Mà tổng giám đốc Bùi đang nhằm vào điểm này để làm thiết kế “Quay Đầu Là Bờ”.
Bây giờ Nghiêm Kỳ phải làm ngược với “Quay Đầu Là Bờ”, sáng tạo, chắc chắn không thể quay xe.
Nếu làm khác với “Quay Đầu Là Bờ” trong tình huống không thể quay xe, đây là vấn đề.
“Chắc chắn không thể giảm độ khó, chí ít không thể giảm quá nhiều.”
“Vì đảm bảo độ khó nhất định mới có thể miễn cưỡng người chơi nghiên cứu hệ thống chiến đấu và thiết kế ải của game. Nếu người chơi qua ải thuận lợi một mạch, vốn không cần giấu kỹ năng, không cần dùng đạo cụ, cứ ấn tấn công là có thể qua ải, thế thì hệ thống chiến đấu và thiết kế ải có hay cỡ nào người chơi cũng không thể trải nghiệm được.”
“Nhưng trong tiền đề đảm bảo độ khó, lại phải làm khác “Quay Đầu Là Bờ”...”
“Ừm…”
“Skip ải?”
“Hình như chỉ có cách này thôi.”
“Nhưng không thể tùy tiện trốn, phải có giới hạn nhất định.”
“Cũng không cần khó mãi, càng ngày càng khó mà có thể đơn giản một chút, đơn nhiên cái đơn giản này phải xây dựng trên “cơ chế skip ải” chính thức và thủ pháp nhất định.”
“Không tồi! skip ải chính thức! Để người chơi có thể cảm nhận sức hấp dẫn của game hành động mà cũng có thể nghiên cứu nhiều cách qua ải.”
“Mà đến thời kỳ sau, hứng thú này có thể biến thành hứng thú ghép đồ, chơi theo lối cũ, cho người chơi nhiều cách chơi và cách qua ải đa nguyên hơn!”
Chẳng mấy chốc Nghiêm Kỳ đã nghĩ ra được một cách giải quyết.
Đương nhiên, chủ yếu là vì còn đường khác đều có người đi rồi, có “Quay Đầu Là Bờ” đi trước, để làm khác “Quay Đầu Là Bờ”, hắn chỉ có một còn đường này có thể đi.
Cách Nghiêm Kỳ nghĩ ra là skip ải chính thức.
Mà kiểu skip ải chính thức này không giống Phổ Độ trong “Quay Đầu Là Bờ”.
Cách skip ải của Phổ Độ vẫn không nhảy khỏi hệ thống chiến đấu của “Quay Đầu Là Bờ”, nó là skip ải thuần trị số. Lúc lấy vũ khí đối phó kẻ địch đặc biệt sẽ có sát thương cao, ra tay nhanh nên có thể skip ải.
Mà Phổ Độ là vũ khí có ý nghĩa tồn tại, không những để người chơi tay tàn có thể qua ải, càng thể hiện rõ giá trị triết học của game “Quay Đầu Là Bờ” này.
Đương nhiên có ưu thế cũng có chỗ thiếu hụt đối ứng.
Thiết kế game không thể nói hoàn hảo hoàn toàn được, ắt nó có thể thỏa mãn được khẩu vị một phần người chơi, hy sinh một bộ phận người chơi khác.
Trên thực tế “Quay Đầu Là Bờ” là game không cho phép skip ải, ngươi có thể skip ải, nhưng sau đó phải bù lại.
Nhưng dùng Phổ Độ để skip ải có nghĩa là ngươi không thể đánh ra được kết cục hoàn hảo.
Nhưng nếu do người thiết kế game này thêm hệ thống phức tạp nhiều hơn, khiến người chơi có thể thông qua pháp thuật, tấn công từ xa hoặc cách phối hợp đặc biệt, dùng cách đơn giản là có thể qua ải được thì sao?
Như vậy, vấn đề lớn nhất là mất đi nội hàm của “Quay Đầu Là Bờ”, nhưng Nghiêm Kỳ cũng không phải làm “Quay Đầu Là Bờ”, hắn không thể thừa nhận nội hàm triết học thế này, càng không thể đạt được cấp bậc phá vỡ thế giới ảo như “Quay Đầu Là Bờ”.
Mà thế này có chỗ tốt, quần thể người chơi mở rộng rồi, hứng thú với game của người chơi sau này cũng mạnh hơn.
Thật ra game “Quay Đầu Là Bờ” này nhấn mạnh quá trình trưởng thành của người chơi, mà trưởng thành của nhân vật trong game có giới hạn.
Vài tay to có thể dùng vũ khí ban đầu đánh boss cuối, hoặc qua ải chẳng tổn thương gì và vì nguyên nhân này.
Nếu thuộc tính của boss cuối bằng mấy chục mấy trăm nghìn lần sức tấn công vũ khí ban đầu, thế thì người chơi không thể qua ải bằng vũ khí ban đầu.
“Quay Đầu Là Bờ” để người chơi trải nghiệm cảm giác trưởng thành của bản thân tốt hơn, đặc biệt giảm chỉ số trưởng thành của nhân vật trong game xuống.
Nói cách khác, thăng cấp có thể khiến người chịu khổ ít hơn, nhưng không thể không chịu không; Mà sau khi kỹ thuật của ngươi thành thạo, dùng vũ khí ban đầu cũng có thể qua ải chẳng tổn hại gì.
Đây là đặc tính của “Quay Đầu Là Bờ”.
Vốn dĩ Nghiêm Kỳ không dám phủ định nó, nhưng bây giờ Nghiêm Kỳ ý thức rằng, mình phải phủ định điều này, nếu không game làm ra sẽ mô phỏng “Quay Đầu Là Bờ”, không có ý nghĩa tồn tại gì.
Cách Nghiêm Kỳ nghĩ ra là, tăng trị số trưởng thành của nhân vật lên, cho người chơi cách qua ải khác.
Người chơi tay tàn skip ải qua ải cũng không thành vấn đề, bọn họ thích chơi thế nào thì chơi thế ấy; Người chơi hay vẫn có thể khiêu chiến bản thân, chơi được thành tích không tổn hại chút gì, được người ta khen ngợi; Cuối cùng, kĩ thuật người chơi đạt đến cổ chai, còn có thể tiếp tục chơi phối đồ nhân vật, nghiên cứu sâu hơn về cơ chế game, kéo dài thọ của game.
Sau khi xác định điều này, Nghiêm Kỳ bắt đầu suy nghĩ nên “skip ải chính thức” thế nào.
“Hệ thống chiến đấu cơ bản của game có thể coi là võ thuật, khí giới… các loại vũ khí đều có cách dùng khác nhau, giống như mỗi loại vũ khí trong “Quay Đầu Là Bờ” đều có kỹ năng khác nhau.”
“Ngoài hệ thống chiến đấu ra có thể coi là skip ải chính thức, cũng có thể coi là hạ thấp độ khó, cách dễ qua ải game hơn.”
“Thật ra cách skip ải rất đơn giản, pháp thuật, tấn công từ xa, còn có kiểu như sống lại, cơ chế game có hiệu quả cực mạnh vô địch tạm thời.”
“Mà vỏ ngoài của mấy nội dung này kết hợp với bối cảnh văn hóa Hoa Hạ, có thể làm thành hệ thống khác nhau như Đạo thuật, Phật pháp, Nho thuật, Binh pháp,...”
“Đạo thuật, quan trong là luyện đan, bùa chú, thông linh, bày trận,...”
“Phật pháp, từ khóa là luyện thể, tu tâm, giữ giới, siêu độ,...”
“Nho thuật, từ khóa là truy nguyên, kiềm chế bản thân bảo vệ tâm,...”
“Binh pháp, từ khóa là cung tên, thế trận, cách dùng hiệu quả các loại binh khí và giáp,...”
“Bốn hệ thống này khác nhau, mỗi loại đều có điểm độc đáo, với lại người chơi không thể bao đồng, phải nhằm vào vũ khí, cách chơi của mình, chọn hệ thống phù hợp để phối hợp.”
“Thật ra bốn hệ thống này đều là hỗ trợ và tăng cấp sức mạnh nhân vật, chỉ là trọng điểm không giống.”