Tuy nhiên, độ khó thao tác của tựa game này thực sự rất thấp.
Hà An đã có tuổi, tốc độ phản ứng và tốc độ tay kém xa so với người trẻ, thế nhưng hắn vẫn có thể hoàn thành các thao tác có độ khó không cao trong tựa game mà không gặp phải vấn đề gì quá lớn.
Bởi vì các đơn vị trong game về cơ bản đều hành động theo đội hình, chẳng hạn như đơn vị chiến đấu cơ bản nhất là “tiểu đội Vân Tước” được tạo thành bởi năm chiến sĩ Vân Tước, còn cấp cao hơn một chút là chiến hạm, cấp tiếp theo là một đội hình chiến hạm cỡ nhỏ, cấp tiếp theo nữa là một nhóm chiến đấu thuộc mẫu hạm…
Người chơi có thể ra lệnh cho đội hình ở mọi cấp độ, mà việc lựa chọn kẻ địch cũng dựa trên đơn vị đội hình theo mặc định…
Giả sử, ra lệnh cho nhóm chiến đấu của mẫu hạm tinh tế tấn công đơn vị chủ lực của kẻ địch, trên thực tế là một thao tác tương tự như “F2A” (tấn công toàn diện).
Điểm khác biệt nằm ở chỗ, tất cả các đơn vị trong “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” đều có trí tuệ nhất định, chúng sẽ không lao lên phía trước một cách ngu xuẩn, mà sẽ duy trì một đội hình đã thiết lập, sẽ không đánh bừa đánh loạn.
Tất nhiên, người chơi cũng có thể tự mình ra lệnh cho một đội hình cụ thể nào đó hoặc một nhóm chiến hạm nào đó để thực hiện các nhiệm vụ khác.
Nhưng mà thực ra những thao tác có độ tự do cao này không thường được sử dụng, phần lớn thời gian chỉ cần ra lệnh cho một đội hình chiến đấu là đủ, cho dù thao tác từng phi thuyền hay binh sĩ thì hiệu quả cuối cùng cũng chưa chắc đã tốt bằng trực tiếp A (tấn công) tới.
Do đó, ngay cả đối với một người lớn tuổi như Hà An, việc thao tác không hề quá tốn sức, thậm chí còn không cảm thấy có khó khăn gì.
Tuy nhiên điều này không đồng nghĩa với việc tất cả trải nghiệm chiến đấu trong game đều rất ổn, bởi vì tất cả các đơn vị chiến đấu trong game đều sẽ chạy lung tung!
Một số phi thuyền sẽ liên tục chiến đấu hoặc thậm chí đột ngột chạy trốn khỏi chiến trường, ngay cả khi người chơi ra lệnh thì cho riêng biệt hay lặp lại thao tác nhiều lần thì nó cũng không chịu quay lại, làm nổi bật tính tùy ý.
Thậm chí một số phi thuyền còn đâm vào vách đá hay va chạm với nhau một cách khó hiểu khi đang bay trong sự hoảng loạn tột độ, khiến Hà An trợn mắt há hốc mồm.
Bởi vì không có tính tiết cốt truyện, cho nên bản demo này vào game là đánh luôn.
Những việc chủ yếu mà Hà An phải làm là đưa ra chỉ thị cho đội hình tấn công Trùng tộc, đồng thời không ngừng xử lý và phản hồi thông tin cảnh báo do AEEIS gửi đến.
Số lượng thông tin cảnh báo cực kỳ nhiều, thế nhưng dù người chơi bỏ qua cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng lớn. Sau một thời gian bỏ qua, AEEIS sẽ tự động xử lý chúng.
Sau khoảng hai mươi phút, trận chiến kết thúc.
Tuy rằng lần đầu còn gặp nhiều trắc trở, rất nhiều thứ phải vừa học vừa chơi, điểm số tổng kết cuối cùng cũng không cao, thế nhưng Hà An cũng đã vượt qua được bản demo này một cách suôn sẻ.
Bùi Khiêm mong đợi hỏi: “Thầy Hà, ngươi cảm thấy thế nào?”
Hà An im lặng một lúc rồi vẫn quyết định nói lời thật lòng.
“Đồ họa của tựa game chắc chắn không có vấn đề gì, chế tác rất hoàn hảo, hình ảnh trong lúc chiến đấu cũng rất bắt mắt, mang lại cho người ta một cảm giác rằng trận chiến rất khốc liệt.”
“Thế nhưng…”
“Đám binh lính thường xuyên mất kiểm soát khiến người ta rất khó chịu! Nhiều tình huống rõ ràng có thể thắng, thế nhưng bởi nhóm binh lính đều có chủ kiến riêng nên toàn quân bị quét sạch, khiến người ta rất tức giận!”
“Đây là một tựa game RTS, bởi vậy ta rất khó có thể chấp nhận được trải nghiệm game như thế này.”
Hồ Hiền Bân vội vàng nói: “Ờm, tổng giám đốc Hà, trí tuệ nhân tại AI của binh lính vẫn đang trong quá trình phát triển, cho nên não bộ của chúng còn tương đối đơn giản, giống hệt như không có não vậy. Đợi sau khi trí tuệ nhân tạo AI được hoàn thiện, các lựa chọn của binh lính sẽ đa dạng hơn cũng như thông minh hơn, trải nghiệm cũng sẽ tốt hơn.”
Hà An im lặng một lúc: “Điều này cũng có nghĩa là, phương thức không nghe theo mệnh lệnh của ta sẽ càng nhiều hơn?”
Hồ Hiển Bân: “Ờm… Ngươi có thể hiểu như vậy.”
Hà An: “…”
Hắn trầm mặc chốc lát, sau đó nhìn Bùi Khiêm: “Tổng giám đốc Bùi, người đừng trách ta nói thẳng, ta chủ yếu lo lắng lãng phí tiền mà thôi, bởi vì dù gì năm trăm triệu cũng không phải là con số nhỏ, nếu như muốn tiêu tiền hưởng thụ thì thà rằng mua xe sang biệt thự còn hơn là sử dụng nó một cách vô ích.”
“Tuy rằng trí tuệ nhân tạo AI có thể ảnh hưởng đến một số trải nghiệm game, thế nhưng ta nghĩ rằng với công nghệ AI hiện nay, ngay cả khi AI của tựa game được hoàn thiện, trải nghiệm chiến đấu của tựa game cũng sẽ không được cải thiện quá nhiều.”
“Ta chỉ có thể nói rằng, bản demo hiện tại chẳng khác nào tốt mã giẻ cùi, có tiếng nhưng không có miếng. Mặc dù đồ họa hoàn toàn không có vấn đề gì, thế nhưng lối chơi lại hoàn toàn không thể thu hút được ta.”
“Mà đồ họa đẹp đồng nghĩa với việc yêu cầu cấu hình máy cao, hay nói cách khác là thu hẹp nhóm người chơi game. Điều này rất bất lợi với một tựa game được đầu tư nhiều như vậy.
“Số tiền đầu tư năm trăm triệu còn lại được bao nhiêu? Bây giờ vẫn kịp ngăn chặn tổn thất, thay đổi lối chơi, tái sử dụng tài nguyên mỹ thuật trước mắt, làm một tựa game mới để năm trăm triệu lỗ sặc máu.”
Bùi Khiêm không khỏi nhướng mày vui mừng.
Lỗ sặc máu?
Thế thì lại tốt quá!
Lúc mới đầu khi dự án game được phê duyệt, Bùi Khiêm đã nói ý tưởng thiết kế cơ bản của tựa game cho Hà An rồi nhận được câu trả lời “nhất định sẽ thua lỗ”, thế nhưng xét cho cùng tựa game còn chưa được bắt tay vào làm, bởi vậy Bùi Khiêm cũng không nắm chắc lắm.
Hiện tại sau khi chơi xong bản demo, Hà An vẫn nhận định rằng tựa game này nhất định sẽ thua lỗ, hơn nữa còn lỗ sặc máu, câu nói này nhất định sẽ khiến Bùi Khiêm càng cảm thấy yên tâm hơn.