Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 198 - Chương 198. Điều Tra Về Game Thương Dương.

Chương 198. Điều tra về Game Thương Dương.
Chương 198. Điều tra về Game Thương Dương.

Lời đã đến bên miệng nhưng Trương Nguyên không thể làm gì khác ngoài nuốt lại vào.

“Trở lại cho mấy cửa hàng trưởng kia tự do lựa chọn cửa hàng mà họ muốn tới làm việc.”

“Trước tiên ký với những cửa hàng phải tốn nhiều công sức sửa sang, những cửa hàng không cần thay đổi nhiều thì có thể để sau, nếu cần tiền thì cứ tìm trợ lý Tân.”

Vị trí của bốn cửa hàng này còn xấu hơn cửa hàng chính kia, đương nhiên là tiền thuê nhà cũng thấp hơn chút.

Nhưng bây giờ tài chính của Bùi Khiêm không còn dư dả nữa, nhiều nhất có thể mở được hai cửa hàng trước, chờ sau khi cập nhật mấy game kia có thu tiền vào thì lại mở thêm hai cửa hàng khác.

Nhưng mà, việc này cũng không cần gấp gáp, dù sao cũng còn có hai tháng để làm. Chỉ cần có thể khai trương trước kết toán một tuần là được.

Trương Nguyên liếc nhìn Mã Dương, ra hiệu với hắn là ngươi có muốn khuyên tổng giám đốc Bùi không?

Mã Dương gật đầu, ra vẻ ta đã hiểu rồi đi tới trước mặt Bùi Khiêm: “Vâng, anh Khiêm, chúng ta sẽ làm ngay, chắc chắn không có vấn đề gì!”

Trương Nguyên: “...”

Ta nháy mắt với ngươi có phải ý này đâu!

Nhưng Mã Dương đã nói ra khỏi miệng, Trương Nguyên cũng chỉ đành ủ rũ đi theo Mã Dương ra khỏi phòng làm việc.

Trương Nguyên ôm laptop, trong lòng buồn bã không khôi.

Hắn đã làm kế hoạch này vô cùng nghiêm túc, hết đi khảo sát thực địa rồi lại tổng hợp phân tích.

Có thể nói, ba địa điểm trước được hắn xem xét nhiều lần, chắc chắn có thể kiếm tiền!

Còn bốn địa điểm phía sau chỉ thêm vào cho đủ số lượng, không tốn chút sức lực tìm kiếm nào.

Kết quả là tổng giám đốc Bùi nhìn cũng chẳng thèm nhìn, cứ thế chọn bốn địa điểm cuối cùng.

Đây thật là… khiến cho người ta trọc cả đầu.

Nếu như là ông chủ khác quyết định như vậy thì nói không chừng Trương Nguyên đã sớm mắng to ông chủ này lừa đảo không đáng tin cậy.

Đương nhiên, cũng chỉ dám thầm oán hai câu thôi, từ chức thì không rồi, dù sao đi chỗ khác không thể nào có được tiền lương như thế này.

Nhưng mà tổng giám đốc Bùi làm vậy thì Trương Nguyên không phàn nàn gì cả, chỉ có thể tự nói rằng mình chưa đủ thông minh, không thể đoán được ý của tổng giám đốc Bùi.

Chuyện lựa chọn địa điểm đơn giản như vậy, sao tổng giám đốc Bùi không hiểu cho được?

Chắc chắn là tổng giám đốc Bùi hiểu, sở dĩ không chọn như vậy chắc chắn là vì tổng giám đốc Bùi có những cân nhắc khác.

Trương Nguyên buồn bã một lúc, nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, thảo luận chuyện tiền thuê mặt, chuẩn bị cho mở chi nhánh mới với Mã Dương.

Bùi Khiêm vô cùng hài lòng với sự lựa chọn chi nhánh lần này.

Có khi còn có thể cố gắng hơn nữa, lỗ nhiều hơn cả cửa hàng chính.

Điều này cũng rất hợp lý, cửa hàng chính chắc chắn có doanh thu tốt nhất, nếu không thì sao lại gọi là cửa hàng chính.

Nhàn nhã ngồi uống trà một lát, trợ lý Tân gõ cửa bước vào.

“Tổng giám đốc Bùi, ta đã thu thập được một số tài liệu về Game Thương Dương, ngài có muốn xem qua một chút không?”

Bùi Khiêm lập tức lên tinh thần: “Muốn!”

Đây chính là chuyện mà gần đây Bùi Khiêm để ý nhất.

Chỉ cần mua lại Game Thương Dương là có thể có được điểm lỗ ổn định thứ hai sau quán cà phê internet Netfish, đây chính là một lần vất vả suốt đời nhàn nhã!

Trợ lý Tân đưa chồng tài liệu trong tay cho Bùi Khiêm.

Bùi Khiêm đọc tài liệu còn trợ lý Tần thì đứng một bên giải thích.

“Game Thương Dương là một doanh nghiệp tư nhân, tổng cộng có năm mươi nhân viên.”

“Trước mắt Game Thương Dương có hai game chủ yếu, thứ nhất là “Đạo Sĩ Phong Lưu”, là một game kiểu bồi dưỡng kinh doanh; thứ hai là game “Chiến Ca Nhiệt Huyết”, là một webgame thể loại quốc chiến.”

Nghe được tên trò chơi này, Bùi Khiêm cũng phải cảm khái.

Quả nhiên, muốn làm ra loại game bị vùi dập giữa đường này vẫn phải dựa vào tài năng.

Ví dụ như cái tên “Đạo Sĩ Phong Lưu” này.

Vừa nghe đã thấy không đứng đắn, nếu game này có thể nổi, có thể lên bảng xếp hạng bán chạy, đó mới thật sự là làm trò cười cho thiên hạ.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, biết rõ tên trò chơi này là chỉ được cái tiêu đề giật gân, nhưng vẫn rất muốn chơi thử xem thế nào…

“Hiện giờ “Đạo Sĩ Phong Lưu” đã sắp rơi vào trạng thái ngừng kinh doanh, nó đã có một quãng thời gian dài thu vào dưới năm mươi nghìn đồng; “Chiến Ca Nhiệt Huyết” là trụ cột kinh tế của Game Thương Dương, nhưng vì sự cố kinh doanh gần đây nên gần như đã xuống dốc không phanh.”

Bùi Khiêm biết chuyện này, Mã Nhất Quần từng nói với hắn.

Chắc hẳn “Chiến Ca Nhiệt Huyết” là game mà lão Lưu bán đao giá 888, bị người chơi mắng té tát kia.

Rất tốt.

Đây đều là lựa chọn tốt để tiếp quản.

Trợ lý Tân tiếp tục nói: “Tiền thuê mỗi tháng của Game Thương Dương ước chừng là một trăm năm mươi nghìn, tiền lương mỗi tháng của nhân viên vào khoảng hai trăm nghìn, trước mắt khó có thể duy trì nổi, nghe nói hình như tháng này không phát đủ tiền lương.”

Nhân viên của Game Thương Dương nhiều hơn Đằng Đạt rất nhiều, nhưng vị trí làm việc bên đó lại chật hẹp hơn, tiền lương bình quân cũng thấp, cho nên tiền thuê và tiền lương mỗi tháng đều thấp hơn so với Đằng Đạt.

Bùi Khiêm không để ý những cái này, mấy cái đó có thể từ từ cải thiện sau.

Chỉ cần đừng có khả năng tiềm ẩn có thể tạo ra lợi nhuận là được rồi!

Bùi Khiêm suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Ta cũng là lần đầu đi mua lại công ty, có chuyện gì cần chú ý không?”

Trợ lý Tân lật quyển sổ nhỏ: “Vẫn có rất rất nhiều, ví dụ như những công ty tương tự thường tồn tại vấn đề về đăng ký vốn, phải kiểm tra chút xem có hiện tượng giả tạo xuất vốn, rút vốn gì không.”

“Ngoài ra còn có vấn đề vốn, khoản mắc nợ, quyền lợi của tất cả mọi người trong công ty… ví dụ như mức khấu hao tài sản cố định, khấu hao của tài sản vô hình, cùng với tình trạng của tài sản không thể thu về…”

“Nhưng công ty này cũng là một doanh nghiệp tư nhân có quy mô không lớn, ông chủ tên là Đỗ Duệ Kiệt và một đối tác khác nắm giữ toàn bộ cổ phần. Trên thực tế thì công ty chủ yếu do Đỗ Duệ Kiệt vận hành.”

Hết chương 198.
Bình Luận (0)
Comment