Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 199 - Chương 199. Thu Mua!

Chương 199. Thu mua!
Chương 199. Thu mua!

“Ta đoán chắc bây giờ hắn đang nóng nóng muốn bán ra, dù sao thì vốn công ty đã hoàn toàn âm, mỗi tháng đều đang thua lỗ. Đến lúc đó hơi ép giá một chút, chắc hẳn mấy trăm nghìn là có thể mua tới tay.”

“Nếu ngươi có kiên nhẫn, nói không chừng có thể đưa ra giá thấp hơn.”

Bùi Khiêm sửng sốt: “Rẻ như vậy?”

Điều này làm Bùi Khiêm hơi thất vọng.

Còn tưởng rằng thế nào cũng phải bán được một hai triệu cơ, kết quả mấy trăm nghìn là có thể mua tới tay?

Trợ lý Tân gật đầu: “Đương nhiên rồi tổng giám đốc Bùi, ban đầu hẳn là Đỗ Duệ Kiệt và một đối tác khác bỏ vốn cho công ty này, tổng cộng mới bỏ một triệu. Chẳng qua lúc sau vận may không tồi, game làm ra ít nhiều gì cũng kiếm được lời cho nên mới phát triển đến quy mô bây giờ.”

“Bản thân Đỗ Duệ Kiệt đã kiếm được đầy bồn đầy bát rồi, nếu bán cái cục nợ này đi còn có thể kiếm được mấy trăm nghìn, hắn cầu còn không được, sao còn dám nâng giá.”

“Nếu không ai tiếp quản, chắc hẳn sẽ bán đổ bán tháo tất cả tài sản công ty. Nghe nói Đỗ Duệ Kiệt đã tính toán cho từng nhân viên ôm máy tính của mình về để trừ lương.”

Bùi Khiêm: “…”

Rất có óc tưởng tượng đó!

Một mặt đỡ phải bán số lượng lớn máy tính secondhand, mặt khác lại giải quyết được vấn đề thiếu nợ tiền lương nhân viên, vị tổng giám đốc Đỗ này thật đúng là một thiên tài!

Bùi Khiêm cũng không định nâng giá, một mặt nếu cứ nâng giá như vậy thì trông hơi giả dối, rõ ràng mấy trăm nghìn là có thể mua vào tay, nhất định muốn nâng đến trên triệu, vậy thì lộ liễu quá rồi, dễ dàng khiến người ta nghi ngờ.

Mặt khác, hiện giờ Bùi Khiêm muốn tập trung tài chính để mở thêm mấy quán cà phê internet Netfish, trong tay không nhiều vốn lưu động như vậy.

Cho nên cứ theo giá cả bình thường là được rồi.

Trợ lý Tân nói qua những việc khác một chút, ví dụ như xem xét thay đổi cổ đông, xem xét doanh thu đã vào sổ của công ty, thu hợp đồng lao động và bảo hiểm của nhân viên, tiền lương chi tiết, tìm nhân viên công chứng để công chứng những tài liệu liên quan…

Những chuyện này Bùi Khiêm không quan tâm.

Dù sao thì hắn cũng chỉ phụ trách chi tiền, những việc nhỏ không đáng kể này đương nhiên là có người chuyên nghiệp đi làm.

Trợ lý Tân khép sổ lại: “Tạm thời chỉ cần chú ý những chuyện này, tổng giám đốc Bùi, ngài xem ngài còn muốn “Cải trang vi hành” không?”

Bùi Khiêm sửng sốt: “Cải trang vi hành gì?”

“Nếu ngài nói chuyện thu mua với tổng giám đốc Đỗ thì lúc đi khảo sát, chắc chắn bên tổng giám đốc Đỗ sẽ dày công chuẩn bị, bất lợi cho việc nhìn thấy tình trạng thật của Game Thương Dương.” Trợ lý Tân giải thích: “Trước tiên không lộ ra thân phận của mình, qua bên kia đi dạo, xem trạng thái làm việc và tình huống khu làm việc của nhân viên, như vậy sẽ có lợi cho chúng ta ép giá trên bàn đàm phán.”

Bùi Khiêm đã hiểu, đây giống với lãnh đạo cấp trên kiểm tra đột xuất.

Nếu đối phương đã biết trước thì chắc chắn sẽ chuẩn bị trước rất nhiều công trình mặt ngoài, như vậy thì không thấy được tình trạng thật sự.

Bùi Khiêm lắc đầu: “Không cần thiết. Một chút công trình mặt ngoài mà thôi, có nhiều thứ cho dù ngụy trang như thế nào thì cũng không ngụy trang được.”

Nhìn thấy tổng giám đốc Bùi tự tin như vậy, chắc là đã nắm rõ công ty này như lòng bàn tay rồi.

Trợ lý Tân cũng không hỏi nhiều nữa: “Như vậy, tổng giám đốc Bùi, ta sẽ liên hệ với bên kia, sắp xếp để ngài và tổng giám đốc Đỗ gặp nhau.”

Bùi Khiêm gật đầu: “Càng nhanh càng tốt!”

Buổi sáng hôm sau.

Bùi Khiêm đi tới dưới tòa nhà Game Thương Dương.

Vừa mới đẩy cửa xe Cayenne ra, một người đàn ông trông không đến ba mươi tuổi, đeo kính đứng ở dưới lầu lập tức tiến lên đón.

“Tổng giám đốc Bùi đúng không? Xin chào! Ta là giám đốc kế hoạch Vương Hiểu Tân của Game Thương Dương, tổng giám đốc Đỗ của bọn ta đang ở trên lầu chờ ngài.”

Vương Hiểu Tân rất nhiệt tình.

Nhưng Bùi Khiêm có chút kinh ngạc: “Không phải giám đốc kế hoạch của các ngươi là lão Lưu sao?”

Mặc dù hắn không biết nhiều về tình trạng của Game Thương Dương, nhưng lại biết vô cùng rõ ràng về giám đốc kế hoạch kế hoạch lão Lưu, cũng coi như là người quen cũ.

Lúc trước khi lão Lưu tới phỏng vấn Bùi Khiêm đã gặp một lần, sau lại nghe Hoàng Tư Bác và Mã Nhất Quần nhắc đến.

Sau này nghe đồn nhiều sự tích của lão Lưu, mỗi lần Bùi Khiêm đều cảm thấy đáng tiếc.

Lúc trước phỏng vấn quả thật là đã bỏ lỡ một nhân tài!

Nếu đưa lão Lưu tới, nói không chừng đã sớm làm hỏng game cho ta rồi, ta còn cần phải tốn sức nghĩ cách lỗ vốn sao?

Cũng may mất bò mới lo làm chuồng cũng không phải là quá muộn.

Lần này Bùi Khiêm tới là hy vọng có thể giữ lại trọn vẹn toàn bộ người và ngựa vốn có của Game Thương Dương, mà lão Lưu làm giám đốc kế hoạch, rõ ràng chính là một phần không thể thiếu trong quần thể này.

Kết quả thế nào mà hôm nay người tiếp đón mình không phải là lão Lưu mà là người không quen biết?

Vương Hiểu Tân hơi xấu hổ: “Không ngờ tổng giám đốc Bùi còn hiểu rất rõ công ty của bọn ta. Chuyện này lại giải thích với ngươi sau, mời ngươi vào bên trong trước đi.”

Mang theo nghi ngờ, Bùi Khiêm đi theo Vương Hiểu Tân tiến vào tòa văn phòng, đi đến Game Thương Dương ở tầng hai.

Đầu tiên là đi ngang qua khu làm việc.

Vị trí làm việc chi chít, Bùi Khiêm nhìn mà không quen.

Sau khi đã quen với bố cục vị trí làm việc rộng rãi của Đằng Đạt, giờ nhìn thấy vị trí làm việc chen chúc nơi này, luôn cảm thấy ngột ngạt.

Hoàn cảnh tổng thể rất được, mặt đất sạch sẽ, mặt bàn sạch sẽ, nhóm nhân viên ngồi trước máy tính gõ bàn phím, hoặc là dùng trình biên soạn, xem ra đều đang nghiêm túc làm việc.

Bùi Khiêm rất rõ đây là trạng thái đã ngụy trang tốt trước khi đến kiểm tra đột xuất.

Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện được đa số người vốn cũng không phải đang làm việc mà đều là giả vờ giả vịt.

Rất nhiều người sau khi mở file ra hồi lâu cũng viết không được mấy chữ, tất cả đều đang nhìn, còn không biết đã đi đến cõi thần tiên nào rồi.

Hết chương 199.
Bình Luận (0)
Comment