Điền Mặc giải thích: “Thật ra, trên thực tế công ty chuyển phát nhanh và nền tảng takeaway cũng đang dịch chuyển dần từ dịch vụ về phía bên trung gian, có điều nói một cách tương đối, tình huống vẫn tốt hơn so với ngành môi giới thuê nhà này, tém hơn chút.”
“Có nhiều lúc để kiếm lợi nhuận, công ty chuyển phát nhanh và nền tảng takeaway cũng sẽ giảm bớt dịch vụ. Ví dụ, bảo nhân viên chuyển phát không cần đưa mỗi kiện hàng đến tận cửa mà ném ở kệ chuyển phát ở tiểu khu, công việc vốn do ba người làm giờ chỉ hai người là có thể làm xong, như vậy có thể giảm bớt lương một nhân viên.”
“Nền tảng takeaway cũng vậy, đưa cho nhân viên giao nhiều đơn hơn, miễn cưỡng dồn các đơn lại, để nhân viên giao này không thể không vượt đèn đỏ, tranh thủ thời gian đi giao, vừa tăng phí giao lên cao vừa giảm hoa hồng mỗi đơn của nhân viên giao, rút tiền lời từ đó.”
“Đương nhiên hành động của bọn họ sẽ giảm dịch vụ, tạo thành sự bất mãn của khách hàng.”
“Mà lúc này, bọn họ sẽ dùng cách ‘thay đổi mâu thuẫn’.”
“Để khách hàng phàn nàn về nhân viên chuyển phát hoặc nhân viên giao thức ăn, sau khi phàn này sẽ phạt, trừ tiền.”
“Rất nhiều nhân viên chuyển phát và nhân viên giao thức ăn sẽ vì vậy mà nổi giận lên khách hàng, sẽ cảm thấy ngày ngày ta cực khổ làm việc, kết quả vì một báo cáo của ngươi mà một ngày lương của ta bay màu luôn, tăng mâu thuẫn giữa khách hàng và nhân viên giao hàng, nhân viên chuyển phát.”
“Sau đó lại tạo dư luận, nói ngày ngày nhân viên giao thức ăn và nhân viên chuyển phát làm việc cực khổ cỡ nào, khó khăn cỡ nào để mọi người hiểu nhiều hơn.”
“Nói với khách hàng, nhân viên giao đồ muộn cũng đừng tức giận, đợi lâu hơn chút cũng đừng phàn nàn, cố gắng đừng phàn nàn, vì mỗi lần phàn nàn thì người chuyển phát có thể mất trắng một ngày lương, không chuyển phát đến tận cửa nhà cũng hiểu cho, mình tự đến kệ chuyển phát lấy.”
“Rất nhiều người mềm lòng, cũng sẽ không chăm chăm vào vấn đề này nữa.”
“Nhưng đây là đang rơi vào tròng.”
“Vốn dĩ nguyên nhân khách hàng phàn nàn vì dịch vụ kém, tiêu iền không mua được dịch vụ tương ứng; Mà nguyên nhân dịch vụ kém là nền tảng đang chiếm hời. Nhưng nền tảng lại thông qua việc phạt nhân viên chuyển phát và nhân viên giao đồ ăn để chuyển mâu thuẫn lên người khách hàng và nhân viên cấp cơ sở, mình thì thoát thân được, ở ngoài hóng chuyện.”
“Đồng thời nói mọi người hiểu cho nhân viên chuyển phát và nhân viên giao đồ ăn, hoàn toàn giấu được nguyên nhân ban đầu của tình huống này là chuyện bóc lột của nền tảng.”
Mạnh Sướng gật đầu tỏ ý tán thành.
Tuy hắn không hiểu rõ mấy chuyện này, nhưng cũng từng nghe rồi.
Mạnh Sướng là người thông minh, hiểu rất nhiều đạo lý, huống chi đây chẳng phải đạo lý phức tạp gì, đã nhiều người thảo luận lắm rồi, có điều dù thảo luận bao nhiêu lần vẫn không thể thay đổi hiện thực được mà thôi.
Hắn nghĩ nghĩ, nói: “Nên, công ty môi giới dùng cách tương tự.”
“Thông qua việc tuyên truyền môi giới vất vả thế nào, nhấn mạnh trên thực tế môi giới chạy đông chạy tây để cùng cấp giá trị cho khách hàng, trên thực tế là khách thuê phải trả tiền cho dịch vụ.”
“Trên thực tế hoàn toàn tránh được việc mình làm bên trung gian độc quyền tài nguyên, độc quyền thị trường, chuyển mâu thuẫn lên khách thuê, chủ thuê và môi giới, từ đó để bản thân có thể đứng ngoài vấn đề.”
“Rất nhiều trang tin đều đang nói, khách thuê kỳ lạ, làm loạn trong nhà; Chủ nhà kỳ lạ, để tăng tiền thuê để lấy thêm tiền; Môi giới kỳ lạ, tố chất kém, hỗn loạn.”
“Nhưng kỳ lạ nhất là công ty môi giới, có điều công ty đã phủi sạch sẽ, dùng những cách cực đoan để dẫn hướng sang môi giới, chủ nhà, khách thuê.”
Điền Mặc gật đầu: “Cái này không thể giải quyết vấn đề, nhưng có thể giải quyết nguy cơ dư luận một cách khéo léo.”
“Người bị dẫn dắt sai đường sẽ có hai phản ứng.”
“Kiểu thứ nhất là, chuyển lửa giận lên người đám môi giới bất động sản, nghĩ tố chất họ không ổn, lừa đảo, không việc xấu gì không làm; Mà kiểu còn lại là vô cùng đồng cảm với môi giới vất vả mưu sinh, nghĩ bọn họ làm vậy vì kế sinh nhai, đành chịu thôi, họ chọn cách thấu hiểu.”
“Nhưng bọn họ bỏ qua đầu têu tạo thành tất cả, chính là nền tảng đã kêu gọi thấu hiểu cho mấy anh chuyển phát nhanh, mấy anh giao thức ăn, môi giới, bọn họ vừa ăn hai đầu, điên cuồng chèn ép, vừa kêu gọi thông cảm cho nhau, vì chỉ cần hai bên thấu hiểu nhau thì chẳng ai nhắc đến việc chèn ép của nền tảng nữa.”
Mạnh Sướng nhanh chóng ghi lại, sau đó không khỏi cảm thán: “Nói hay lắm!”
“Bây giờ ta hoài nghi tính chân thật của chuyện một tháng đó ngươi ký được hai đơn.”
“Ngươi vốn không ngốc chút nào, ngược lại còn rất thông minh, người bình thường có thể nghĩ đến mấy cái này? Với đầu óc như ngươi sao lại rớt đài xuống phát tờ rơi?”
Mạnh Sướng xác định, quả định ánh mắt của tổng giám đốc Bùi không có vấn đề gì, Điền Mặc này hoàn toàn xứng với vị trí người phụ trách của bộ phận kinh doanh.
Không nói đến nhưng cái khác, hắn hiểu cơ chế doanh nghiệp truyền thống như vậy, nắm bắt được tinh thần của tổng giám đốc Bùi là đủ cấp bậc của người phụ trách rồi.
Nhưng điều này cũng khiến hắn cảm thấy hơi kỳ lạ, nhân tài thế này sao lúc phát tờ rơi được tổng giám đốc Bùi khai thác được vậy?
Có đầu óc thế này, làm gì không sống tạm được? Đến mức phải phát tờ rơi sao?
Điền Mặc hơi lúng túng cười cười: “Ài, nói ra có thể ngươi không tin, ta được tổng giám đốc Bùi dẫn dắt mới lĩnh ngộ được đấy chứ.”
“Đương nhiên, ta cũng không phải ngộ ra những đạo lý này trong một sớm một chiều.”
“Vốn dĩ ta luôn ở trạng thái dốt nát, ta đi làm môi giới, cũng là nghe người ta nói gì làm đó.”
“Mấy nhân viên cũ nói với ta, nên làm thế này, nên làm thế nọ, nói ‘bí quyết’ trong công việc của bọn họ cho ta nghe để ta học tập, dùng mấy bí quyết này ký hợp đồng.”
“Ta học rồi, nhưng học kiểu gì cũng không hiểu, ta biết nói lung tung cũng có thể ký hợp đồng nhưng ta không mở miệng được.”