Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 197 - Chương 197. Chọn Địa Chỉ Cho Cửa Hàng Mới (2)

Chương 197. Chọn địa chỉ cho cửa hàng mới (2)
Chương 197. Chọn địa chỉ cho cửa hàng mới (2)

“Mặc dù ở đây đã có mấy quán net nhưng lúc nào cũng kín chỗ. Quán cà phê internet Netfish của chúng ta có môi trường tốt, máy tính cấu hình cao, chắc chắn có thể hấp dẫn đám sinh viên khá để ý đến hoàn cảnh xung quanh, đồng thời là cậu ấm có năng lực kinh tế nhất tới.”

“Chỗ này vốn là một quán cà phê, hoàn cảnh rất phù hợp với yêu cầu của quán cà phê internet của chúng ta, diện tích cũng không nhỏ, đây là vị trí để cử số một của ta.”

Bùi Khiêm không nói gì, hắn biết chỗ này rõ như lòng bàn tay, dù sao hắn cũng là học ở trường Đại học Hán Đông, hơn nữa phòng trọ mà trợ lý Tân thuê cho hắn chính là ở con đường đối diện kia.

Những quán net ở đây thường xuyên cháy chỗ, điều này Trương Nguyên nói không hề sai.

Nhưng… Bùi Khiêm chắc chắn không chọn nơi này.

Chọn chỗ này, chẳng phải là kiếm được nhiều tiền à?

Thấy Bùi Khiêm không nói gì, Trương Nguyên không thể làm gì khác hơn là tiếp tục giới thiệu một địa điểm khác.

“Đây là tầng dưới cùng trong khu mua sắm lớn nhất thành phố Kinh Châu, nhược điểm là giá thuê rất đắt, nhưng ta đã nghiên cứu. Bên trong khu mua sắm này không có nhiều chỗ nghỉ chân, rất nhiều đàn ông đi mua sắm cùng bạn gái hoặc vợ mệt nhưng lại không có chỗ ngồi, rất là thê thảm.”

“Nếu chúng ta mở quán cà phê internet ở đây, đến lúc đó những người đàn ông này đi mua sắm với vợ mệt rồi thì có thể tới quán cà phê internet ngồi uống cà phê, lên mạng, khả năng chi tiêu của họ chắc chắn đạt chuẩn.”

“Với số lượng như vậy, dù tiền thuê mặt bằng cao nhưng chắc chắn chúng ta vẫn có thể kiếm được lời.”

Bùi Khiêm vẫn không có phản ứng gì.

Trong lòng Trương Nguyên càng lúc càng nản, chỉ có thể lần lượt giới thiệu từng địa điểm.

Những địa điểm được chọn ở sau càng lúc càng thảm thương đến mức không nỡ nhìn.

Nhưng cũng không còn cách nào khác, Bùi Khiêm giới hạn chi nhánh của quán cà phê internet Netfish chỉ ở trong thành phố Kinh Châu, hơn nữa rất nhiều điều kiện hạn chế, có thể tìm được nhiều cửa hàng muốn chuyển nhượng như vậy đã là điều không dễ.

Quá trình giới thiệu sau đó, Trương Nguyên thấp thỏm nhìn Bùi Khiêm.

Nãy giờ Tổng giám đốc Bùi không nói gì là có ý gì đây?

Cái nào cũng không được?

Bùi Khiêm gật đầu khen ngợi: “Không tệ, vất vả rồi.”

Trương Nguyên thở ra một hơi dài.

Không phải là tổng giám đốc Bùi không hài lòng, tốt quá!

Bùi Khiêm nhìn màn hình chiếu, khen ngợi: “Ta cảm thấy bốn địa điểm cuối mà ngươi giới thiệu cũng không tệ.”

Bốn địa điểm cuối?

Trương Nguyên quay đầu nhìn màn hình chiếu, rồi lại nhìn tổng giám đốc Bùi, nhất thời trong lòng mụ mị không tỉnh táo.

Những địa điểm này… đều là lấy đại cho đủ số!

Ba địa điểm đầu tiên là những địa điểm mà Trương Nguyên cảm thấy ưng ý nhất, cũng là nơi mà hắn cho rằng có khả năng kiếm được tiền nhất.

Còn địa điểm thứ tư đến thứ sáu, những địa điểm này đều phù hợp với các tiêu chuẩn, hơn phân nửa là vẫn phải bù lỗ nhưng cũng sẽ không bù quá nhiều.

Nhưng mà bốn địa điểm cuối cùng này đều là những địa điểm tệ nhất, thậm chí còn tệ hơn cả vị trí của cửa hàng chính của quán cà phê internet Netfish, đơn giản chỉ thêm vào cho đủ số lượng.

Dù sao thì lúc đó Bùi Khiêm đã yêu cầu nhất định phải tìm được mười địa điểm

Trương Nguyên đấu tranh nội tâm một lát, nói: “Tổng giám đốc Bùi, không phải bốn địa điểm này không được, chỉ là… không phù hợp như ba cái đầu.”

Trương Nguyên cũng không thể nói thẳng ra là bốn chỗ này không ổn.

Dù sao thì đây đều là những địa điểm mà hắn và Mã Dương chọn ra, không thể nói huỵch toẹt ra là không ổn, thế chẳng phải là đang tự vả vào mặt mình sao?

Đến lúc đó tổng giám đốc Bùi hỏi lại, bốn địa điểm không ổn, vậy vì sao các ngươi lại chọn?

Thế thì phải trả lời ra sao?

Cho nên Trương Nguyên chỉ có thể ám chỉ bóng gió cho tổng giám đốc Bùi rằng ba lựa chọn đầu tiên tốt hơn.

Bùi Khiêm đứng lên, hào hứng dạt dào đi về phía màn hình chiếu, rồi cẩn thận nhìn lại những địa điểm được chọn ra này.

“Ta lại cảm thấy bốn địa điểm này không tệ.”

“Ta cảm thấy quán cà phê internet Netfish muốn đem lại cảm giác “Rừng xa một khoảng mây dày; Trông theo ai biết dấu hài về đâu?”, muốn mọi người đều có thể tìm được loại cảm giác kiếm tìm này, bỗng nhiên tìm được niềm vui ngoài ý muốn!”

“Mở ở những nơi đông đúc náo nhiệt?”

“Không không không, quá ồn ào, hoàn toàn không hợp với phong cách của quán cà phê internet chúng ta.”

“Quán cà phê internet của chúng ta có phong cách yên tĩnh, nhã nhặn, đây là phong cách đã được quyết định ngay từ đầu.”

“Chỉ có năm mươi dàn máy tính, cấm hút thuốc, có nhiều sách báo, thậm chí buổi tối ca sĩ lên hát đều chỉ hát những bài ballad chứ không phải Rock and Roll… Đây đều là những thứ thể hiện phong cách yên tĩnh của quán.”

“Các quán net khác mở ở khu dân cư đông đúc, khiến cho không khí trong quán ngột ngạt như chợ bán đồ ăn? Vậy không được, thật chẳng có phong cách gì cả, vô cùng ảnh hưởng tới hình tượng của công ty Đằng Đạt.”

Trương Nguyên mơ màng.

Cái này có thể gây ảnh hưởng tới hình tượng của công ty Đằng Đạt?

Tổng giám đốc Bùi chụp cái mũ này lớn quá, ta không gánh nổi đâu!

Bùi Khiêm chỉ vào bốn địa điểm cuối: “Bốn chỗ này rất tốt, yên tĩnh, trang nhã, vô cùng thích hợp để làm nơi thả lỏng tinh thần, để khách hàng của chúng ta suy nghĩ về cuộc đời.”

Trương Nguyên càng lúc càng không hiểu.

Để khách hàng suy nghĩ về cuộc đời làm gì chứ?

Phải để cho bọn họ nghĩ xem phải tiêu tiền như thế nào chứ?

Bùi Khiêm tiếp tục nói: “Mà điều quan trọng hơn nữa là diện tích của bốn chỗ này đều rất lớn, rất rộng rãi, có thể cho khách hàng nhiều không gian hơn, loại trải nghiệm này vô cùng quan trọng.”

Trương Nguyên không còn gì để nói.

Bốn cửa hàng này có diện tích lớn?

Đúng là vậy, bởi những nơi này đều không phải ở trong các khu mua sắm đắt đỏ, giá đất rẻ hơn, đương nhiên diện tích cũng rộng rãi hơn...

Trương Nguyên còn đang định giải thích hai câu, nhưng Bùi Khiêm đã về lại chỗ ngồi: “Lần này các ngươi làm không tệ, quyết định bốn nơi này đi.”

Hết chương 197.
Bình Luận (0)
Comment