Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2051 - Chương 2051. Các Ngươi Liên Kết Rất Tốt… (2)

Chương 2051. Các ngươi liên kết rất tốt… (2)
Chương 2051. Các ngươi liên kết rất tốt… (2)

“Kinh phí nghiên cứu và phát triển ban đầu do chúng ta quyết định cho game và kính VR là 20 triệu. Game thì hoàn toàn không có vấn đề gì, chắc chắn sẽ đủ, thế nhưng kính VR… lại gặp phải chút vấn đề.”

“Thực ra dựa theo thiết kế ban đầu của chúng ta, khoản kinh phí này khá đủ, thế nhưng sau khi thiết kế cụ thể và liên lạc với nhà máy, phương án thiết kế đã được thay đổi mấy lần, lão Tống muốn áp dụng thêm một số công nghệ mới, mà làm như vậy thì chi phí sẽ tăng lên…”

Lão Tống chính là giám đốc sản phẩm phụ trách dự án kính VR bên phía tập đoàn Thần Hoa.

Mức dao động kinh phí đầu tư vào việc nghiên cứu và phát triển phần cứng là nhiều hay ít thực sự rất lớn, mấu chốt là sản phẩm muốn đạt đến trình độ nào.

Đừng nói là cả một thiết bị, ngay cả việc nghiên cứu và phát triển một chiếc tay cầm nhỏ thôi, công ty Microsoft cũng phải đầu tư hàng trăm triệu đô la kinh phí.

Thế nhưng loại sản phẩm này rất được chú trọng đến chi tiết, chẳng hạn như thiết kế công thái học, độ bền, cảm giác cầm nắm cũng như ngoại hình độc đáo của tay cầm đều phải được sửa đổi và điều chỉnh sau nhiều lần thử nghiệm.

Đương nhiên, giữa tay cầm chất lượng tốt và tay cầm chất lượng kém, cảm giác cầm nắm cũng như trải nghiệm sử dụng thực tế cũng sẽ có sự khác biệt, thế nhưng sự khác biệt này không quá lớn.

Hay nói cách khác, tay cầm rẻ tiền “cũng không phải là không thể sử dụng”.

Dù sao thì tiền nào của nấy, với loại thiết bị liên quan tới cảm giác thân thể này, mức giá phải trả cho mỗi một phần cải thiện về cảm giác cầm nắm đều sẽ rất lớn.

Đối với thiết bị VR mà nói, cơn sốt Oculus Rift thế hệ đầu tiên cũng chỉ được tạo ra với số vốn huy động là 2,5 triệu đô la, trong đó đã bao gồm cả tiền sản xuất và dự trữ.

Rất nhiều công ty trong nước cũng sử dụng nguồn vốn huy động từ cộng đồng để phát triển kính VR, chẳng hạn như sử dụng mánh lới quảng cáo rằng bọn họ sẽ sản xuất ra một chiếc kính VR nội địa với chất lượng 8K để huy động được 3 triệu đô la nhằm phát triển một chiếc kính VR có độ phân giải cao nhất thế giới. Tuy rằng trạm gốc và tay cầm đều là công nghệ có sẵn, thế cũng điều đó cũng đủ cho thấy việc nghiên cứu và phát triển kính VR không tốn nhiều tiền đến như vậy.

Kính VR hiện tại thực sự không áp dụng quá nhiều công nghệ tiên tiến, sự khác biệt duy nhất giữa chúng và màn hình truyền thống là phương thức hiển thị.

Hai thấu kính của kính VR tạo ra trường nhìn ảo trong não người dùng dựa trên các trường thị giác và nhận thức chiều sâu của hình ảnh trong không gian cục bộ, tạo ra hiệu ứng hiển thị khác với màn hình truyền thống.

Hay nói cách khác, thông tin vẫn là thông tin cũ, chẳng qua là đưa những hình ảnh này tới người chơi dưới một hình thức khác mà thôi.

Mà số tiền 20 triệu đồng đầu tư cho phòng làm việc Trì Hành có thể quy đổi ra thành 3 triệu đô la, trên thực tế đã là một khoản đầu tư tương đối lớn tính đến hiện tại, các công ty bình thường hoàn toàn không dám bỏ ra số tiền này để làm VR, sợ rằng sẽ lỗ sạch sẽ.

Huống chi kính VR còn có điểm chung với điện thoại di động, chẳng hạn như cả hai đều cần sử dụng chip và hệ điều hành Adroid cơ bản, mà đây chắc chắn là thế mạnh của tập đoàn Thần Hoa, có thể tiết kiệm được một khoản tiền lớn trên khía cạnh này.

Đáng lẽ số tiền này đã là đủ, thế nhưng lão Tống – một giám đốc sản phẩm có tính cách tương đối lập dị, lại nảy ra một số ý tưởng mới trong quá trình thiết kế. Hơn nữa, việc nghiên cứu và phát triển tay cầm thực sự khó hơn nhiều so với dự kiến ban đầu, cho nên sau khi phát hiện ra kinh phí không đủ sau nhiều lần thay đổi phương án thiết kế, hắn lập tức báo cáo với Lâm Vãn để xin chỉ thị.

Thậm chí lão Tống còn đưa ra phương án đề xuất về găng tay cảm biến theo một cách rất quái gở, song hắn cũng nhanh chóng tự bác bỏ nó.

Bởi vì quá trình sản xuất găng tay sẽ xuất hiện một số vấn đề rất khó giải quyết trong điều kiện công nghệ hiện nay, chẳng hạn như:

Kích thước tay của người chơi không giống nhau, làm găng tay tức là phải làm rất nhiều kích cỡ, hơn nữa ngay cả khi làm nhiều kích cỡ, chưa chắc nó đã hoàn toàn phù hợp với tay của mọi người chơi. Mà đối với sản phẩm như găng tay, rộng một chút hay chật một chút đều sẽ khiến người dùng cảm thấy khó chịu. Nếu như là tay cầm, bọn họ có thể tạo ra một kích cỡ có thể phù hợp để tất cả người chơi có thể sử dụng thoải mái.

Ngoài ra, để hoàn thiện các chức năng tương ứng, trên tay cầm phải được trang bị pin, cảm biến, cần điều khiển, nút bấm… Mà găng tay khi kết hợp những thứ này nhất định sẽ trở nên rất cồng kềnh và nặng nề, thao tác cũng sẽ cực kỳ bất tiện.

Do đó, phương án găng tay không khả thi với trình độ công nghệ hiện tại, ngay cả khi miễn cưỡng sản xuất thì trải nghiệm sử dụng cũng sẽ không tốt, bởi vậy bọn ta quyết định quay trở về với phương án tay cầm ban đầu.

Song dù là phương án tay cầm, bởi vì cần có sự khác biệt với tất cả tay cầm VR hiện có, cho nên số tiền cần thiết cho việc nghiên cứu và phát triển cũng sẽ nhiều hơn dự kiến trước đây.

Nghe vậy, Bùi Khiêm lấy lại tinh thần, hai mắt lập tức sáng lên: “Lúc đó ta đã nói rồi mà, nhất định sẽ không đủ tiền!”

“Lúc đó các ngươi còn nói 15 triệu là đủ làm rồi, ta lo lắng không đủ tiền nên mới tăng lên thành 20 triệu, bây giờ xem ra 20 triệu cũng không đủ!”

“Lại phải thêm nữa thôi!”

Nghe đến đây, Lâm Thường vội vàng nói: “Không thành vấn đề! Tổng giám đốc Bùi, ngươi thêm vào bao nhiêu, bên phía Thần Hoa bọn ta cũng sẽ thêm vào bấy nhiêu!”

Bùi Khiêm lườm hắn một cái, không nói lên lời.

Ngươi lại muốn làm trò gì nữa?

Bùi Khiêm vốn không muốn kéo theo Lâm Thường, bởi vì Bùi Khiêm chỉ muốn thua lỗ, nếu như Lâm Thường cũng bỏ ra một số tiền tương tự thì chẳng phải hắn sẽ cũng lỗ sặc máu hay sao?

Bình Luận (0)
Comment