Hồ Hiển Bân lập tức mở bản demo “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” trên máy tính của mình ra, sau đó nói: “Tổng giám đốc Bùi, bản demo hiện tại đã hoàn thành ở mức tương đối, thế nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều tình tiết cốt truyện. Bởi vì cốt truyện đều được thể hiện bằng phim, song bây giờ phim còn đang trong quá trình quay chụp, bởi vậy trước mắt chỉ có thể trải nghiệm phần chiến đấu đơn thuần.”
Bùi Khiêm gật đầu: “Được, ta biết rồi.”
Sau đó, hắn nhìn Hà An: “Hay là ngươi chơi thử rồi đưa ra ý kiến?”
Hà An cũng không từ chối, ngồi trước máy tính bắt đầu trải nghiệm bản demo của tựa game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”.
Là một tựa game chiến lược thời gian thực, tất nhiên hình thức của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” cũng được chia thành các cấp độ.
Các chương cũng như các cấp độ đều có cốt truyện khác nhau, kích thước bản đồ khác nhau, việc triển khai bố trí binh lực hai bên cũng khác nhau, mức độ tổng thể đi từ dễ đến khó.
Tuy rằng bản đồ của cấp độ này đều ở trên bề mặt hành tinh, không có chiến đấu trong không gian, thế nhưng kích thước bản đồ cũng không hề nhỏ, hẳn là ở cấp độ tầm trung.
Tựa game “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” sử dụng góc nhìn thứ ba tiêu chuẩn trong thể loại chiến lược thời gian thực, thế nhưng điểm khác biệt giữa nó và game “Tinh Hải” nằm chỗ, góc nhìn của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” cao hơn cũng như tự do hơn rất nhiều.
Những tựa game chiến lược thời gian thực thông thường đều có thể thu nhỏ phóng to màn hình, cũng có thể hạ thấp góc nhìn, thế nhưng các thao tác này đều bị hạn chế nghiêm trọng, không thể kéo gần quá mức được.
Bởi vì khi lựa chọn chơi tựa game này, người chơi hầu hết thời gian đều rất bận rộn, bọn họ cần phải chú ý tất cả các đơn vị tác chiến trên chiến trường, bất kể là thao tác hay là quan sát thì đều phải kéo góc nhìn lên cao nhất.
Hơn nữa, bản thân độ chi tiết tạo hình của tựa game không cao, nếu như kéo góc nhìn tới quá gần thì hình ảnh game sẽ trở nên rất xấu.
Xét về mặt thẩm mỹ và tính thực dụng, mức độ tự do điều chỉnh góc nhìn bị hạn chế một thiết kế bình thường.
Song mức độ tự do điều chỉnh góc nhìn trong “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” lại cao, có thể kéo hình ảnh tới rất gần, bởi vì bất kể là độ chi tiết của binh lính hay là của những đơn vị tác chiến khác trong game thì đều cao hơn tất cả tựa game RTS hiện tại đang có mặt trên thị trường.
Hà An thầm thở dài, đúng là đốt nhiều tiền, hình ảnh như này không có gì để chê.
Mỗi một tạo hình, thao tác hay chi tiết của binh lính đều được làm thiện cực kỳ tốt, thiết kế hình dáng cũng rất độc đáo, đồ họa có thể nói là đỉnh cao.
Dù sao đốt nhiều tiền như vậy, kiểu gì cũng phải có chút hiệu quả gì đó.
Hẳn là ý tưởng hình ảnh ban đầu của tựa game là do phòng làm việc Quang Hoàn phụ trách, còn tạo hình và hành động trong game là do một công ty outsourcing hàng đầu trong ngành phụ trách, phương diện mỹ thuật hoàn toàn không chê vào đâu được.
Ngoài ra, Hà An cũng nhận thấy kích thước của kiến trúc và các đơn vị binh chủng trong “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” rất khác nhau, kích thước của căn cứ trên mặt đất gấp mấy lần kích thước của tinh hạm trong không gian, kích thước của tinh hạm không gian gấp mấy chục lần kích thước của phi thuyền thông thường, mà kích thước của phi thuyền thông thường lại gấp mấy chục lần đơn vị tác chiến nhỏ nhất mang tên “Vân Tước”.
Do đó, bản đồ tổng thể của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” cũng rất lớn, ở góc nhìn cao nhất và thấp nhất, tỷ lệ kích thước thay đổi cực kỳ rõ rệt. Lúc thấp nhất, người chơi có thể nhìn rõ từng chi tiết trên áo giáp của chiến sĩ Vân Tước. Lúc cao nhất, người chơi có thể nhìn thấy toàn bộ diện mạo của căn cứ trên mặt đất quy mô lớn.
Những đơn vị tác chiến khác nhau sẽ phân bố ở các tầng độ cao khác nhau, tinh hạm không gian ở tầng cao nhất, bên dưới là phi thuyền thông thường, sau đó mới đến tiểu đội Vân Tước nhảy từ phi thuyền trên không trung xuống mặt đất.
Bởi vậy, người chơi phải thường xuyên điều chỉnh góc nhìn thì mới có thể quan sát toàn cảnh chiến trường.
Điều này cũng mang đến một số vấn đề dễ nhận thấy như sau: yêu cầu cấu hình máy rất cao, thao tác không thuận tiện.
Trong các tựa game RTS kinh điển như “Trận Chiến Kỳ Ảo” hay “Tinh Hải 2”, tỷ lệ của các đơn vị khác nhau đều có sự sai lệch. Trong thiết lập, kích thước của rất nhiều binh chủng gấp hàng chục lần, thế nhưng trong game cùng lắm chỉ có kích thước gấp hai lần.
Bởi vì game RTS cần rất nhiều thao tác cũng như mức độ cân bằng cao.
Nếu như làm theo kích thước thực tế thì tốc độ di chuyển của mẫu hạm quy mô lớn và máy bay trinh sát sẽ là bao nhiêu đây? Liệu chúng có chồng lên nhau khi người chơi lơ là không? Liệu các thao tác đơn vị quy mô nhỏ có trở thành thừa thãi tốn sức không? Liệu tổn thất mà đơn vị quy mô nhỏ tạo thành với đơn vị quy mô lớn sẽ cực kỳ có hạn không? Một nhóm binh sĩ cầm súng máy bắn nổ tung căn cứ chính chẳng phải là rất phản khoa học hay sao?
Những tựa game RTS xét cho cùng cũng chỉ là game, không phải máy mô phỏng chiến tranh, cho nên việc giải quyết những vấn đề này trở nên vô nghĩa, hơn nữa hình như cũng không thể giải quyết được. Do đó, game RTS truyền thống đã hy sinh rất nhiều tính chân thực để đạt được sự cân bằng và khả năng thao tác.
Trong khi đó, “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” lại làm hoàn toàn ngược lại. Tựa game này đảm bảo tính chân thực đến mức tối đa, thế nhưng đồng thời điều này cũng đồng nghĩa với việc sự cân bằng và khả năng thao tác của tựa game hoàn toàn biến mất.
Trong những tựa game RTS truyền thống, 30 binh sĩ có thể dễ dàng cho nổ tung một chiếc xe tăng, thế nhưng trong “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, bất kể là có bao nhiêu binh sĩ đi chăng nữa, chỉ cần gặp phải thiết bị hạng nặng cỡ lên trên mặt đất, bọn họ chắc chắn sẽ bị đánh bại.
Theo quan điểm của Hà An, điều này nhất định sẽ gia tăng đáng kể xác suất thất bại của tựa game.