“Như vậy, tổng giám đốc Bùi ngươi dồn sức vào các sản nghiệp khác, đầu tư Viên Mộng cũng có thể vận hành hoàn hảo, không ai dám đến đây lừa tiền!”
Bùi Khiêm trầm mặc.
Hắn không ngờ Cô Gái Mì Lạnh nho nhỏ lại có thể có ảnh hưởng sâu rộng thế này?
Trước đó Bùi Khiêm có thể nghĩ đến tình hình tệ nhất, cùng lắm thì bán hết cổ phần của Cô Gái Mì Lạnh lãi một số tiền lớn, tăng áp lực tiêu tiền.
Nhưng bây giờ xem ra không chỉ dừng lại ở vấn đề lãi một số tiền lớn nhỉ?
Khách quan thì Cô Gái Mì Lạnh có hiệu quả giết gà dọa khỉ, sau này tỷ lệ đầu tư Viên Mộng lỗ tiền cực thấp!
Bùi Khiêm im lặng uống trà, trong thoáng chốc trăm mối cảm xúc đan xen.
Trước đó đầu tư Viên Mộng quyết định “lãi” là bán, lỗ thì tiếp tục kế hoạch, Bùi Khiêm vẫn tưởng đây là sách lược thành công trăm phần trăm nữa chứ.
Kết quả bây giờ xảy ra ảnh hưởng dây chuyền thế này, mong đợi của Bùi Khiêm hoàn toàn sụp đổ, với lại cách này hoàn toàn phát huy hiệu quả ngược!
Bùi Khiêm ném xấp dữ liệu dày cộm lên bàn trà, trầm mặc uống hai hớp trà.
“Hôm nay cứ vậy trước đã.”
“Lúc về ta sẽ đưa ngươi một khoản tiền, ngươi cứ xem xét rồi đầu tư là được.”
Bùi Khiêm đã hình thành ý tưởng chiến lược từ bỏ đầu tư Viên Mộng, cho nên cũng không có quá nhiều yêu cầu đối với tất cả dự án đầu tư của Hạ Đắc Thắng.
Nhưng từ bỏ thì từ bỏ, cho tiền thì vẫn phải cho, đốt tiền dựa vào “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” này thì hơi khó.
Người ta thường nói không thể đặt trứng gà vào một giỏ, đầu tư Viên Mộng cũng phải gánh chút áp lực.
Còn về phần sau này lãi tiền thì phải làm sao… thế thì chỉ có thể tính sau thôi, trước tiên cứ đối phó chu kỳ này trước đã.
Hạ Đắc Thắng nhìn đồng hồ: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, vừa hay đến lúc hẹn gặp Mạnh Sướng rồi, chắc hắn cũng sắp đến rồi, ta đi đón hắn trước.”
Hạ Đắc Thắng đi rồi, Bùi Khiêm vừa uống trà trong phòng khách vừa âu sầu ngẫm chuyện nhân sinh.
Rõ ràng kế hoạch ban đầu rất hoàn hảo, sao bây giờ lại thành thế này?
Cuộc sống thật vô thường.
Chẳng bao lâu sau Mạnh Sướng đã đến.
Thấy Mạnh Sướng chán chường như vậy, Bùi Khiêm hơi ngạc nhiên.
Sao vậy, không gặp một khoảng thời gian thôi, trầm cảm rồi à?
Ban đầu Bùi Khiêm tưởng Mạnh Sướng tâm lý cứng lắm, dù thành kẻ thất bại cũng sẽ không ảnh hưởng đến tâm trạng hắn, nhưng xem ra không phải.
Bùi Khiêm rót ly trà: “Nào, ngồi uống tách trà.”
Mạnh Sướng vô cùng cảnh giác và cẩn thận, đồng thời cũng hơi hoảng sợ.
Không biết tổng giám đốc Bùi còn có át chủ bài gì?
Đầu tư tiền là ngươi, gài ta cũng là người, bây giờ còn gọi ta đến muốn cho ta công việc.
Mạnh Sướng cảm thấy mình bị tổng giám đốc Bùi đùa giỡn trong lòng bàn tay. hoàn toàn không đoán được rốt cuộc bước tiếp theo tổng giám đốc Bùi sẽ làm gì, cảm giác này khiến hắn khó chịu vô cùng.
Mạnh Sướng vẫn luôn cảm thấy bản thân mình là một trong những người thông minh nhất, mãi đến khi gặp tổng giám đốc Bùi.
Nhìn thấu kế hoạch của mình, âm thầm giết chết kế hoạch của mình như vậy, gặp mặt còn thản nhiên mỉm cười mời mình uống trà… tổng giám đốc Bùi này thật sự quá đáng sợ!
Nếu không phải Mạnh Sướng muốn tranh thủ kiếm nhiều tiền hơn để thoát khỏi thân phận nợ nần, tuyệt đối hắn sẽ không đến gặp mặt tổng giám đốc Bùi, vì cứ nói gì đều sẽ cảm thấy áp lực cực lớn!
Hai người đều rất rõ lần gặp mặt này phải làm gì, nên cũng không cần vòng vo, Bùi Khiêm cũng không để ý chuyện của Mạnh Sướng, đây chỉ là một trong nhiều phiền phức tương đối nhỏ của hắn thôi, sau khi giải quyết vội vàng thì phải đi lo chuyện khác.
Bùi Khiêm nói: “Nội dung đại khái của công việc ngươi đã biết rồi, chủ yếu lần này nói một chút về vấn đề lương.”
“Hai kiểu hình thức ngươi có thể chọn: kiểu đầu tiên là lương cố định, mỗi tháng bốn chục nghìn, chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ công việc một phần tiền sẽ không thiếu; kiểu thứ hai là lương cơ bản ba nghìn đồng, hoa hồng từ không đến hai trăm nghìn.”
“Cụ thể hoa hồng tính thế nào, đương nhiên sẽ phụ thuộc vào hiệu quả tuyên truyền của marketing quảng cáo. Ta sẽ chuyên cử người làm phân tích dữ liệu, căn cứ vào số tiền tiêu vào dự án quảng cáo, độ hot tạo ra, hiệu quả tuyên truyền để tính hoa hồng.”
“Không xúc phạm người tiêu dùng, không vi phạm quy định pháp luật, sử dụng các biện pháp marketing thông thường, tiêu càng nhiều tiền, càng ít độ hot, hiệu quả tuyên truyền càng kém thì hoa hồng càng cao.”
Mạnh Sướng nói ngay: “Ta chọn cách thứ hai… khoan, độ hot càng thấp, hoa hồng càng cao?”
“Tỉ lệ nghịch?”
Lúc nghe thấy mấy nội dung này, Mạnh Sướng cảm thấy rất bình thường.
Lương thấp thêm hoa hồng cao là hình thức hắn mong đợi.
Tuy lương bốn chục nghìn đối với nhiều người đã là thu nhập cao rồi, nhưng đối với Mạnh Sướng lại hoàn toàn không thể thỏa mãn được. Dù sao thì trước đó hắn là quản lý cao cấp của công ty lớn, lương đã vượt xa con số này lâu rồi, bây giờ không còn công ty lớn, bởi vậy cho hắn bốn chục nghìn một tháng cũng nhiều, hoàn toàn không cần lấy lương cứng bốn chục nghìn này ở chỗ tổng giám đốc Bùi.
Huống chi, bốn chục nghìn một tháng còn trả nợ, chiết khấu rồi chi tiêu các thứ, dù một năm tận ba trăm nghìn, nợ trên người cũng đủ để hắn trả hai chục năm.
Cuộc đời có thể có mấy lần hai mươi năm?
Trong thời gian này hắn vẫn luôn có thân phận là người phải thi hành, bị quá nhiều giới hạn, đến cả xuất hành cũng không thể ngồi tàu cao tốc máy bay, mua phòng, du lịch, nghỉ dưỡng, ra nước ngoài đều không được.
Đợi hắn trả hết nợ, cũng sắp về hưu đến nơi rồi, cơ bản cả đời này không thể trôi qua trong mơ hồ như vậy được, không thể đến năm sáu chục tuổi vẫn phải “đông sơn tái khởi” được nhỉ? Như vậy không thực tế.
Nếu sớm mấy chục năm chưa chắc có, bây giờ thì không thể.
Thậm chí có lúc Mạnh Sướng cảm thấy nếu có thể ngồi tù ba năm thay cho việc trả nợ thế thì hắn có thể chọn ngồi tù. Dù sao thì người sau khi ra tù dựng nghiệp lại cũng không ít, còn đỡ hơn trả nợ hai mươi năm.