Điền Mặc đang suy nghĩ, cô gái quầy lễ tân dẫn đường trước mặt đã dừng lại: “Ngươi đợi chút.”
Điền Mặc nhìn bảng của căn phòng làm việc này vậy mà lại viết mấy chữ “phòng làm việc của tổng giám đốc.”
Điền Mặc còn chưa phản ứng lại, cô gái quầy lễ tân đã khẽ gõ cửa, sau đó nói: “Tổng giám đốc Bùi, người ngươi chờ đã tới rồi.”
“Để hắn vào đi.” Bên trong trả lời lại.
Cô gái quầy lễ tân quay đầu nói với Điền Mặc: “Mau vào đi, tổng giám đốc Bùi đã chờ rất lâu rồi.”
Điền Mặc nhất thời sững sờ.
Tổng giám đốc Bùi?
Nếu nhớ không lầm thì, hình như tập đoàn Đằng Đạt chỉ có một tổng giám đốc Bùi, chính là vị đó...
Tổng giám đốc Bùi đi trên đường đưa cho mình một tờ giấy bảo mình tới Đằng Đạt xin tuyển dụng???
Cái này...
Điền Mặc hơi choáng váng, cảm thấy mọi thứ xung quanh đều như ảo giác, như vẫn đang mơ ngủ.
Điền Mặc lúng ta lúng túng bước vào trong phòng làm việc của Bùi Khiêm.
Bùi Khiêm chỉ vào sofa bên cạnh: “Cứ ngồi tự nhiên, không cần ngại.”
“Uống trà không?”
Điền Mặc có chút bối rối: “Cảm ơn, à, không cần...”
Bùi Khiêm cười cười, rót hai chén trà, đưa cho hắn một chén, sau đó ngồi xuống ghế sofa đơn bên cạnh.
“Thời gian có hạn, chúng ta nói ngắn gọn thôi nhé, vào thẳng vấn đề chính đi.”
“Thực ra, phía ta có một phần công việc ở bộ phận kinh doanh muốn giao cho ngươi.”
Bùi Khiêm nhìn đồng hồ, hắn vẫn muốn tan làm trước năm giờ, do đó cuộc nói chuyện lần này phải năng suất một chút.
Thảo luận ngay trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Đằng Đạt, Điền Mặc dù sao cũng không thể hoài nghi gì nữa.
Điền mặc thụ sủng nhược kinh: “Gì cơ? Kinh doanh?”
“Chuyện này... Ta, ta thực sự không có nhiều kinh nghiệm kinh doanh, nếu mà có thì chỉ có ngày trước làm thử ở bên đại lý bất động sản một tháng...”
Bùi Khiêm nhếch mày: “Ồ? Kết quả thế nào?”
“Kết quả....” Điền Mặc có hơi xấu hổ, nhưng vẫn chọn nói thật, “Kết quả là một tháng không cho thuê được mấy căn, tiền hoa hồng cũng không lấy được..”
Bùi Khiêm thân thiết hỏi: “Không cho thuê được mấy căn... vậy cuối cùng là bao nhiêu căn?”
Điền Mặc trả lời: “... Hai căn.”
“Một căn là vừa đúng lúc có sinh viên vừa mới tốt nghiệp cần thuê phòng gấp, phòng cũng phù hợp nên thuê luôn mà không cần ta giới thiệu gì hết; còn một căn là do ở trong tiệm có một chị rất tốt tính, thấy ta quá đáng thương nên thuê cho ta một căn..”
Bùi Khiêm kinh ngạc: “Ừm, tốt.”
Quả nhiên mình không nhìn lầm người.
Điền Mặc: “Hả? Như vậy cũng là tốt sao?”
Bùi Khiêm khẽ mỉm cười: “Thành thật mà nói thì thực tế các bộ phận của tập đoàn Đằng Đạt đều có phần khác so với bề ngoài. Đặc biệt là bộ phận kinh doanh, ta không cần kiểu nhân viên bán hàng có kinh nghiệm phong phú, ăn nói trôi chảy, mà cần người có tiêu chuẩn đánh giá độc đáo.”
“Ta cảm thấy ngươi vô cùng phù hợp!”
“Vì vậy ngươi cũng không cần quá lo lắng, ta đã nhìn thấy tiềm năng này ở ngươi, chỉ cần ngươi có thể phát huy được tiềm năng này thì hoàn toàn không có vấn đề gì cả.”
“Dạ? Thật sao ạ?” Vẻ mặt của Điền Mặc vẫn còn hoài nghi.
Thực ra lời của tổng giám đốc Bùi nói vừa nghe đã thấy quá điêu, nếu như đổi thành người khác nói thì có thể kết luận được 100% là lừa đảo. Nhưng dù sao ở đây cũng là văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Đằng Đạt, nên dù nghe lời mấy lời lạ lùng này cũng cảm thấy có phần đúng.
“Hoàn toàn thật.” Vẻ mặt Bùi Khiêm vô cùng chắc chắn.
Điền Mặc do dự một chút rồi nói: “Tổng giám đốc Bùi, thực ra ta không hề am hiểu gì về kinh doanh cả, khả năng ăn nói của ta ngươi cũng biết, không khiến khách hàng rút lui đã là tốt lắm rồi. Nhưng nếu ngươi đã coi trong ta như vậy, ta sẵn lòng thử sức xem sao.”
“Vậy… có người hướng dẫn ta chứ?”
Hiển nhiên Điền Mặc vẫn không quá tự tin, nghĩ rằng nếu như có người đồng ý dẫn dắt hắn, có thể từ từ luyện tập thì khả năng sau này sẽ đỡ hơn.”
“Có chứ.” Bùi Khiêm chỉ vào chính mình, “Ta dẫn dắt ngươi.”
“Hả?”
Điền Mặc choáng váng.
Cái công việc kinh doanh này, để tổng giám đốc Bùi đích thân tới dẫn dắt?
Bản thân mình có tài cán gì chứ?
“Tổng giám đốc Bùi, việc này thực sự không cần thiết. Ngươi cử nhân viên cấp dưới phụ trách ở bộ phận kinh doanh, kể cả một tổ trưởng của tổ thấp hơn hướng dẫn ta cũng được, thời gian của ngươi vô cùng quý gia, làm những việc kiểu này thật sự không cần thiết đi...”
Bùi Khiêm lắc đầu: “Không, rất cần thiết.”
Bộ phận kinh doanh này cuối cùng sẽ trở thành một bộ phận giúp Đằng Đạt kiếm được nhiều tiền hay ít tiền đây?
Quả thực vẫn chưa xác định được.
Điều này quyết định bởi người phụ trách Điền Mặc này làm ăn như nào.
Mà hiện giờ có thể nói Điền Mặc như một trang giấy trắng, Bùi Khiêm cảm thấy bản thân dành thời gian ra để dạy dỗ hắn một chuyến là vô cùng cần thiết, như vậy mới có thể định cho bộ phận kinh doanh này một tư tưởng đúng đắn được.
Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Bùi Khiêm, Điền Mặc cũng không hỏi thêm gì nữa, vẻ mặt rất kích động: “Vậy được, tổng giám đốc Bùi yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng học hỏi, không phụ sự kỳ vọng của ngươi.”
Bùi Khiêm đứng dậy, lấy ra một bản hợp đồng từ trong ngăn kéo của bàn làm việc: “Nếu như không có vấn đề gì thì ký hợp đồng đi.”
“Điều quan trọng là vấn đề tiền lương”
Điền Mặc gật đầu, bản hợp đồng này có rất nhiều nội dung, hắn đọc chậm rãi, phần sau mới đề cập tới nội dung tiền lương.
Có điều Điền Mặc căn bản cũng có thể đón được đại khái tình hình tiền lương như nào, chắc chắn là lương căn bản thấp + tiền hoa hồng cao. Mặc dù bản thân Điền Mặc không thích kết cấu lương như vậy, vì hắn biết năng lực của chính hắn sợ là chỉ có thể lấy được mức lương căn bản mà thôi, nhưng mà trong lòng hắn cũng hiểu rõ việc này cũng không có cách nào khác.
Bởi vì quả thực kinh doanh chỉ nhìn vào kết quả, không quan tâm quá trình làm việc như nào, kí được bao nhiêu đơn chính là thể hiện ngươi có bao nhiêu năng lực, nếu như phần lớn tiền lương không nằm ở phần tiền hoa hồng, vậy thì rất dễ nuôi ra một đám lười biếng, không có cách nào để huy động bọn họ tích cực làm việc.