“Ta nghe nói trước đây các ngươi từng quay phim tài liệu, cho nên mới tìm đến các ngươi. Không phải là ta không tìm được người khác, mấu chốt ở đây là không biết trình độ người bên ngoài thế nào, sợ rằng lúc quay không được như hài lòng.”
“Thế nhưng vấn đề duy nhất ở đâu chính là, trước đây các ngươi chỉ từng quay phim tài liệu liên quan đến Esports, cho nên không biết liệu rằng có thể xử lý được phim tài liệu liên quan đến ẩm thực không?”
Hoàng Tư Bác nói: “Ngươi đợi chút, ta hỏi đạo diễn Chu.”
Hắn thuật lại đơn giản những gì mà Nhuế Vũ Thần nói, sau đó nhận được câu trả lời khẳng định từ phía Chu Tiểu Sách.
Hoàng Tư Bác nói: “Được, đạo diễn Chu nói rằng, đã có thể quay được phim điện ảnh rồi thì đương nhiên quay phim tài liệu ẩm thực không thành vấn đề!”
“Chẳng qua để đạt được hiệu quả hình ảnh tốt nhất, có lẽ sẽ phải chuẩn bị một số thiết bị quay chụp đặc biệt. Thế nhưng việc này thì dễ nói, phía phòng làm việc bọn ta cũng cần sử dụng những thứ này, chỉ cần đi mua là được.”
“Ngươi cũng thật biết chọn thời gian, bọn ta vừa mới quay xong phim điện ảnh, ngươi đã tìm đến cửa rồi!”
Nhuế Vũ Thần rất vui mừng: “Thật sao? Thế thì đúng là trùng hợp thật.”
“Được rồi, chúng ta quyết định như vậy đi! Lát nữa ta sẽ gửi cho ngươi thông tin liên lạc, ngươi và người phụ trách bên kia cùng xem thử phương phức quay chụp cụ thể và kinh phí cần thiết là bao nhiêu.”
Hoàng Tư Bác: “Được, được.”
Nếu như hợp tác với công ty bên ngoài, có lẽ hắn sẽ phải suy xét nhiều.
Chẳng hạn như phía đối phương mặc cả thì phải làm như thế nào? Đối phương không hài lòng với sản phẩm quay chụp thì phải làm sao? Trong quá trình quay xuất hiện một số vấn đề tranh luận liên quan đến kinh phí thì nên làm gì?
Những điều này khiến người ta rất phiền não.
Thế nhưng nếu là bộ phận trong nội bộ Đằng Đạt thì hắn không phải băn khoăn nhiều như vậy. Mọi người đều nhận tiền từ tổng giám đốc Bùi, ai làm bên A ai làm bên B thì số tiền này cũng chẳng khác nào chuyển từ tay trái sang tay tay phải, hoàn toàn không cần phải lo lắng vấn đề tranh chấp xuất hiện.
Đúng lúc phim điện ảnh vừa mới quay xong, nhiều người trong đoàn làm phim cũng đang rảnh rỗi, không có việc gì làm, hắn có thể tranh thủ cơ hội này để bọn họ đi quay một video tuyên truyền cho chương trình ẩm thực, dù sao cũng chỉ quay những món ăn vặt đường phố, công việc cũng không vất vả gì, cũng có thể coi như là một cách để điều chỉnh lại tâm trạng.
Bởi vậy, Hoàng Tư Bác thẳng thắn đồng ý.
Thứ tư, ngày 15 tháng 2.
Trong phòng họp của khoa học kỹ thuật Âu Đồ, “nhóm nghiên cứu và phát triển dụng cụ tập thể hình” gồm Thường Hữu, Quả Lập Thành, Vương Hiểu Tân và tiểu Giang tập hợp lại với nhau.
Hôm nay bọn họ gặp nhau, một mặt là để bàn giao công việc người phụ trách của khoa học kỹ thuật Âu Đồ, mặt khác là để xác định rõ hình thái thiết kế của sản phẩm và game hơn.
Thường Hữu giành được vị trí nhân viên xuất sắc nhất, cho nên hắn phải rời khỏi khoa học kỹ thuật Âu Đồ.
Mặc dù Thường Hữu đã lợi dụng lỗ hổng, trên thực tế vẫn có thể tiếp tục gây ảnh hưởng đến việc nghiên cứu và phát triển của khoa học kỹ thuật Âu Đồ, thế nhưng quy định vẫn là quy định, hắn phải nhường lại vị trí người phụ trách này cho người khác.
Thường Hữu nhìn Quả Lập Thành và Vương Hiểu Tân: “Bởi vì những lý do mà mọi người đều biết, người phụ trách sau này của khoa học kỹ thuật Âu Đồ sẽ đổi thành Giang Nguyên. Mọi người đều đã từng gặp mặt nhau, cho nên ta không giới thiệu nhiều nữa.”
“Đương nhiên, nếu như có việc gì cần giúp đỡ, ngươi có thể gọi điện hỏi ta bất cứ lúc nào.”
Giang Nguyên gật đầu, thận trọng nói: “Mọi người cứ gọi ta là tiểu Giang là được rồi, ta chưa có kinh nghiệm gì nhiều, sau này làm phiền mọi người chiếu cố nhiều hơn.”
Thường Hữu nói: “Tiểu Giang hơi căng thẳng, hơn nữa còn từ chối mấy lần, hiển nhiên là không tự tin lắm. Hy vọng sau này các ngươi hãy giúp đỡ hắn nhiều hơn.”
Vương Hiểu Tân nở một nụ cười với Giang Nguyên: “Không sao đâu. Lúc mới trở thành người phụ trách, ta cũng giống hệt như ngươi. Ta cực kỳ căng thẳng, sợ mình không thể làm tốt.”
“Thế nhưng ở Đằng Đạt luôn có chuyện thần kỳ như vậy, bất kể là ai được chọn làm người phụ trách, người đó đều sẽ được tinh thần Đằng Đạt cổ vũ, nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ được giao. Lúc mới đầu ta cũng sợ bản thân không làm tốt, thế nhưng tổng giám đốc Bùi vẫn giao dự án cho ta, rèn luyện cho ta, cho nên dần dần ta cũng trở nên tốt hơn.”
“Huống chi giám đốc Thường đã lựa chọn ngươi, điều này chứng tỏ ngươi chắc chắn có năng lực tiềm tàng, chỉ cần ngươi lên sân khấu là có thể phát huy được tất cả. Hơn nữa, dù có xảy ra chuyện gì, bọn ta cũng sẽ cho ngươi một điểm tựa.”
Giang Nguyên vô cùng cảm động: “Cảm ơn anh Vương.”
Thực ra hắn cũng mới nhận được tin tức này vào hai ngày trước, hắn cảm thấy mọi thứ… quá nhanh quá đột ngột.
Tuy rằng sau buổi bình chọn nhân viên xuất sắc nhất, Thường Hữu đã xác nhận rằng hắn sẽ rời khỏi vị trí người phụ trách của khoa học kỹ thuật Âu Đồ, thế nhưng cụ thể là vị trí này sẽ được nhường cho ai thì vẫn phải phụ thuộc sự lựa chọn của Thường Hữu.
Sau khi biết Thường Hữu cuối cùng đã lựa chọn mình, Giang Nguyên cũng cảm thấy rất lo lắng sợ hãi, bồn chồn không yên. Thế nhưng, thứ nhất là Thường Hữu chỉ chuyển bộ phận, hắn có thắc mắc gì thì vẫn có thể đi hỏi ý kiến; thứ hai là người phụ trách bộ phận của Đằng Đạt luôn được tuyển chọn tùy ý như vậy, hình như đến tận bây giờ chưa từng xuất hiện vấn đề, hơn nữa còn rất thành công, cho nên Giang Nguyên cũng không còn xoắn xuýt mà nhận lấy miếng bánh từ trên trời rơi xuống này.
Bây giờ mọi người đều ủng hộ hắn như vậy, hắn cũng cảm thấy yên tâm hơn nhiều.
Thường Hữu nhìn Giang Nguyên: “Bây giờ ngươi là người phụ trách, cuộc họp lần này để ngươi chủ trì đi.”