Bùi Khiêm lướt qua những công ty kiếm được tiền đã bán cổ phần, bình tĩnh nói: “Những công ty đã kiếm được tiền này có công ty ngày càng phát triển, có một số bị chững lại.”
Mấy công ty kiếm được tiền kia đương nhiên Bùi Khiêm không đau lòng rồi, nhưng mấy công ty đầu tư Viên Mộng vừa rút tiền đã bất ổn lại khiến Bùi Khiêm cảm thấy hơi tiếc.
Bùi Khiêm cảm thấy chuyện này hơi kỳ lạ.
Hễ là công ty không kiếm được tiền là đầu tư Viên Mộng tiếp tục đầu tư; hễ đầu tư Viên Mộng rút vốn đều là công ty đã hưng thịnh rồi.
Đã lãi rồi có nghĩa là công ty đã tìm được mô hình có lời, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì có thể từ từ bành trướng.
Nhưng một phần trong đó lại không phát triển mạnh mẽ sau khi rời khỏi đầu tư Viên Mộng mà lại đột ngột sụp đổ, hơi kỳ lạ.
Hạ Đắc Thắng khẽ mỉm cười, nói: “Đúng vậy tổng giám đốc Bùi, cùng là có lãi, nhưng có công ty lãi thật, có công ty lại giống như Cô Gái Mì Lạnh, đều là lãi nhờ thủ đoạn tài vụ, báo cáo tài chính ‘đẹp’, trên thực tế tình huống công ty không ổn, phải kéo thêm nhiều đầu tư hơn để có được báo cáo tài vụ.”
“Cùng là rút vốn, nếu như công ty lãi thật có thể trải qua được thời kỳ khó khăn nhất thì chắc chắn sẽ ngày càng ổn, còn công ty lãi giả thì lộ nguyên hình ngay.”
Bùi Khiêm tức run: “Giữa người và người có thể tín nhiệm nhau được không! Bớt dùng mánh khóe, thành thật hơn chút được không?”
Không có năng lực thì thôi, nhưng tâm địa bất chính thì thành lấy đá đập vào chân rồi!
Mấy công ty vả mặt này vốn thành thật chịu lỗ là có thể tiếp tục được đầu tư Viên Mộng tiếp máu rồi, kết quả bọn họ vẫn muốn tự kiếm lời, lần này thì hay rồi, đầu tư Viên Mộng rút vốn.
Này thì thông minh, nếu như không có sự chính trực cơ bản, đến cả chuyện tốt như tiêu tiền của tổng giám đốc Bùi cũng không đến lượt ngươi!
Hạ Đắc Thắng cảm thán: “Đúng rồi, người người đều biết kinh doanh trung thực, đối nhân xử thế chân thành sẽ được báo đáp, nhưng thực tế có bao nhiêu người làm được điều này?”
“Không thể không nói chiêu này của tổng giám đốc Bùi ngươi thật siêu!”
“Công ty có lời thì bán ra, một là giúp những công ty làm ăn chân chính, tạo mối quan hệ với bọn họ; thêm nữa là đã sạch những công ty lợi nhuận giả, mơ mộng hão huyền, tránh nguy hiểm.”
“Tuy ít lãi một chút nhưng lại có danh tiếng mà trừng trị được lừa đảo, có thể nói là một mũi tên trúng hai con chim!”
Bùi Khiêm: “…”
Cmn một mũi tên trúng hai con chim!
Vốn dĩ ta không cần một mũi tên trúng hai con chim gì, ta muốn ném chút tiền ra ngoài thôi mà khó thế sao!
Bùi Khiêm bỏ dữ liệu mấy công ty có lãi đã bán đứt sáng một bên, lại tiếp tục xem dữ liệu như công ty đang lỗ, đầu tư Viên Mộng tiếp tục đầu tư.
“Hả? Mấy công ty này là sao đây? Trước đó ta nhớ bọn họ tiêu tiền phóng khoáng lắm mà, marketing rất lớn, sao bây giờ lại cắt hai phần ba tiền marketing rồi, làm sản phẩm?”
Trước đó lúc đầu tư thêm sáu triệu cho Cô Gái Mì Lạnh, Bùi Khiêm cũng xem dữ liệu của những công ty khác cho nên cũng biết.
Nhất là mấy nhà thích quảng cáo, làm marketing, tiêu tiền rất mạnh tay, để lại ấn tượng sâu sắc cho hắn.
Vốn dĩ mấy công ty này đều tiêu tiền rất mạnh tay, là đối tượng Bùi Khiêm cực kỳ chú ý, mà trong dữ liệu mới nhất, sao bọn họ lại cắt bớt một phần tiền làm marketing rồi, giảm vốn, sau lại tiêu vào sản phẩm, tuyển nhân tài các kiểu rồi.
Do đầu tư Viên Mộng có cử tài vụ sang mấy công ty này, nên mấy nội dung này đều được viết rõ trên dữ liệu, đưa đến trước mặt Bùi Khiêm.
Tiêu ít tiền, điều này khiến Bùi Khiêm không vui lắm.
Hạ Đắc Thắng cười ha ha: “Tổng giám đốc Bùi, đây rõ ràng là tác dụng giết gà dọa khỉ! Có bài học từ Cô Gái Mì Lạnh, sao mấy công ty này dám làm bậy?”
Trên đầu Bùi Khiêm hiện ra dấu chấm hỏi đầy hoang mang.
?
Giết gà dọa khỉ?
Bài học kinh nghiệm từ Cô Gái Mì Lạnh?
Ngươi đang nói khỉ khô gì vậy?
Rõ ràng câu nào cũng rõ ràng, nhưng gom lại với nhau lại có ý khiến Bùi Khiêm không thể giải thích được.
Hạ Đắc Thắng nói tiếp: “Mấy công ty liên tục lỗ, liên tục lấy tiền từ đầu tư Viên Mộng, chia thành hai loại.”
“Kiểu thứ nhất, nghiêm túc làm sản phẩm nhưng không đủ tiền, không có năng lực hoặc không có tài nguyên. Mấy công ty này tiếp tục lấy tiền của đầu tư Viên Mộng, tuyển dụng nhân tài, từ từ sẽ ổn. Người sáng lập công ty dốc hết sức mình, không có tâm tư riêng, đương nhiên sẽ không cần thay đổi gì cả.”
“Kiểu thứ hai cũng dính ít nhiều thói xấu của Mạnh Sướng.”
“Bọn họ không nghiêm túc làm sản phẩm mà đập tiền vào marketing, có người muốn nâng cao giá trị hiện thời, còn có người có thể đơn giản là không rõ, không phân biệt được marketing và sản phẩm cái nào quan trọng hơn.”
“Rõ ràng tấm gương của Mạnh Sướng và Cô Gái Mì Lạnh đã tạo nên tác dụng giết gà dọa khỉ!”
“Một người có có năng lực mạnh và thông minh như Mạnh Sướng cũng vì tâm tư bất chính mà bị tổng giám đốc Bùi ngươi trừng trị thật nặng, trở thành người phải thi hành hành, thân bại danh liệt, huống chi tép riu như bọn họ?”
“Không thay đổi nữa thì hậu quả của bọn họ cũng giống như Mạnh Sướng!”
“Thế là mấy người sáng lập có mánh khóe này cũng hoảng.”
“Trước đó có nhiều công ty nhỏ tìm đến chúng ta đầu tư đều tự lùi bước, mà những công ty được đầu tư cũng thay đổi hành động, không dám vung tay vung chân tiêu tiền vào phần marketing nữa mà chú trọng đến sản phẩm hơn.”
“Rõ ràng mấy người này có tật giật mình, bọn họ không muốn trở thành Mạnh Sướng thứ hai. Trường hợp của Cô Gái Mì Lạnh giống như kiếm của Damocles lơ lửng trên đầu họ, khiến bọn họ run rẩy không dám có tâm tư riêng!”
“Chiến cục của Cô Gái Mì Lạnh này, có thể nói là một trận quyết định càn khôn: Trước đó rất nhiều người khởi nghiệp cảm thấy tiền đầu tư Viên Mộng dễ lấy nhất, nhưng bây giờ bọn họ phát hiện tiền của đầu tư Viên Mộng dễ lấy đấy, nhưng hậu quả lấy mà không làm được gì cũng thảm hại nhất!”