Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1924 - Chương 1924. Ủy Thác Trọng Trách (2)

Chương 1924. Ủy thác trọng trách (2)
Chương 1924. Ủy thác trọng trách (2)

Qua mấy phút, Điền Mặc nhận được mấy tệp tài liệu.

Trong này có một vài công việc hàng ngày của bộ phận kinh doanh, nội dung công việc, thủ tục... không phải là tài liệu bí mật gì, đương nhiên, cũng không có nội dung kỹ thuật nào.

Có điều đối với Điền Mặc bây giờ vẫn là vô cùng có ích. 

Hắn chuẩn bị làm một tệp tài liệu, sắp xếp lại những nội dung này, chọn lựa vài nội dung hữu dụng rồi tổng kết lại, như vậy ngày mai tới gặp tổng giám đốc Bùi mới không còn bị á khẩu không trả lời được.

Vừa mới tạo file còn chưa đánh được hai chữ, hắn cảm thấy bả vai bị vỗ một cái.

“Hử?”

Điền Mặc mờ mịt quay đầu, nhìn thấy một người trẻ tuổi dường như lớn hơn mình vài tuổi.

“Xin chào, đồng nghiệp mới tới à?” Người vỗ vai hắn hỏi.

Điền Mặc gật đầu: “Ngươi là?”

Người vỗ vai hắn cười cười: “À, ta là Vu Diệu, làm việc ở phòng marketing bên cạnh.”

Điền Mặc vội vàng nói: “À, ta là Điền Mặc, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm. Xin chào.”

Vu Diệu cười cười: “Ta nói ngươi là người mới, không hiểu quy củ. Cũng tới giờ tan làm rồi, sao vẫn còn ở đây? Ngươi có định mức tăng ca à?”

“Hả? Định mức tăng ca?” Điền Mặc cảm thấy giống như mình đang nghe thiên thư, hai từ này hắn đều biết nghĩa, nhưng liên hệ với nhau lại khiến người ta không thể lý giải được.

“Không định mức tăng ca thì mau chóng về đi, có việc gì ngày mai tới làm tiếp.”

“Còn ngồi làm gì nữa, nhanh chóng lên, khóa cửa bây giờ rồi.”

Điền Mặc có chút bối rối: “Không phải, ta vừa nãy mới..... Vậy được, ngày mai ta lại tới. “

Tới khi ra khỏi tòa nhà lớn của Thần Hoa Hào Cảnh, Điền Mặc vẫn còn thấy mơ hồ.

Ngày hôm nay, thật đúng là đủ chuyện kỳ lạ, phá vỡ hoàn toàn kinh nghiệm sống của hắn trong mười năm qua. 

Tuy rằng file mới mở ra đã bị cắt ngang, nhưng Điền Mặc suy nghĩ, ngày mai 10h mới đi gặp tổng giám đốc Bùi, vẫn còn chút thời gian để thu xếp.

“Được rồi, vậy hôm nay về nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai điều chỉnh lại trạng thái, chăm chỉ làm việc đi!”

Rạng sáng ngày thứ hai, Điền Mặc đi tới công ty theo giờ làm việc bình thường.

Hắn đã bỏ công việc phát tờ rơi, dù sao công việc này tiền lương cũng tính theo thời gian làm việc tạm thời trong ngày, đi hay ở đều tự do, cũng không có gì lưu luyến.

Đáng lẽ hắn còn có chút lo lắng, sợ đến quá sớm chưa có ai mở cửa, nhưng hắn phát hiện mình lo xa rồi, bởi vì người thuộc bộ phận quảng cáo và tiếp thị của Vu Diệu đến rất sớm, tuy rằng tất cả những người này đều đúng giờ quẹt thẻ tan tầm, nhưng đi làm đều rất tích cực, không ai đến muộn cả . 

Có điều Điền Mặc chú ý tới bộ phận quảng cáo và tiếp thị ở bên kia có một vị trí làm việc rất bắt mắt, trên bàn có một số vật dụng cá nhân như cốc nước và tài liệu, nhưng hôm qua và hôm nay không có ai ở đó.

Có điều hắn cũng không quá để ý, dù sao bộ phận quảng cáo tiếp thị có thể thường xuyên phải ra ngoài bàn chuyện làm ăn, không ở công ty cũng là chuyện bình thường.

Điền Mặc đi tới vị trí làm việc của mình rồi ngồi xuống, lập tức mở file ngày hôm qua kia ra, lấy tài liệu làm việc trong cửa hàng đại lý bất động sản, sắp xếp chúng rồi viết ngắn gọn về kế hoạch làm việc.

Kế hoạch làm việc này thực ra cũng không quy củ và chặt chẽ như vậy, chẳng qua là Điền Mặc cảm thấy bản thân nên sớm làm quen với trách nhiệm công việc trước, tránh khi đi gặp tổng giám đốc Bùi hỏi một không biết ba, cái gì cũng không nói ra được, vậy thì thật mất mặt.

Tuy rằng đã ký hợp đồng rồi, nhưng công việc này lại không phải công việc cả đời gì, Điền Mặc cảm thấy mình vẫn phải có nhận thức nguy cơ.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt một cái đã gần tới mười giờ.

File của cũng đã chuẩn bị xong xuôi, Điền Mặc vội vàng đi đến chỗ Vu Diệu hỏi một tiếng, mượn máy in bên bộ phận quảng cáo và tiếp thị, sau đó cầm tài liệu đi tới văn phòng tổng giám đốc Bùi .

Bùi Khiêm vừa mới ăn sáng xong ở quán cà phê Internet Netfish, vừa đến công ty đã pha trà, chuẩn bị uống trà để tiêu hóa thức ăn.

Nhìn thấy Điền Mặc đã đến, Bùi Khiêm đặt chén trà xuống: “Ngồi đi.”

Điền Mặc gật đầu ngồi xuống, chẳng qua tư thế ngồi tựa còn cứng ngắc hơn cả hôm qua.

Bởi vì ngày hôm qua hắn vẫn là đang ở trạng thái vô cùng mơ hồ, mọi chuyện diễn ra quá nhanh và quá đột ngột khiến hắn khá bối rối.

Mà hôm nay hắn nghĩ tới việc mình đã kí hợp đồng rồi, mà tổng giám đốc Bùi đã là sếp trực tiếp của bản thân, cho nên gặp mặt lại càng hồi hộp hơn nhiều.

Bùi Khiêm cũng không quá để ý, dù sao sau một khoảng thời gian ở trong môi trường tự do như của Đằng Đạt thì sớm ngày cũng sẽ thoải mái phóng khoáng thôi.

“Chúng ta nói ngắn gọn, ta sẽ giới thiệu sơ qua về công việc đại khái của bộ phận kinh doanh Đằng Đạt.”

“Ngươi có suy nghĩ gì về công việc này không? Ta muốn nghe quan điểm của ngươi trước.”

Bùi Khiêm vẫn quyết định thăm dò Điền Mặc.

Tuy rằng lý lịch Điền Mặc trước đó vô cùng tốt, ngay cả việc phát tờ rơi cũng làm rất chậm chạp, điều này làm cho Bùi Khiêm tương đối hài lòng, nhưng dù sao hành động xuất sắc, không có nghĩa là suy nghĩ thì sẽ không đi chệch hướng.

Trước tiên phải xác định xem suy nghĩ của Điền Mặc có vấn đề nhỏ gì hay không, sau đó mới đúng bệnh bốc thuốc.

Điền Mặc nghe vậy, không khỏi mừng tít mắt.

Đây không phải là đang hỏi ta sao?

Nội dung chuẩn bị đột xuất trước đó được phát huy tác dụng!

Điền Mặc lập tức đưa tài liệu mang theo bên người qua: “Tổng giám đốc Bùi, ta đã tóm tắt sơ lược về chức trách nhiệm vụ của mình và một số kế hoạch công tác trong tương lai, ngươi xem qua đi.”

“Tài liệu chắc chắn không phải là cực kỳ toàn diện, nhưng có thể bổ sung vào bất cứ lúc nào.”

Bùi Khiêm hơi sửng sốt, sau đó miễn cưỡng đưa tay nhận lấy.

Còn đặc biệt chuẩn bị một tài liệu về trách nhiệm công việc?

Điều này sẽ làm giảm ấn tượng đầu tiên của tổng giám đốc Bùi về ngươi đó.

Hết chương 1924.
Bình Luận (0)
Comment