó chính là thời cơ để Lý Thạch bỏ vốn đầu tư tốt nhất.

Mà bây giờ tổng giám đốc Bùi bỏ vốn đầu tư, chẳng phải là mang ý nghĩa...

Nhưng Lý Thạch nghĩ đi nghĩ lại, hình như không đúng.

Nếu như tổng giám đốc Bùi thật sự muốn bắt đáy giống như hạng mục Học Bá Đến Mau, tuyệt đối sẽ không chỉ đầu tư “một số tiền nhỏ”, mà là sẽ mua lại toàn bộ Cô Gái Mì Lạnh, hoàn toàn kiểm soát.

Bởi vì chỉ có hoàn toàn kiểm soát, mới có thể dựa theo ý nghĩ của bản thân tiến hành cải tạo nó.

Như vậy hàm ý của “một số tiền nhỏ” lại rất ý sâu xa.

Lý Thạch phát hiện, tổng giám đốc Bùi đầu tư trước, lại bán, lại tiếp tục đầu tư, nhìn như nhảy qua nhảy lại nhiều lần, trên thực tế dường như mỗi bước đều đâm vào trên chỗ đau của Mạnh Sướng.

Hết chương 1512.
Bình Luận (0)
Comment