Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1934 - Chương 1934. Tập Hợp Tất Cả Lại, Khoản Đầu Tư Nhỏ Bốn Mươi Triệu

Chương 1934. Tập hợp tất cả lại, khoản đầu tư nhỏ bốn mươi triệu
Chương 1934. Tập hợp tất cả lại, khoản đầu tư nhỏ bốn mươi triệu

Lâm Vãn trầm ngâm: “Ta thấy làm một game thể loại casual là khá tốt, nhưng game VR ở hiện tại cũng có một vài loại game casual tương đối đơn giản, nhưng loại game này hình như đều có phản ứng rất bình thường.”

“Với chức năng của thiết bị hiện nay mà nói, game casual quả thực là đáng tin cậy nhất, nhưng cũng không dễ dàng gì nhỉ?”

“Nếu như chúng ta tự mình làm một loại kính VR kết hợp với những game bán ra lại không có đủ sức hấp dẫn, rất có thể sẽ kéo thấp lượng tiêu thụ kính, ngược lại lại sẽ ảnh hưởng đến lượng tiêu thụ của game vậy thì phiền to rồi.”

Bùi Khiêm nói: “Những game casual khác sở dĩ có phản ứng bình thường chủ yếu là do năng lực của người thiết kế không ổn, đầu tư quá ít, lối chơi không đủ chiều sâu, nếu như chúng ta đầu tư số tiền lớn, làm ra loại game với lối chơi có chiều sâu, vậy thì có thể thông qua game thúc đẩy lượng tiêu thụ kính VR, thành công mở ra thị trường này!”

Lâm Vãn khẽ gật đầu, trầm tư suy nghĩ.

Phân tích của tổng giám đốc Bùi khiến nàng bất giác cảm thấy rất có lý.

Bùi Khiêm tiếp tục nói: “Suy nghĩ của ta là làm một game casual, người chơi sinh ra ở trên một đảo hoang, có thể nhổ cỏ, trồng hoa, chặt cây, câu cá ở trên đảo hoang, đồng thời có thể đến đảo hoang của người chơi khác đi dạo.”

“Sau đó làm một vài lối chơi có chiều sâu, dùng để duy trì sự gắn bó của ngươi chơi, trong trường hợp có thể làm được tựa game như vậy, thiết bị kính VR của chúng ta cũng có đủ sức hấp dẫn.”

“Đương nhiên cụ thể chi tiết, ngươi có thể nghĩ thêm, thiết kế của loại game này vẫn chủ yếu là do ngươi.”

Lời này của Bùi Khiêm có đến bảy phần là thật, mặc dù nghe qua thì rất có lý, nhưng thực ra không có tính thao tác.

Khiến lối chơi của game casual này có đủ chiều sâu, khiến cho người chơi có thể say mê, lời này nói thì đơn giản nhưng trên thực tế thì làm lại rất khó.

Đầu vào của game casual rất thấp, mỗi năm trên thế giới đều xuất hiện rất nhiều game casual như vậy, thực sự có thể nổi bật thì lại chẳng được mấy loại.

Nếu như là trên máy tính, điện thoại thì game casual chỉ cần bán rẻ một chút thì sẽ không cần lo lắng việc phải tìm kiếm nguồn tiêu thụ.

Nhưng vấn đề nằm ở VR, muốn chơi loại game này thì có nghĩa là phải bỏ ra hai ba nghìn đồng để mua một cái kính VR, trừ khi loại game này đặc biệt xuất sắc bằng không thì làm gì có ai nỡ bỏ ra số tiền này chứ?

Do đó lời này của Bùi Khiêm nghe thì có vẻ không có vấn đề gì, nhưng xác suất thành công thì lại rất thấp.

Lâm Thường khẽ nhíu mày, có chút nghi ngờ hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, nghe qua thì hình như là có chút vấn đề? Những suy nghĩ này hình như là có hơi vọng tưởng, vẫn nên nghĩ đến tình hình thực thế….”

Lâm Vãn lập tức ngắt lời hắn: “Không hiểu thì đừng có ý kiến, ta cảm thấy suy nghĩ này của tổng giám đốc Bùi quả thực là rất mới mẻ, đáng để thử một lần.”

Lâm Thường: “…”

Bùi Khiêm khẽ cười, ổn rồi.

Chỉ cần Lâm Vãn chấp nhận phương án thiết kế này thì những chuyện tiếp theo đây dễ xử lý rồi.

Quả thực là Lâm Thường không hiểu gì về game, mặc dù theo bản năng cảm thấy có chút vấn đề, nhưng nếu như Lâm Vãn và tổng giám đốc Bùi đều đã thống nhất ý kiến rồi thì cũng không cần nói gì nữa.

“Được, vậy câu hỏi cuối cùng, đầu tư bao nhiêu?”

Phát triển game và kính VR đều cần đến tiền.

Phòng làm việc Trì Hành là do tập đoàn Thần Hoa và Đằng Đạt cùng nhau bỏ vốn, cổ phần của cả hai bên là giống nhau, vì thế số vốn bỏ ra cũng giống nhau. Đương nhiên, nghĩ đến quan hệ của Lâm Vãn, Lâm Thường cảm thấy Thần Hoa bỏ ra nhiều hơn một chút cũng chẳng có vấn đề gì.

Lâm Vãn tính toán một chút rồi nói: “Nếu như là game casual thì kinh phí có lẽ không cần quá nhiều, khoảng mười triệu là đủ rồi.”

“Còn về kính VR, nếu như hoàn toàn tự chủ nghiên cứu và phát triển thì khoảng 15 triệu là được, nhưng nếu như chỉ là làm màn hình gắn lên đầu thì rẻ hơn rất nhiều, khoảng vài triệu là được.”

Kính VR gồm có ba bộ phận chính tạo thành, lần lượt là màn hình gắn trên đầu, tay cầm và bộ định vị trạm gốc. Nếu như muốn tiết kiệm chi phí thì có thể chỉ làm màn hình gắn trên đầu, mà tay cầm và bộ định vị trạm gốc thì dùng đồ có sẵn của nước ngoài.

Đến lúc đó chỉ cần kết hợp màn hình gắn trên đầu của công ty mình, tay cầm và bộ định vị trạm gốc của thương hiệu khác lại với nhau là được.

Lâm Thường khẽ gật đầu, thầm nghĩ khoản đầu tư này hoàn toàn trong phạm vi có thể chấp nhận được, cho dù là đổ sông đổ bể cũng sẽ không tiếc.

Dựa vào quy mô của tập đoàn Thần Hoa, hàng tồn kho của bộ phận điện thoại cũng hơn số tiền này.

Nhưng mà Bùi Khiêm lại lắc đầu, dứt khoát nói: “Vậy thì không được!”

“Chỉ cần là chuyện phải làm thì phải làm tốt nhất có thể, mấu chốt thành công của Game Đằng Đạt nằm ở sự không ngừng hoàn thiện!”

“Thà rằng bỏ ra số tiền gấp đôi để làm làm ra tác phẩm đạt 100%, chứ tuyệt đối cũng không tiết kiệm một nửa chi phí để làm ra tác phẩm chỉ đạt đến 80%. Bởi vì cái trước sẽ được người chơi nhớ lâu, mà cái sau thì rất nhanh sẽ bị chìm trong nhiều game nổi trội.”

“Theo ta thấy, kinh phí phát triển game tăng thêm lên 20 triệu.”

“Kinh phí phát triển kính VR tổng cộng lại cũng là 20 triệu.”

Hắn nhìn về hướng của Lâm Thường: “Nếu như cảm thấy kinh phí hơi cao thì bên phía Đằng Đạt gánh nhiều hơn một chút cũng không vấn đề gì….”

Lâm Thường vội vã bày tỏ thái độ: “Vậy sao có thể được chứ! Tốt nhất chúng ta cứ dựa theo như những gì đã nói trước đây, mỗi bên một nửa.”

Vốn dĩ Lâm Thường cảm thấy bỏ ra nhiều tiền như vậy để làm kính VR là không cần thiết, hiện giờ cả thị trường đừng nói là đã hoàn toàn mở cửa, ngay cả mới phát triển cũng không có, đầu tư nhiều tiền như vậy rủi ro có phần lớn.

Nhưng tổng giám đốc Bùi đã nói “Đằng Đạt gánh nhiều hơn một chút cũng không có vấn đề gì” thì Lâm Thường nhất định không thể chùn chân.

Hết chương 1934.
Bình Luận (0)
Comment