Cmn du lịch có lương mà là một chuyện khiến người ta phiền muộn á!
Chuyện phiền muộn này hãy cứ để cho ta, càng nhiều càng tốt!
Tôn Hi không ngờ được rằng, một người mắt rậm mày to rất đáng tin như Mẫn Tĩnh Siêu này cũng lại là một người thích flex?
Đặc biệt là khi nói ra điều này, vẻ mặt của hắn hoàn toàn nghiêm túc, không giống như hắn đang khoe khang chút nào, thay vào đó như đang chân thành diễn tả một sự đau khổ nào đó.
Hệt như khi nhiều người nói về công việc của mình, thường xuyên phàn nàn rằng nhiệm vụ công việc quá nặng nề, tăng ca quá nhiều hay lãnh đạo thúc ép là điều rất đương nhiên.
Mẫn Tĩnh Siêu nhìn vẻ mặt táo bón muốn nói lại thôi của Tôn Hi, biết rằng có lẽ hắn đã hiểu lầm gì đó, bèn giải thích: “Chuyến du lịch có lương của Đằng Đạt không giống với chuyến du lịch có lương mà ngươi tưởng tượng đâu.”
“Ngươi xem video này đi.”
Mẫn Tĩnh Siêu bấm điện thoại vài cái, sau đó mở một video trên trang web Ailidao ra, đây chính là video tuyên truyền mà Mạnh Sướng thực hiện cho Chịu Khổ Travel.
Tôn Hi im lặng một lúc rồi đưa tay nhận lấy.
Có ý là, ta rất muốn xem ngươi tính tiếp tục giả vờ như thế nào!
Đoạn video không dài, vừa mới mở lên đã nghe thấy một giọng nam trầm thấp kể lại: “Trong cuộc sống có rất nhiều trải nghiệm mà ngươi chưa từng thử qua, có những nơi xa xôi mà ngươi chưa từng đến, dù ngươi có nhìn thấy hay không thì nó vẫn đang ở đó chờ đợi ngươi.”
“Du lịch có thể có rất nhiều lần, những nơi xa xôi xinh đẹp có thể có rất nhiều loại, thế nhưng khi gặp được ngươi, chúng lại trở nên độc nhất vô nhị…”
Kết hợp với lời tường thuật là những phong cảnh tuyệt đẹp, hình ảnh những khu rừng tươi tốt từ góc nhìn trên không và con người đang thách thức thiên nhiên bằng cách leo núi, đổ đèo, lội nước… hiện ra.
Đoạn video cực kỳ chuyên nghiệp cả về thiết bị quay lẫn kỹ thuật quay, là một kiểu video tuyên truyền rất đạt tiêu chuẩn.
So với những đoạn video tuyên truyền du lịch khác, nó ngắn gọn và trực tiếp hơn nhiều.
Nhiều video tuyên truyền của các công ty du lịch thường có xu hướng quay theo phong cách nghệ thuật hơn, trong hình ảnh không thể thiếu những cô gái xinh đẹp trong tà váy dài thướt tha đi dạo giữa thiên nhiên, hái hoa dại, dùng bút viết nhật ký…
Dù sao thì phái nữ cũng là nhóm khách hàng mục tiêu quan trọng chất lượng cao của các công ty du lịch, là đối tượng trọng điểm mà bọn họ cần phải lôi kéo, việc quay chụp thêm hình ảnh những cô gái xinh đẹp cũng có thể khiến toàn bộ video tuyên truyền trở nên bắt mắt hơn.
Đây là kết luận đạt được sau khi không ngừng thăm dò nhằm thích ứng với nhu cầu của thị trường.
Tuy nhiên, đoạn video tuyên truyền này lại không ghi lại bất cứ thứ gì liên quan tới du lịch, chỉ có phong cảnh đẹp và hình ảnh chân thực về thiên nhiên đầy thử thách, thậm chí cả phần bộc bạch cũng là một giọng nam trầm.
Nhưng ngoài điểm này ra, trên cơ bản nó không khác biệt gì so với video tuyên truyền của những công ty du lịch khác.
Tôn Hi hơi ngạc nhiên: “Chịu Khổ Travel? Sao ta chưa từng nghe nói tới tên của công ty du lịch này bao giờ nhỉ?”
Tuy rằng nhà lữ hành Bao Húc cũng có chút danh tiếng, thế nhưng trước mắt Chịu Khổ Travel vẫn còn là một dự án nội bộ, không được tiến hành quảng bá thương mại quy mô lớn, cho nên những người quan tâm sâu sắc đến các sản nghiệp mới của Đằng Đạt thường được biết đến là những người bình thường chỉ chú ý tới game của Đằng Đạt như Tôn Hi vẫn chưa biết gì nhiều về Chịu Khổ Travel.
Mẫn Tĩnh Siêu giải thích ngắn gọn về nguồn gốc của Chịu Khổ Travel, sau đó nói: “Những người mà ngươi nhìn thấy trong video đều là những người phụ trách các bộ phận khác nhau của Đằng Đạt, tính cả đợt huấn luyện đặc biệt trong tháng trước, bọn họ đã chịu khổ ở bên ngoài được hai tháng rồi.”
“Ta tới đây để giúp đỡ vừa khéo lại thoát được một kiếp, có thể nói là cực kỳ may mắn.”
Tôn Hi: “…”
Đúng là khó hiểu!
Thế này mà gọi là chịu khổ? Rõ ràng đây là một loại phúc lợi mà!
“Tĩnh Siêu, ta cảm thấy ngươi nghĩ hơi xa rồi, chút khổ cực này có là gì? Cùng lắm là đi dạo trong thiên nhiên, hơn nữa còn có thể leo núi, thú vị biết bao!”
“Đi ra ngoài để trải nghiệm cảnh sắc thiên nhiên, giảm bớt mệt mỏi do làm việc quá giờ, chẳng phải rất tốt sao?”
Mẫn Tĩnh Siêu im lặng chốc lát: “Ngươi nghĩ vậy là do đoạn video tuyên truyền này có tính lừa dối nhất định…”
Hắn biết Hồ Hiển Bân đã gặp phải những gì trong chuyến du lịch chịu khổ này, bởi vậy rất rõ đoạn video tuyên truyền này chỉ thể hiện mặt tốt nhất ra cho người ta xem thôi.
Hệt như nhiều ông lớn đăng video mình leo núi hay lướt sóng lên mạng, thoạt nhìn có vẻ rất tuyệt vời và thú vị, nhưng khi thực sự bắt đầu thì lại là một chuyện hoàn toàn khác!
Tôn Hi hoàn toàn không cho là như vậy: “Nó có thể lừa dối đến mức nào chứ, cho dù có lừa dối đến đâu thì bản chất du lịch có lương của cũng sẽ không thay đổi.”
“Hầy, ghen tin quá, ta thực sự hy vọng tổng giám đốc Chu cũng có thể sắp xếp những phúc lợi như vậy cho bọn ta.”
Mẫn Tĩnh Siêu cười he he: “Nếu như thực sự muốn đi như vậy… ngươi có thể phản ánh lại với tổng giám đốc Chu để sau khi hoàn thành việc phát triển ‘Vết Đạn 2’, hắn sẽ sắp xếp cho mọi người ăn một bữa rồi lập một nhóm để đi trải nghiệm chuyến du lịch chịu khổ.”
“Tất nhiên, ta sẽ không đi, ai muốn đi thì có thể chủ động đăng ký.”
Tôn Hi mừng rỡ: “Thật sao? Thế thì đương nhiên là quá tốt! Nhưng mà… ta đi đề xuất lên trên cũng không có bao nhiêu hy vọng, nếu là Tĩnh Siêu ngươi đi đề xuất thì nói không chừng còn có hy vọng!”
Du lịch có lương quả là một chuyện quá hạnh phúc, thậm chí hắn còn không dám nghĩ tới.
Tuy nhiên cũng không phải là hoàn toàn không có hy vọng, nếu như tựa game thành công và kiếm được tiền, Chu Mộ Nham cũng sẽ rất hào phóng.