Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1933 - Chương 1933. Game Vr (2)

Chương 1933. Game VR (2)
Chương 1933. Game VR (2)

Hầu hết người chơi đều không thể kham nổi kiểu đầu tư này.

Bởi vậy, Bùi Khiêm cảm thấy nên tham gia vào việc sản xuất game VR ngay tại thời điểm này chắc chắn là một quyết định đúng đắn!

Ngược lại nếu chậm trễ thêm hai ba năm, tình thế đúng là rất khó nói.

Phải tận dụng thời điểm quan trọng này để lỗ tiền càng sớm càng tốt.

Lâm Thường ôm điện thoại di động tra cứu, cuối cùng cũng hiểu sơ bộ về tình trạng hiện tại của game VR.

“Tổng giám đốc Bùi, nếu phát triển game VR, chúng ta còn phải hợp tác với các nhà sản xuất kính mắt VR nước ngoài đúng không?”

Bùi Khiêm mỉm cười: “Hợp tác làm gì? Tự mình nghiên cứu phát triển chẳng phải cũng được hay sao? Tập đoàn Thần Hoa có thể làm điện thoại di động, chẳng lẽ không làm được kính mắt VR?”

Lâm Thường sửng sốt, ngẫm lại thì quả thực đúng là như vậy.

Trên thực tế, kính VR không có nhiều công nghệ phức tạp, độ khó sản xuất không cao hơn so với điện thoại di động là bao. Tập đoàn Thần Hoa không chỉ sản xuất điện thoại di động mà còn sản xuất phần cứng thông minh, việc nghiên cứu phát triển kính VR cũng chẳng phải chuyện gì quá khó khăn.

Nhưng anh ấy nhanh chóng nhận ra rằng vấn đề hiện tại không phải là về công nghệ hay tiền bạc gì cả!

Lâm Thường nói: “Tổng giám đốc Bùi, như thế này có quá mạo hiểm không? Bây giờ căn bản không có nhà sản xuất game nào làm game VR, chúng ta muốn làm, cũng không có kinh nghiệm thành công nào có thể tham khảo đâu?”

Bùi Khiêm hỏi: “Nếu chúng ta muốn đổi mới thì cần gì tham khảo kinh nghiệm thành công?”

Lâm Thường há hốc miệng, nhất thời á khẩu không trả lời được.

Lâm Vãn nói: “Ngươi đừng chen ngang, để tổng giám đốc Bùi nói xong ý tưởng của cả dự án rồi mới phát biểu ý kiến.”

Lâm Thường: “...”

Lâm Vãn rõ ràng đang nghiêm túc cân nhắc tính khả thi dự án game VR. Sau khi suy nghĩ một lúc, nàng nói: “Ừm, tổng giám đốc Bù, chúng ta nên làm thể loại game VR nào? Game bắn súng góc nhìn thứ nhất? Game điện ảnh tương tác? Hay là một thể loại game chiến lược đơn giản cũng được.”

“Nếu như xem xét các đặc điểm của thiết bị VR, làm game bắn súng góc nhìn thứ nhất chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.”

So với máy tính, do công nghệ còn non trẻ nên VR không có lợi thế về nhiều mặt như độ phân giải, thao tác, cảm giác chóng mặt hay các vấn đề cần giải quyết gấp khác.

Lợi thế duy nhất của game VR cảm giác chìm đắm.

Bởi vậy, thể loại game như bắn súng hay điện ảnh tương tác, chơi ở góc nhìn thứ nhất mang lại cho người chơi trải nghiệm tốt hơn nhiều so với game trên máy tính. Còn thể loại game chiến lược khá là miễn cưỡng, chúng ta chỉ có thể làm một vài thao tác đơn giản, nội dung game cũng không quá phức tạp. Tuy rằng đều là góc nhìn thứ ba, nhưng góc nhìn thứ ba ở chế độ VR sẽ gây cảm giác chóng mặt hơn so với góc nhìn của máy tính, nếu muốn làm thì vẫn có thể miễn cưỡng làm được.

Bùi Khiêm im lặng một lúc.

Nếu như làm game bắn súng góc nhìn thứ nhất hoặc là game điện ảnh tương tác, nói không chừng vẫn có thể nổi tiếng.

Bởi vì game bắn súng góc nhìn thứ nhất có thể dùng tay cầm, hơn nữa cảm giác chìm đắm rất mạnh, hơn nữa chỉ cần thêm một chút không khí kinh dị, nói không chừng có thể tạo ra một kiệt tác được người chơi tung hô.

Mặc dù các loại game điện ảnh tương tác không kích thích bằng các game bắn súng, nhưng nếu như tình tiết tốt thì cũng có thể phát huy tối đa cảm giác đắm chìm của game VR. Hơn nữa thao tác tương tác của game điện ảnh cũng khá ít, góc nhìn cũng khá ổn định, rất phù hợp với tính cách của VR.

Tỷ lệ thành công của hai loại game này rất cao, tuyệt đối không được làm!

Mặc dù loại game chiến lược thoạt nhìn thì tỷ lệ thành công rất thấp, nhưng dù sao bài học từ “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” vừa mới trôi qua chưa lâu, đối với loại game này Bùi Khiêm có hơi PTSD, tốt nhất không nghĩ đến nữa.

Bùi Khiêm xua tay: “Không thích hợp.”

“Những loại game mà ngươi nói dung lượng nhỏ thì không có hiệu quả, dung lượng lớn thì thiết bị lại khó mà chịu được.”

“Dù sao thì thiết bị vẫn chưa phát triển, cụ thể độ phân giải có thể cao đến bao nhiêu vẫn chưa rõ. Mấy loại game mà ngươi nói phần lớn đều là phong cách tả thực, cần độ chính xác về hình ảnh tương đối cao mới có hiệu quả.”

Lâm Vãn gật đầu, cảm thấy tổng giám đốc Bùi nói rất đúng.

Đặc biệt là loại game điện ảnh tương tác, nếu như những gì khán giả nhìn thấy đều là những hình ảnh mờ nhạt thì nhất định sẽ ảnh hưởng đến trải nghiệm của game.

“Vậy… tổng giám đốc Bùi, nếu như phong cách tả thực không dễ làm thì chỉ đành làm lệch phong cách hoạt hình một chút.”

“Nhưng hình như game của VR không hợp với phong cách của phim hoạt hình thì phải? Có thể làm loại game nào đây?”

Trong trường hợp chức năng của thiết bị khá thấp, độ phân giải hình ảnh cũng thấp, làm phong cách hoạt hình là một cách làm khá tốt. Ví dụ như “The Legend of Zelda: Breath of the Wild” vô cùng xuất sắc, dù màn hình Switch chỉ ở mức 720P thì cũng làm cho hình ảnh tạo ra cảm giác vô cùng tinh tế.

Hơn nữa đặc trưng của phong cách này là tươi sáng, rất dễ dàng để lại ấn tượng sâu sắc cho người chơi.

Vấn đề duy nhất nằm ở chỗ là các loại game có thể lựa chọn phong cách này khá hạn chế, đương nhiên ép buộc làm phong cách này để làm game FPS và game điện ảnh tương tác cũng không phải là hoàn toàn không được, chỉ là sẽ mất đi ý nghĩa, không phù hợp với yêu cầu của tổng giám đốc Bùi.

Bùi Khiêm nói: “Tổng kết lại, game này phải phù hợp với vài điểm dưới đây:”

“Chúng ta phải suy nghĩ chu đáo các chức năng tương đối yếu của thiết bị VR ở giai đoạn hiện nay, vì thế nên áp dụng phong cách phim hoạt hình, đồng thời dung lượng của game cũng không nên quá lớn.”

“Hơn nữa, nghĩ đến thiết bị của VR ở giai đoạn hiện nay rất dễ tạo ra cảm giác chóng mặt cho người chơi, góc nhìn của game thay đổi cũng không quá nhanh, tốt nhất là tương đối bằng phẳng, lấy di chuyển góc nhìn làm chủ.”

“Thao tác của game cũng không được quá khó, đừng vì thao tác mà gây cản trở đến người chơi.”

Hết chương 1933.
Bình Luận (0)
Comment