Hiện tại, tuy rằng thị phần của trang web văn học mạng Điểm Kết không nhiều bằng các trang web văn học mạng lớn khác như Vô Hạn, nhưng nó đã nằm trong một trong ba lựa chọn hàng đầu trong tâm trí độc giả bởi vì có tiền hoa hồng cao cũng như phúc lợi tốt.
Mà một khi trang web lớn mạnh thì tiếp theo đó chắc chắn sẽ phát triển ổn định trong tương lai, chỉ cần người phụ trách không bị bại não hay làm một số hành vi thiểu năng thì trang web rất khó có thể trượt dốc.
Bùi Khiêm cẩn thận quan sát Mã Nhất Quần, nhận thấy chắc chắn hắn không phải là một kẻ bại não.
Nếu như vậy thì trang web văn học mạng Điểm Kết càng ngày càng phát triển ổn định trong tương lai nhất định là một chuyện có xác suất lớn có thể xảy ra.
Không thể tiếp tục như vậy được, phải làm gì đó thôi!
Bùi Khiêm cũng là một độc giả của tiểu thuyết mạng, cho nên cũng biết một số chuyện trong giới văn học mạng này.
Hắn suy nghĩ một lúc, chẳng mấy chốc đã tìm ra một “điểm” có thể giải quyết được vấn đề tương đối hay.
“Hiện tại trang web của chúng ta vẫn đang phân chia tiền hoa hồng dựa trên lượt đăng ký là chính, đúng không?”
Mã Nhất Quần không biết tại sao tổng giám đốc Bùi lại hỏi như vậy, bèn gật đầu: “Đúng vậy, tổng giám đốc Bùi. Từ khi thành lập đến nay, ngươi vẫn luôn nhấn mạnh rằng trang web của chúng ta phân chia tiền hoa hồng dựa trên lượt đăng ký là chính, hạn chế việc mua đứt.”
Bùi Khiêm ngẫm nghĩ, hình như bản thân hắn từng đưa ra quyết định như vậy thật.
Bởi vì trong giai đoạn đầu thành lập, trang web văn học mạng Điểm Kết vẫn còn ở trang tình trạng chẳng ai ngó ngàng.
Bùi Khiêm lo lắng Mã Nhất Quần sẽ mua đứt các tác giả đại thành từ trang web khác với giá cao, mang lại độ hot và lưu lượng cho trang web văn học mạng Điểm Kết, do đó mới nhiều lần nhấn mạnh rằng phân chia tiền hoa hồng dựa trên lượt đăng ký là chính, không được mua đứt.
Bởi vì số lượng độc giả không nhiều, cho nên phân chia tiền hoa hồng dựa trên lượt đăng ký cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, tác giả không kiếm được tiền viết sách ở đây thì tự khắc sẽ không tới.
Thế nhưng bây giờ thời thế đã thay đổi rồi.
Sau khi trang web văn học mạng Điểm Kết phát triển, phân chia tiền hoa hồng dựa trên lượt đăng ký chắc chắn là một mô hình có thể thúc đẩy các tác giả nhiều hơn. Bởi vì viết sách càng hay, lượt đăng ký càng nhiều, số tiền kiếm được cũng càng lớn, cho nên các tác giả đều sẽ cố gắng trau chuốt tình tiết cốt truyện, cống hiến những tác phẩm hay hơn nữa cho độc giả.
Bùi Khiêm nhấp một ngụm trà, nói: “Nguyên tắc này cần phải thay đổi rồi. Sau này, chúng ta sẽ vừa phân chia tiền hoa hồng dựa trên lượt đăng ký, vừa tiến hành mua đứt. Tuy nhiên, chúng ta chỉ mua đứt tác phẩm của tác giả nhà mình!”
Mã Nhất Quần sững sờ một lúc: “Chỉ mua đứt tác phẩm của tác giả nhà mình?”
Theo lý mà nói, việc mua đứt thường được thực hiện với mục đích rất quan trọng là thu hút tác giả từ các trang web khác.
Bởi vì tác giả ưu tú của các trang web khác đều không chắc chắn liệu có thể duy trì mức thu nhập hiện tại bằng cách ăn chia tiền hoa hồng dựa trên lượt đăng ký hay không, hơn nữa bọn họ cũng lo lắng bản thân không kịp thích ứng, lo trước lo sau khi chuyển qua.
Bởi vậy, hình thức tuyển người bằng cách mua đứt tương đối dễ dàng hơn.
Đối với tác phẩm của tác giả nhà mình, việc ký hợp đồng mua đứt cũng không mang lại bất kỳ ý nghĩa gì.
Bởi vì mua đứt không phải là sẽ trả một mức giá cao không giới hạn, trang web cũng phải đảm bảo rằng bản thân nó sẽ không lỗ tiền.
Trang web sẽ ước tính chi phí bản thảo mà tác giả có thể nhân được sau khi phân chia tiền hoa hồng dựa trên lượt đăng ký, sau đó đưa ra một mức giá mua đứt cao hơn phí bản thảo hoa hồng đó.
Nếu như nội dung do tác giải viết ra có giá trị thấp hơn giá trị lượt đăng ký thì trang web sẽ bị lỗ; còn nếu như nội dung do tác giả viết ra có giá trị cao hơn giá trị lượt đăng ký người lỗ chính là tác giả.
Thế nhưng đối với tác giả của trang web này mà nói, nếu như người ta kiếm được nhiều tiền từ lượt đăng ký, hơn nữa còn cảm thấy bản thân còn có thể tiến bộ hơn thì bọn họ nhất định sẽ không ký hợp đồng mua đứt, bởi vì làm như vậy chẳng khác nào đang giết chết ý chí chiến đấu của chính bản thân mình; mà nếu như là tác giả không thể kiếm được nhiều tiền từ lượt đăng ký, tức là bản thân bọn họ đã không đủ năng lực, dù có ký hợp đồng mua đứt thì cũng không thể khích lệ bọn họ nỗ lực viết sách hơn, trái lại nhìn từ góc độ khách quan thì còn đang cổ vũ bọn họ ăn nằm chờ chết.
Do đó, phương thức mua đứt này tương đối với việc tuyển người, thế nhưng nếu áp dụng cho người nhà mình thì rất có khả năng sẽ tạo thành tổn thất cho cả tác giả cũng như trang web.
Bởi vậy, Mã Nhất Quần mới tỏ vẻ vô cùng nghi ngờ với chiến lược mua đứt của tổng giám đốc Bùi.
Bùi Khiêm thấy vẻ mặt khó hiểu của Mã Nhất Quần thì lại mỉm cười không nói.
Khó hiểu sao?
Khó hiểu là đúng rồi!
Ta vốn định giết chết tinh thần chiến đấu của các tác giả mà!
Rất nhiều tác giả biết rõ rằng việc mua đứt thực ra rất dễ khiến bọn họ mất đi khả năng viết lách!
Bởi vì việc mua đứt thường được tính theo số lượng chữ, chất lượng của tác phẩm thực ra không quá ảnh hưởng đến thu nhập của tác giả. Chỉ cần tuân thủ nghiêm ngặt quy định trong hợp đồng, bất kể tác giả có viết bậy bạ như thế nào, không vi phạm điều khoản hợp đồng một cách rõ ràng thì trang web vẫn sẽ trả tiền cho bọn họ dựa theo số chữ.
Đối với tác giả mà nói, nếu như viết hay mà vượt quá mức giá được mua đứt, số tiền mà bản thân bọn họ kiếm được cũng sẽ không thay đổi, có nghĩa là họ đang lỗ. Bởi vậy, bọn họ sẽ mất đi động lực để viết ra một tác phẩm hay.