Thế nhưng Bùi Khiêm đột nhiên nghĩ tới việc thành lập bộ phận kinh doanh cũng không nhất thiết là phải bán hàng!
Dưới danh nghĩa là thành lập bộ phận kinh doanh, bỏ ra một lượng lớn kinh phí, trên thực tế lại phụ trách việc khuyên nhủ khách hàng quit, tốt biết bao!
“Ta cmn đúng là thiên tài!”
Bùi Khiêm đột nhiên cảm thấy bớt khó chịu hơn, bởi vì hắn đã nghĩ ra một cách rất tốt để tiêu tiền.
Thứ hai, ngày 16 tháng 4.
“Cuối cùng cũng xong rồi!”
Kiều Lương dụi hai mắt đầy quầng thâm, sau đó vươn vai.
Trên màn hình máy tính trước mặt hắn đang hiển thị dòng chữ “Tác Phẩm Phong Thần” đã tải lên hoàn tất và phê duyệt thành công, điều này khiến hắn như trút được gánh nặng.
Sau khi liên tục cày xong “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” và “bản remake Trận Chiến Kỳ Ảo” vào thứ bảy, Kiều Lương đột nhiên bùng nổ cảm hứng, cho nên dành cả một ngày chủ nhật điên cuồng thức trắng đêm để chỉnh sửa tập video mới này.
Sau khi ngủ được bốn năm tiếng, buổi sáng hôm nay hắn lại tập trung làm việc trong vài tiếng đồng hồ, mãi cho đến buổi chiều thì cuối cùng video cũng hoàn thành!
Bản thân Kiều Lương rất hài lòng với video lần này.
Trước đây khi phân tích “Phấn Đấu”, Kiều Lương đã gặp phải một số khó khăn nhỏ, rất khó sản xuất được video. Cuối cùng, nhờ vào bài đăng dài phân tích game từ góc độ của một nhà thiết kế trên Weibo của Hà An, Kiều Lương mới bất chợt hiểu ra.
Mà từ đó về sau, Kiều Lương cũng rút ra được bài học cho mình.
Hắn dần ý thức được rằng, cảnh giới của tổng giám đốc Bùi càng ngày càng cao, ý tưởng thiết kế game cũng thay đổi nhanh chóng, là một người chơi game, hiểu biết của hắn và tổng giám đốc Bùi về game đang dần cách xa, khoảng cách cũng dần bị nới rộng.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muốn gì cũng có ngày xuất hiện tình huống “tổng giám đốc Bùi làm ra một tựa game kinh điển có thể ghi danh vào sử sách, thế nhưng Kiều Lão Thấp lại không hiểu được”.
Kiều Lương tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra!
Bởi vậy, để có thể bắt kịp sự hiểu biết về game luôn thay đổi của tổng giám đốc Bùi, Kiều Lương thường ngày cũng dành ra rất nhiều thời gian để học tập một số kiến thức chuyên môn về thiết kế game, đồng thời đọc phân tích và đánh giá các game kinh điển của các phương tiện truyền thông game cũng như nhà sản xuất game chuyên nghiệp.
Mà sự nỗ lực của hắn cuối cùng cũng nhận lại được thành quả.
Kiều Lương nhận ra rằng, mặc dù trên mạng cũng có rất nhiều người chơi khen ngợi “Sứ Mệnh và Lựa Chọn”, thế nhưng hầu hết lại không khen ngợi không đến.
Tuy rằng “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” đã hot lên, thế nhưng lại chưa đủ hot, bởi vì nó chưa có sự đột phá hoàn toàn trong ngành công nghiệp game này!
Thời gian là yếu tố quan trọng nhất.
Dù sao thì “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” cũng thiếu phần tuyên truyền ở giai đoạn đầu, nếu như chỉ dựa vào sức nóng để lan rộng thì chỉ trong hai ba ngày độ hot vẫn còn khá hạn chế.
Do đó, Kiều Lương cảm thấy bản thân hắn nên sử dụng video này để khen ngợi một cách có hệ thống, đầy đủ và toàn diện, giúp người chơi hiểu rõ hơn về ý nghĩa lịch sử mang tính thời đại của tựa game này!
Chỉ khi người chơi hiểu rõ điều này, bọn họ với có thể thấy được giá trị thực sự của tựa game, những người còn đang do dự và chờ xem mới có thể lập tức dứt khoát bỏ tiền mua game!
…
Cùng lúc đó.
Bùi Khiêm vừa mới đến Game Thương Dương, hắn chuẩn bị lay chuyển Lâm Vãn nhằm để việc thành lập bộ phận game Thần Hoa có thể được đưa vào kế hoạch càng sớm càng tốt.
Đối với Bùi Khiêm mà nói, việc thành lập bộ phận này mang lại hai lợi ích, thứ nhất là có thể sắp xếp thuyên chuyển Lâm Vãn đi, thứ hai là có thể thoải mái hơn trong việc tiêu tiền.
Bộ phận game Thần Hoa vừa mới được thành lập, khả năng thất bại trong việc làm game chắc chắn sẽ tương đối cao, hơn nữa hệ thống cũng sẽ đưa ra những hạn chế khác nhau cho các dự án của chính tập đoàn Đằng Đạt cũng như các dự án mà tập đoàn Đằng Đạt tham gia đầu tư.
Chẳng hạn như các tựa game do bộ phận Game Đằng Đạt phát triển đều sẽ chịu sự hạn chế từ hệ thống, trong khi các tựa game được phát triển bởi vườn ươm doanh nghiệp sẽ chịu ít hạn chế hơn nhiều, mà các công ty do Viên Mộng đầu tư rót vốn lại càng chịu ít hạn chế hơn nữa.
Lúc này, khu văn phòng của Game Thương Dương tràn ngập trong bầu không khí tất bật và sôi nổi.
“Hình như ở đây còn một BUG nhỏ, mau sửa đi.”
“Tính cách của nhân vật ngự tỷ này hơi mất tự nhiên, liệu có nên điều chỉnh lại không?”
“Hình như có chút, có lẽ chủ yếu là do vấn đề lồng tiếng, để diễn viên lồng tiếng lồng tiếng lại mấy câu thoại này là được.”
Tựa game “Cuộc Chiến Tập Thể Hình” do Game Thương Dương phát triển đã tiến vào giai đoạn kết thúc, đang bắt đầu quá trình thử nghiệm, sửa BUG và điều chỉnh cuối cùng.
Sự thành công của “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” chắc chắn đã khích lệ Game Thương Dương, giúp bọn họ tràn đầy năng lượng để làm việc.
Dù sao thì tập đoàn Đằng Đạt cũng chỉ có hai đứa con là bộ phận game này, một đứa đã một bước lên trời, đứa còn lại sao có thể cam chịu tụt lùi phía sau?
Bùi Khiêm nhìn thấy mà đau lòng.
Hay cho Game Thương Dương, tại sao bây giờ lại biến thành như thế này!
Hiển nhiên, với tư cách là người phụ trách hàng đầu của Game Thương Dương, Lâm Vãn phải chịu trách nhiệm lớn nhất.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm bèn tới phòng làm việc của Lâm Vãn, gõ nhẹ vào cửa.
“Tổng giám đốc Bùi?” Lâm Vãn khá ngạc nhiên, “Mời ngồi.”
Nàng rót trả, hỏi: “Sao hôm nay tổng giám đốc Bùi lại có thời gian rảnh rỗi để tới đây vậy, chẳng phải ngươi nên ở bên Game Đằng Đạt để theo dõi ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’ hay sao?”
“Hay là do ngươi cảm thấy ‘Sứ Mệnh và Lựa Chọn’ đã hoàn toàn ổn thỏa, không còn vấn đề gì, cho nên mới muốn tới xem thử tình hình của ‘Cuộc Chiến Tập Thể Hình’?”
Bùi Khiêm im lặng nhấp một hớp trà, trong lòng cười “ha ha”.
Những gì Lâm Vãn nói hoàn toàn sai bét.