Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1923 - Chương 1923. Ủy Thác Trọng Trách

Chương 1923. Ủy thác trọng trách
Chương 1923. Ủy thác trọng trách

Mặc dù Điền Mặc có tính cách hướng nội, không có tài ăn nói, nhưng hắn cảm thấy nếu như được tổng giám đốc Bùi đích thân dẫn dắt, thì chỉ cần bản thân chuyên tâm học hỏi một thời gian thì khả năng ăn nói sẽ có tiến bộ vượt bậc đúng không? Đến lúc đó cũng không sợ không lấy được tiền hoa hồng.

Phía trước đều là một số nội dung cơ bản, chắc là tương tự với hợp đồng lao động của các bộ phận khác của Đằng Đạt, quy định nhiệm vụ và phúc lợi cơ bản của nhân viên viên.

Đặc biệt là phần phúc lợi đãi ngộ, nhìn thấy Điền Mặc chảy nước miếng ròng ròng.

Nhưng rất nhanh đã tới phần nội dung trong hợp đồng khiến hắn cảm thấy bất ngờ nhất.

“Chức vụ là.... người phụ trách bộ phận kinh doanh?”

“Tiền lương là.... 8000 mỗi tháng cộng thêm các phúc lợi khác của công ty?”

“Ơ, không có tiền hoa hồng?”

Điền Mặc sững sờ, còn tưởng là mình hoa mắt.

Người phụ trách bộ phận kinh doanh, cũng có thể nói là quản lý bộ phận kinh doanh, gọi một tiếng sếp X cũng không hề có vấn đề gì, đây rõ ràng là chức vị lãnh đạo.

Về phần tiền lương, chỉ có thể nói đã vượt xa sức tưởng tượng của hắn.

Ngày trước khi còn rải tờ rơi ở trên đường, một tháng ba mươi ngày làm mệt muốn chết cũng chỉ được hơn hai ngàn, bây giờ có ngày nghỉ theo quy định của pháp luật, còn có 8000 cùng với các loại phúc lợi khác của công ty, phần tiền lương này sợ là ít nhất cũng phải gấp năm lần.

Bùi Khiêm giải thích: “Nếu như sau này ngươi làm tốt công việc, tiền lương vẫn có thể tăng nữa.”

8000 mỗi tháng này là mức cao nhất bây giờ mà hệ thống cho phép rồi.

Mặc dù năng lực thực tế của Điền Mặc có lẽ còn xa mới đạt đến 8000, nhưng cùng với sự phát triển nhanh chóng của tập đoàn Đằng Đạt, mức lương căn bản mà hệ thống giới hạn cũng ngày càng thoải mái, chỗ trống mà Bùi Khiêm có thể phát huy cũng càng ngày càng nhiều.

Điền Mặc càng thêm hoang mang, điều này hắn hoàn toàn không nghĩ tới.

Vốn còn tưởng chức vụ của mình là chức vụ quèn nhỏ nhất ở phòng kinh doanh, vậy mà bỗng dưng lại là người phụ trách phòng kinh doanh?

Vốn còn nghĩ rằng lương là lương căn bản + tiền hoa hồng, lương căn bản một tháng một nghìn đã tốt lắm rồi, kết quả lương căn bản lại cao tới 8000, lại còn nói không hề có tiền hoa hồng?

Điều này khiến Điền Mặc không biết làm thế nào. 

“Có vấn đề sao? Nếu không có vấn đề gì thì kí đi, thời gian cũng không còn sớm.”

Bui Khiêm nhìn đồng hồ, sắp tới giờ tan làm rồi.

Điền Mặc: “Tất nhiên là hợp đồng không có vấn đề gì cả, chỉ là ta sợ năng lực của mình...”

“Năng lực của ngươi không có vấn đề gì, nếu hài lòng với đãi ngộ như vậy thì kí tên đi, mấy các khác ngươi không cần quan tâm.” Bùi Khiêm mỉm cười.

Điền Mặc do do dự dự, nhưng ánh mắt tín nhiệm của tổng giám đốc Bùi giúp hắn ổn định lại. 

Nghĩ kĩ lại, loại chuyện tốt như vậy mà chính mình lại có thể gặp được, cũng coi như là may mắn, nếu như mình dè dặt lại khiến tổng giám đốc Bùi tức giận, bỏ qua cơ hội này thì chẳng còn nữa.

Nghĩ đến đây, Điền Mặc nhanh chóng kí tên mình trên hợp đồng, chỉ sợ tổng giám đốc Bùi đổi ý.

“Được rồi, ta dẫn ngươi đi xem chỗ làm việc, sau đó ngày mai ngươi trực tiếp tìm ta báo cáo, ta đưa nội dung công việc tóm tắt cho ngươi.” Bùi Khiêm đứng dậy.

Bùi Khiêm dẫn theo Điền Mặc đi tới bộ phận quảng cáo marketing.

Ngày trước khi thuê chỗ cho bộ phận quảng cáo và tiếp thị còn thừa nhiều, nhưng bộ phận quảng cáo và tiếp thị cũng không dùng không hết được nhiều chỗ như vậy, vẫn còn rất nhiều vị trí còn trống.

Vừa vặn để bộ phận kinh doanh ở đây, làm bạn với bộ phận quảng cáo và tiếp thị.

Đương nhiên không thể trực tiếp ngồi cùng nhau, phải hơi tách ra, đề phòng sinh ra một vài phản ứng hóa học kỳ quái.

Bùi Khiêm tiện tay chọn một vị trí: “Được, ngươi ở đây đi.”

Vị trí này sát cửa sổ, phong cảnh tốt, hơn nữa còn cách bộ phận quảng cáo và tiếp thị xa nhất, xung quanh ít nhất cũng còn mười mấy vị trí còn trống, không gian lớn như vậy đủ để lăn lộn trong thời gian ngắn rồi.

Hơn nữa Bùi Khiêm cũng không có ý định sớm đưa nhân viên mới vào bộ phận kinh doanh, phải huấn luyện Điền Mặc tốt đã, xác định được tư tưởng chính cho bộ phận kinh doanh, như vậy mới không đi chệch hướng.

Điền Mặc sửng sốt: “Hả? Ngay chỗ này?”

Lúc hắn vừa tới, nhìn ở bộ phận quảng cáo và tiếp thị có nhiều người đang chăm chỉ làm việc như vậy, một khung cảnh hòa thuận vui vẻ vẫn còn rất phấn khích, tưởng tượng hằn có thể hòa nhập cùng bọn họ, trở thành một thành viên trong đó.

Kết quả tổng giám đốc Bùi trực tiếp dẫn hắn tới một “biệt đảo”, vậy mà cũng được sao?

Quả thực phong cảnh rất tốt, nhưng vị trí ngồi ở đây rõ ràng là tách biệt với mọi người, không biết còn nghĩ là mình mắc phải bệnh truyền nhiễm gì cơ chứ?

Bùi Khiêm nhìn đồng hồ: “Được rồi, thời gian không còn nhiều, ngươi ở đây làm quen môi trường một chút, mười giờ sáng mai, tới phòng làm việc của ta trước, ta nói ngắn gọn công việc cho ngươi, sau đó sẽ tới đây làm chính thức.”

Tất cả hết đã thu xếp ổn thỏa, Bùi Khiêm xoay người rời đi. 

Điền Mặc ở chỗ này đứng lên ngồi xuống, luống cuống tay chân, không biết mình nên làm cái gì. 

Mở máy tính ra, màn hình tràn ngập game, app làm việc cũng chỉ có mấy cái mục cơ bản mà máy tính tự có, những thứ khác đều phải tự tải xuống.

Điền Mặc gãi đầu, không dám chơi game, mở ra một file mới.

Hắn suy nghĩ một chút, cũng coi như là bản thân được tổng giám đốc Bùi ủy thác trọng trách, xem như hôm nay là ngày đi làm đầu tiên, mặc dù tổng giám đốc Bùi không sắp xếp nhiều nhiệm vụ, nhưng mình cũng không thể thực sự không làm bất cứ cái gì chứ? Vậy không phải sẽ để lại ấn tượng cho tổng giám đốc Bùi là một kẻ lười biếng hay sao?

Nhưng nhìn file trống không, Điền Mặc vẫn thấy không có chút manh mối nào.

Bỗng nhiên hắn nhớ tới chị ở trong văn phòng giúp đỡ hắn lúc còn làm ở đại lý bất động sản ngày trước, bèn lập tức gọi điện thoại.

Hết chương 1923.
Bình Luận (0)
Comment