Bùi Khiêm thấy tốt nhất là để hắn một mình gánh chuyện này thôi.
Thế nhưng nghĩ đến những chuyện tốt mà Lâm Thường đã làm mấy ngày trước, Bùi Khiêm lập tức không còn chút thương cảm nào với hắn.
Lỗ cũng là đáng đời!
Bùi Khiêm cười ha hả: “Được, bên phía Đằng Đạt sẽ đầu tư thêm 10 triệu.”
Lâm Thường sửng sốt: “Hả? Cần nhiều như vậy sao?”
Bùi Khiêm hắng giọng, nói: “Nếu như bên phía tổng giám đốc Lâm không tiện, Đằng Đạt bỏ ra hết cũng không sao…”
Lâm Thường vội vàng xua tay: “Không thành vấn đề! Có thể có vấn đề gì được chứ?”
“Bên phía Thần Hoa cũng sẽ đầu tư thêm 10 triệu, không sao hết!”
“Ban đầu là bốn mươi triệu, bây giờ tổng cộng đã gần sáu mươi triệu rồi, gấp đôi kinh phí của chiếc kính VR nước ngoài gây chấn động trước đó…”
“Lần này không có vấn đề gì nữa đâu đúng không?”
Tuy rằng rất ủng hộ em gái, thế nhưng Lâm Thường vẫn cảm thấy không vững dạ lắm theo bản năng.
Mười triệu không phải là một số tiền lớn đối với tập đoàn Thần Hoa, điều hắn lo lắng là sau khi đầu tư số tiền này, lỡ đâu dự án thất bại, liệu rằng nó có giáng một đòn đả kích mạnh mẽ với Lâm Vãn hay không.
Tuy nhiên nếu như tổng giám đốc Bùi đã quyết định thêm tiền, vậy thì cứ thêm thôi!
Lâm Vãn gật đầu: “Nhất định là đủ rồi! Nhưng mà, tổng giám đốc Bùi, nguồn vốn Đằng Đạt thực sự không có vấn đề gì? Hay là ngươi rút tiền lại đi, để anh trai ta trả hết 20 triệu…”
Bùi Khiêm lập tức đen mặt lại: “Nguồn vốn của Đằng Đạt không có vấn đề gì hết, rất tốt! Ngươi không cần phải lo lắng về chuyện này!”
“Thay vì lo lắng về chuyện này, không bằng ngươi dồn hết tâm trí vào việc thiết kế game và phát triển thiết bị đi, tranh thủ thời gian để sản phẩm ra mắt càng sớm càng tốt!”
Dù sao thì ngày sản phẩm này ra mắt cũng là lúc thời điểm thua lỗ sẽ không còn xa nữa.
Lâm Vãn gật đầu: “Ừm, ta sẽ nói với lão Tống sau. Làm như vậy, những thiết kế trước đó của hắn có thể được thực hiện, hắn nhất định sẽ rất vui!”
“Đúng rồi, tổng giám đốc Bùi, khó khăn lắm mới tới đây một chuyến, ngươi có muốn xem thử bản vẽ ý tưởng hiện tại của ‘Hải Đảo Động Vật’ không?”
Bùi Khiêm nghĩ ngợi: “Cũng được.”
Dù sao thì cũng phải mất một khoảng thời gian tương đối dài nữa thì mới có bản DEMO, từ concept art hắn cũng có thể đại khái biết được phong cách chung của game cũng như hình ảnh game.
Lâm Vãn lấy chiếc máy tính xách tay bên cạnh ra, tìm một số bức ảnh bản vẽ ý tưởng rồi đưa chúng cho Bùi Khiêm và Lâm Vãn xem.
Bùi Khiêm nhìn qua, cảm thấy khá ngạc nhiên.
Bản vẽ ý tưởng phiên bản chibi này… rất ổn áp!
Bối cảnh của bản vẽ là một hòn đảo nhỏ trên biển với thảm thực vật tươi tốt và phong cảnh đẹp như tranh vẽ. Mà chủ thể chính của bản vẽ là nhiều loại động vật nhỏ được nhân hóa, chẳng hạn như mèo con, chó con, sư tử, gấu, thỏ… một trong số chúng đang cầm cần câu để câu cá, một số khác lại đang cầm rìu chặt cây, một số khác nữa lại đang cầm cuốc làm ruộng.
Ngoài ra còn có một người máy kỳ lạ mang phong cách vaporwave hỗ trợ những con vật nhỏ này quản lý đất nông nghiệp, xây dựng hệ thống tưới tiêu cho đồng ruộng theo phong cách steampunk, đương nhiên, nó cũng là bản chibi.
Đối với một họa sĩ mà nói, so với phong cách hiện thức, bản chibi tương đối dễ thực hiện, bởi vì chỉ cần không phải là do tài năng thiên bẩm gì thì bản chibi chắc hẳn sẽ không quá xấu.
Thế nhưng việc trở thành master trong lĩnh vực chibi lại không hề dễ dàng, bởi vì mấu chốt của bản chibi là bóc tách những nét nổi bật của hình tượng gốc để sáng tạo lại, làm sao để các nhân vật bản chibi vừa dễ thương vừa dễ nhận biết mà giữ được nét cốt lõi là một điều rất khó.
Mà những bản vẽ này rõ ràng đều là tác phẩm của đại thần.
Bùi Khiêm rất vui mừng.
Tác phẩm của đại thần, tức là sẽ đắt tiền!
Có thể tiêu được nhiều tiền nhất định là một chuyện tốt.
“Bản vẽ này trông có vẻ như là tác phẩm của một đại thần, tốn không ít tiền đúng không?” Bùi Khiêm tiện miệng hỏi.
Lâm Vãn mỉm cười: “Nếu là đại thần Nguyễn thì còn nói về vấn đề tiền bạc gì nữa, chẳng phải đã có mức giá hợp tác lâu dài rồi à.”
Bùi Khiêm sững người, trên đầu lập tức hiện lên một dấu hỏi chấm.
?
“Đây là do Nguyễn Quang Kiến vẽ sao?”
Bùi Khiêm cảm thấy hơi hoang mang, bởi vì hắn nhớ hình như Nguyễn Quang Kiến chủ yếu vẽ tranh theo phong cách hiện thức.
Lâm Vãn gật đầu: “Đúng vậy, ta chỉ có thể nói là đại thần đúng là đại thần, bản chibi cũng vẽ tốt như vậy!”
Bùi Khiêm không nói lên lời.
Hắn đột nhiên nhớ ra, tuy rằng Nguyễn Quang Kiến có rất nhiều tác phẩm mang phong cách hiện thực, thế nhưng điều đó cũng không đồng nghĩa với việc hắn không biết vẽ bản chibi.
Trước đây khi Bùi Khiêm tìm kiếm họa sĩ trên mạng cho “Quỷ Tướng”, bởi vì nhìn thấy hầu hết các tác phẩm của Nguyễn Quang Kiến đều là chibi, hoài nghi rằng hắn hoàn toàn không biết vẽ phong cách hiện thực, cho nên mới tìm đến hắn…
Sau khi “Sứ Mệnh và Lựa Chọn” được phát hành không lâu, Nguyễn Quang Kiến lại chạy đến làm việc cho “Hải Đảo Động Vật”?
Khóe miệng Bùi Khiêm khẽ giật giật, hắn ngậm ngùi nói: “Các ngươi liên kết tốt lắm…”
#N/A
Thế là vấn đề đầu tư thêm cho kính VR đã được giải quyết xong xuôi.
Tập đoàn Đằng Đạt và tập đoàn Thần Hoa mỗi bên góp thêm 10 triệu, tổng cộng là 40 triệu đồng, số tiền này quá đủ để nghiên cứu và phát triển một sản phẩm kính VR, hơn nữa thành phẩm cuối cùng nhất định sẽ là lô hàng có công nghệ tiên tiến nhất hiện nay trên thị trường.
Tuy nhiên, điều này cũng sẽ mang lại rủi ro rất lớn.
Dù sao thì sự phát triển của ngành công nghiệp VR trước mắt đang rất chậm, gần như bị lãng quên tại Trung Quốc. Nếu không ngoài dự liệu, hẳn là chiếc kính này sẽ được bán với mức giá trên bốn nghìn đồng, hơn nữa lợi nhuận thu về sẽ không quá cao.