Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1932 - Chương 1932. Game Vr

Chương 1932. Game VR
Chương 1932. Game VR

Mặt khác, những công ty game tìm kiếm sự ổn định một cách mù quáng ngoài kia, bán game cũ thành game mới sau khi sửa đổi nhỏ và thay đổi tài nguyên nghệ thuật, tìm kiếm sự ổn định và kiếm tiền một cách lừa gạt thì thường nhận lại phản hồi rất tầm thường, doanh số bán hàng cũng rất thảm hại.

Bởi vì tìm kiếm sự ổn định là một kiểu dậm chân tại chỗ.

Khi các nhà sản xuất game khác đang tìm kiếm sự đổi mới và thay đổi, tìm kiếm sự ổn định đồng nghĩa với việc tụt hậu so với những người khác, kinh nghiệm thành công trong quá khứ sẽ sớm trở nên lỗi thời.

Lâm Thường cũng nghiêm túc hẳn lên, mặc dù hắn không biết nhiều về ngành công nghiệp game, thế nhưng lời nói của tổng giám đốc Bùi dường như chứa đựng một loại triết lý sâu sắc nào đó.

“Tổng giám đốc Bùi, ý của ngươi là gì?” Lâm Thường hỏi.

Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng, nói: “Dưới cái nhìn của ta, càng là công ty mới thì càng phải phải năng nổ và sáng tạo.”

“Nếu một công ty mới nghĩ đến việc đi theo truyền thống cũ, sao chép kinh nghiệm thành công trước đó khi mới thành lập, công ty đó sẽ không có đủ can đảm để đổi mới trong tương lai, sẽ chỉ ngày càng đi xa khỏi con đường ‘đúng đắn’.”

“Bởi vậy, cho dù là ở Game Thương Dương hay là ở phòng làm việc Trì Hành, nên thiết kế như nào thì phải thiết kế như thế, phải quên sự thật rằng ngươi đang ở một công ty mới.”

“Mọi thứ vẫn như trước kia, đầu tiên là xác định thể game, sau đó tiến hành từng bước một.”

Lâm Vãn gật đầu: “Ừm, nếu như vậy, thực ra cũng có vài cách để lựa chọn. Nếu không sản xuất game mobile, thế thì bên game PC chỉ còn game một người chơi cũng như game online thôi.”

Bùi Khiêm trầm ngâm trong chốc lát: “Thật sự chỉ có mấy lựa chọn này thôi sao? Ngươi suy nghĩ kỹ chưa?”

Lâm Vãn không nêu ví dụ thì còn may, nhưng một khi nêu thì chính ví dụ này lại khơi gợi quá khứ đau buồn của Bùi Khiêm.

Trong ba tựa game một người chơi mà hắn từng làm, tựa game này rót vốn đấu tư cao hơn tựa game kia, thế nhưng mỗi tựa game này đều kiếm được nhiều tiền hơn game kia.

Tuy nhiên điều đó vẫn không đủ để chứng minh đây là một con đường thất bại.

Nhưng trong khoảng thời gian ngắn này, Bùi Khiêm không muốn đi thử lại một lần nào hết.

Thế thì phải tìm đường khác mà đi.

Lâm Vãn tỏ vẻ vô cùng khó hiểu: “Hả? Nhưng mà thể loại game chỉ có như vậy thôi, game PC quả thực chỉ có hai loại là một người chơi và online, game mobile...”

Bùi Khiêm nhắc nhở: “Lẽ nào gần đây ngươi chưa từng nghe nói đến... game VR sao?”

Lâm Thường và Lâm Vãn đều sửng sốt, liếc mắt nhìn nhau: “Game VR?”

Lâm Vãn do dự một chút, sau đó nói: “Ta từng nghe nói qua, thế nhưng... thể loại game này hiện nay vẫn đang chỉ dừng lại trên khái niệm thôi nhỉ? Ngoài một vài nhà sản xuất nước ngoài sản xuất một số game VR mang tính khám phá và khái niệm, hiện tại trên cơ bản không người nào làm cả...”

Lâm Thường ngơ ngác, lặng lẽ lấy điện thoại di động ra tra từ khóa “game VR”.

Tối qua, Bùi Khiêm đã tìm kiếm một số thông tin liên quan trên mạng, biết về sự phát triển của công nghệ VR trên thế giới này.

Nói một cách khái quát, công nghệ VR ở thế giới này phát triển nhanh hơn một hai năm so với trong ký ức hắn. So với sự phát triển của công nghệ điện thoại di động ở thế giới này, công nghệ VR thực sự được xem như là tương đối chậm.

Một điểm mấu chốt về công nghệ VR là sự ra đời của thiết bị kính VR hiện đại đầu tiên. Trong ký ức của Bùi Khiêm, nó phải là Oculus Rift được cho ra mắt lần đầu vào năm 2012. Nó là một thiết bị kính VR được sản xuất với số vốn huy động từ cộng đồng là 2.5 triệu đô la. Kể từ năm đó, sự quan tâm của công chúng đối với VR dần được khơi dậy.

Theo ấn tượng của Bùi Khiêm về sự phát triển, phải đến năm 2016, thiết bị VR của các nhà sản xuất lớn hạn như HTC vive, PSVR và các nhà sản xuất khác mới lần lượt được tung ra thị trường, đến lúc đó sự bùng nổ VR mới thực sự bắt đầu.

Cũng chính vì lý do này mà 2016 được nhiều người gọi là năm khởi đầu của game VR.

Chẳng qua sự phát triển của ngành VR sớm gặp phải vấn đề đột phá, vì lý do đó mà công nghệ dần mất đi sự phổ biến, thế nhưng đó cũng là chuyện của sau này.

Tình hình hiện tại trên thế giới này gần tương đương với tình hình khoảng năm 2013 đến 2014 trong ký ức của Bùi Khiêm.

Một số công ty nước ngoài đã phát triển kính VR có sẵn thông qua gây quỹ cộng đồng vào năm ngoái, nhưng này một sản phẩm đừng nói là ở quốc nội, ở nước ngoài tạm thời cũng không có quá nhiều người quan tâm.

Một mặt là do công nghệ lúc này vẫn còn một số khiếm khuyết nhất định, độ phân giải tương đối thấp, độ phân giải của ống kính đơn chỉ có 640*800, độ phân giải của ống kíp kép chỉ có 1280*800, hình ảnh raster hết sức rõ ràng, hay nói cách khác là màn hình đầy ô vuông, pixel dày, theo dõi chuyển động cũng không hoàn hảo.

Mặt khác là bởi vì kỹ thuật VR hiện nay có thể cung cấp quá ít nội dung, bất kể là game hay là phim điện ảnh, cho nên không có quá nhiều nhà sản xuất phát triển hay sử dụng trong quay chụp.

Chỉ có thiết bị mà không có nội dung, tất nhiên đại đa số người tiêu sẽ không có động lực bỏ ra 300 đô la để mua một món đồ như vậy.

Mà tại Trung Quốc, hiện nay lĩnh vực VR vẫn rất xa lạ, không có công ty sản xuất kính mắt VR, không có công ty phát triển game VR, thậm chí không có giải pháp thay thế VR giá rẻ của “hộp các tông + điện thoại di động”.

Bùi Khiêm tính toán: dựa theo tốc độ phát triển toàn bộ ngành VR, ít nhất phải mất ba năm nữa mới đạt đến sự phổ biến của “năm khởi đầu VR”.

Trong thời gian ba năm này, toàn bộ thị trường bị thu hẹp, độ hot sẽ không cao.

Hơn nữa, điều kiện tiên quyết để chơi game VR là phải mua một chiếc kính VR, giá ít nhất hai hoặc ba nghìn; mà để trải nghiệm mượt mà các game VR quy mô lớn, người chơi cũng cần một chiếc máy tính cấu hình cao, ít nhất phải có giá từ sáu bảy nghìn trở lên.

Hết chương 1932.
Bình Luận (0)
Comment