Thôi Cảnh nghĩ đi nghĩ lại, nếu đã là ý kiến của tổng giám đốc Bùi, vậy thì vẫn nên xem trọng.
Bởi vì tổng giám đốc Bùi mới thật sự là bậc thầy chân chính trên phương diện sáng tác!
Bất kể là game của Đằng Đạt hay là phim điện ảnh, thực ra đều là tổng giám đốc Bùi tự mình chấp đao, nắm chắc phương hướng chính. Mà những tác phẩm này đều đã được nghiệm chứng vô cùng thành công.
Địa vị của tổng giám đốc Bùi trên phương diện sáng tác, không biết cao hơn những tác giả tiểu thuyết mạng như bọn họ biết dường nào. Nếu tổng giám đốc Bùi đã nói Thôi Cảnh không thành vấn đề, thì có thể là thật sự không thành vấn đề.
“Lẽ nào trên người của mình còn có tiềm năng gì đó mà bản thân mình không biết sao?”
Mang theo sự nghi hoặc này, Thôi Cảnh quyết định dựa theo yêu cầu của tổng giám đốc Bùi, trước tiên nỗ lực thử trên siêu anh hùng IP của công ty truyện tranh Hurricane.
Là bộ phận tổ hợp quan trọng của IP tập đoàn Đẳng Đạt, đương nhiên trong “lớp cảm hứng” tất nhiên cũng đã chuẩn bị lượng lớn truyện tranh của công ty truyện tranh Hurricane.
Thôi Cảnh chọn mấy cuốn có lượt tiêu thụ khá cao, về lại vị trí của bản thân, mở đèn đọc sách lên, đeo tai nghe mở nhạc nhẹ nhàng, sau đó cuộn người trên sofa đơn nghiêm túc xem.
...
Buổi chiều.
Thôi Cảnh bỏ cuốn truyện tranh cuối cùng bản thân mang đến sang một bên, xoa xoa huyệt thái dương của bản thân có chút đau đầu.
Hắn đọc từ sáng sớm đến chiều tối, lúc ăn cơm trưa trong đầu cũng đều nghĩ đến cốt truyện của những siêu anh hùng này, nhưng đọc đến hiện tại, càng xem càng cảm thấy không hứng thú.
Hiểu được càng nhiều, càng có thể cảm thụ được độ khó cực cao của nhiệm vụ lần này!
Bởi vì đều là truyện tranh, tin tức trong câu chữ khá ít, cho nên xem khá nhanh. Thôi Cảnh cầm mấy cuốn truyện tranh có lượt tiêu thụ khá cao cưỡi ngựa xem hoa xem hết một lượt, sau khi tìm hiểu đại cương cốt truyện, trong đầu càng thêm hỗn loạn.
“Công ty truyện tranh Hurricane này chiếm 5% thị phần ở nước Mỹ, bị hai công ty truyện tranh bên trên đè xuống đất chà đạp, quả nhiên không phải không có nguyên nhân.”
“Bất kể là thiết kế nhân vật siêu anh hùng, anh là câu chuyện trong cốt truyện đều thua xa trình độ của hai công ty đứng trước.”
“Những câu chuyện này, vừa nhìn đã thấy không được rồi mà!”
“Vả lại, những nhân vật và cốt truyện này, cũng thích hợp với khẩu vị của đọc giả trong nước. Có thể nói là chưa học được ưu điểm của hai công ty truyện tranh đứng trước, khuyết điểm ngược lại đều đã lưu lại.”
“Viết kiểm nhân vật IP thế này, không phải là mình tự tìm đường chết sao...”
Thôi Cảnh buồn sâu sắc.
Giống như cái gì mà hiệp sĩ đa diện, công tước luyện ngục, dị chủ, chiến cảnh cơ giới..., đã là những IP nổi tiếng nhất của công ty truyện tranh Hurricane rồi, những IP này tuy rằng khiến người có ấn tượng nhất định, nhưng đã lỗi thời rồi.
Vả lại từ góc nhìn của Thôi Cảnh, những IP này nào là tính lan tỏa của câu chuyện không mạnh, nào là thiết lập đã không còn phù hợp với thị hiếu hiện tại, viết tiếp cốt truyện diễn sinh đều không hay lắm.
Những IP này, nếu như đơn thuần là một hình tượng game đưa trong tựa game GOG, vậy thì hoàn toàn không hành vấn đề; nhưng nếu muốn dùng bọn họ làm nhân vật chính viết một câu chuyện đủ hấp dẫn, vậy lại là khó càng thêm khó.
IP khác thì càng khỏi phải nói, toàn bộ đều uổng phí.
Thậm chí trong này còn có rất nhiều siêu anh hùng cạnh tranh với hai công ty đứng trước, ví dụ có một anh hùng tên là “Captain World”, vừa nhìn đã nhìn ra được dấu vết bắt chước, kiểu này càng không thể dùng đến.
Thật sự viết ra, sợ sẽ bị người ta cười đến rớt răng.
Tóm lại, đầu của Thôi Cảnh đều sình lên hết rồi.
“Hay là, mình ứng phó chút?”
“Cứ chọn IP kiểu như hiệp sĩ đa diện hoặc chiến cảnh cơ giới, trước tiên tân trang lại viết một bộ đồng nhân?”
“IP thế này tuy rằng đã rất cũ kỹ, lỗi thời rồi, nhưng ít nhất đọc giả trong nước còn có một vài ấn tượng, tân trang chút chắc cũng không bị xem là bị lừa tiền bản thảo chứ?
Sau mấy tiếng đồng hồ khổ tâm suy nghĩ mà không có kết quả, Thôi Cảnh bất giác lựa chọn easy way.
Nhưng mà trong tâm trí của hắn đột nhiên hiện ra gương mặt của tổng giám đốc Bùi, lập tức đánh tan loại suy nghĩ này.
“Không được, tuyệt đối không được!”
“Ta sao có thể có suy nghĩ này được chứ?”
“Tổng giám đốc Bùi vô cùng quan tâm mình, rõ ràng là cực kỳ xem trọng nội dung mình viết, cảm giác mong chờ rất cao!”
“Sao mình có thể có suy nghĩ làm bậy bạ vậy chứ? Như vậy sẽ khiến tổng giám đốc Bùi đau lòng lắm!”
“Tổng giám đốc Bùi đã nói rồi, không mong số chữ, chậm rãi tỉ mỉ mà làm, nếu mình nhanh vậy đã tự bỏ, tùy tiện động bút, vậy không phải đã hoàn toàn phụ lại mong chờ của tổng giám đốc Bùi rối sao?’
“Không được phải nghiêm túc nghĩ thêm!”
“Cần phải lập tức tranh thủ thời gian cùng Ngô Tân phân tích năng lượng của tinh thần Đằng Đạt, tìm cho ra thâm ý đằng sau tổng giám đốc Bùi, tìm được đáp án chính xác duy nhất!”
“Ta cần phải dựa theo phương pháp giải thích của nội bộ Đằng Đạt, giải thích thật tốt ý đồ thật sự của tổng giám đốc Bùi!”
Vào lúc Thôi Cảnh muốn từ bỏ, tinh thần Đằng Đạt lại lần nữa cổ vũ hắn.
Thôi Cảnh cùng Ngô Tân phân tích tinh thần đằng đạt, lúc biên tập sổ tay tinh thần Đằng Đạt, từng trải qua lý giải sâu sắc về “lối suy nghĩ tiêu chuẩn giải thích ý đồ của tổng giám đốc Bùi.”
Đây là bộ phương pháp luận lý giải rõ ràng ý đồ thực sự của tổng giám đốc Bùi do các nguyên lão đứng đầu công ty, người phụ trách các bộ phận như Bao Húc, Hoàng Tư Bác và Lâm Vãn không ngừng hoàn thiện.
Cụ thể chút mà nói chính là, thông qua nội dung lúc tổng giám đốc Bùi bố trí nhiệm vụ, suy diễn ra ý đồ thực sự của tổng giám đốc Bùi, chiêu này bất kể là ở bộ phận game, bộ phận phim điện ảnh hay là các cửa hàng thực tế, đều lần nào cũng trúng, tạo ra được rất nhiều kỳ tích.