Bùi Khiêm nói tiếp: “Với lại bây giờ ngươi cũng xem như là thế hệ thứ năm của Game Đằng Đạt rồi, thế hệ thứ năm, đây là con số không tồi.”
Vu Phi hơi khó hiểu: “Ể? Vì sao?”
Bùi Khiêm: “Ặc… cái này, chủ yếu là vì… lớn?”
“Khụ khụ, không quan trọng, tóm lại thế hệ thứ năm là vị trí cân bằng, vị trí kết nối, tin rằng người có thể tỏa sáng hơn nữa!”
“Với lại, bây giờ thật sự không tìm được người nào thích hợp thay thế ngươi, hay ngươi cứ làm trước đi, vừa làm game vừa viết sách, thử đã, lỡ không có vấn đề gì thì sao?”
“Về ta bảo trợ lý Tân làm văn bản ủy nhiệm cho ngươi, giải thích với độc giả.”
Vu Phi im lặng gật đầu: “... Được rồi.”
Không thể không nói, tổng giám đốc Bùi nói rất có lý.
Trước khi Vu Phi vào vốn có tâm lý đập nồi chìm thuyền, nghĩ hôm này dù có thế nào cũng phải bảo tổng giám đốc Bùi thả mình.
Nhưng đột nhiên hắn lại cảm thấy, hình như vừa để ý đến việc nghiên cứu phát triển game vừa viết sách cũng không phải chuyện không thể chấp nhận.
Thế thì làm một khoảng thời gian thử xem, dù sao thì đối với hắn, lúc làm “Quỷ Tướng 2” bận rộn nhất chính là lúc làm bản thảo thiết kế.
Bản nháp thiết kế đã có rồi, việc tiếp theo không còn bận đến thế, trước tiên cứ ở đây đã, bây giờ đi thì có phải hơi thiệt không?
Với lại tổng giám đốc Bùi nói cũng có lý, có thân phận người phụ trách bộ phận game sẽ có nhiều chuyện làm tốt hơn.
Nếu xin nghỉ, không gõ chữ nữa nên đẩy nồi cho tổng giám đốc Bùi, hoàn hảo hơn!
Xin nghỉ, đảm bảo không có độc giả nào vạch lông tìm vết.
Nhìn bóng lưng Vu Phi đi, Bùi Khiêm không khỏi mỉm cười.
Nhóc con, đến Đằng Đạt rồi còn muốn đi à?
Đâu có cửa!
Có thể khiến Vu Phi thuận lợi vào Đằng Đạt, đây là khởi đầu rất tuyệt vời.
Nói không chừng sau này tuyển người phụ trách Đằng Đạt cũng có thể không hạn chế một kiểu, lỡ đâu có thể tìm được nhiều nhân tài như Vu Phi thì sao, thế chẳng phải lời to à?
…
Cùng lúc này, ở nhóm dự án GOG.
Eric đã đi châu Âu rồi, Triệu Húc Minh gần đây cũng chạy tới chạy lui khắp cả nước vì chuyện sắp xếp xem thi đấu offline, còn dẫn theo vài cấp dưới nên tỏ dự án trông có vẻ quạnh quẽ hẳn.
Trương Nguyên sang đây như thường, bàn kế hoạch cập nhật phiên bản GOG với người phụ trách GOG hiện tại là Trương Nam.
Kết quả vừa thấy, Trương Nam, chưa kịp nói chuyện cập nhật phiên bản đã bị Trương Nam kéo sang một bên.
“Chịu Khổ Travel lần này không có ngươi thật?”
“Sao làm được vậy?”
Biểu cảm của Trương Nam đầy vẻ chấn động.
Sau khi có danh sách Chịu Khổ Travel kỳ mới, đã dấy lên làm sóng mạnh mẽ trong nhóm người phụ trách.
Có người như sét đánh, có người tự thấy may mắn, có người giống thành viên của Chịu Khổ Travel kỳ một, thắc mắc sao có mấy người không được chọn.
Mà rõ ràng Trương Nguyên là người chói mắt nhất.
Làm trận lớn như vậy, vẫn không vào Chịu Khổ Travel? Tình huống gì đây?
Chẳng lẽ tổng giám đốc Bùi và hắn có giao dịch PY nào đó?
Thế thì không thể, tổng giám đốc Bùi là người khách quan, công chính.
Có thể nói trên người Trương Nguyên có bí mật là chắc!
Mà trước đó Trương Nam vừa nhậm chức người phụ trách, Trương Nguyên có nói khổ não của mình với nàng, nói cảm thấy chắc chắn Chịu Khổ Travel kỳ sau mình chạy không thoát, đang nghĩ cách tránh vận rủi này.
Kết quả bây giờ thật sự khiến hắn thành công rồi!
Trương Nam chợt cực kỳ tò mò vì đây cũng là chuyện liên quan đến an nguy của bản thân.
Nàng phát hiện, trong Chịu Khổ Travel kỳ này, ngoài nhân viên như Lý Á Linh đi theo thì còn có hai người phụ trách nữ!
Trương Nam là người phụ trách tổ dự án GOG chợt thấy áp lực như núi đề.
Nàng chưa nhận chức người phụ trách được bao lâu, bây giờ vẫn chưa lên danh sách Chịu Khổ Travel, nhưng theo xu hướng phát triển, với địa vị quan trọng của tổ dự án GOG trong nội bộ Đằng Đạt, e rằng trên danh sách kỳ ba kỳ tư sẽ không thiếu tên nàng.
Bây giờ Trương Nguyên chính là cọng rơm cứu mạng của nàng.
Trương Nguyên mỉm cười tỏ vẻ sâu xa: “Ta tự cứu thành công thì sẽ có bí quyết!”
Trương Nguyên dùng giọng điệu hơi đắc ý, nói chi tiết tâm đắc của mình cho Trương Nam nghe, vải lại còn dùng cách “ba bước”.
Bước đầu tiên, giới thiệu thành quả lý luận mới nhất của Ngô Tân bộ phận nhân sự nghiên cứu ra với Trương Nam;
Bước thứ hai, kết hợp với danh sách của Chịu Khổ Travel, những người phụ trách bị chọn đi Chịu Khổ Travel và những người phụ trách chưa đi Chịu Khổ Travel để tìm điểm chung;
Bước thứ ba, phân tích tổng hợp, tìm được cách đối phó.
Nếu nói trước đó hắn chưa xác định, thế thì bây giờ đã có danh sách Chịu Khổ Travel kỳ hai, suy đoán của Trương Nguyên đã chứng thực hoàn toàn.
Một là trước đó hắn xác nhận mấy người đó an toàn, ví dụ như Trần Khang Thác của Palpitation Hotel, vẫn an toàn.
Mặt khác, trước đó hắn cảm thấy những người phụ trách khá nguy hiểm cũng chẳng ai qua được.
Mà bản thân hắn thành công dựa vào thời gian giải đấu giao hữu toàn câu GOG, trong hoạt động xem thi đấu offline, vượt qua được một kiếp!
Chứng thực đa phương như vậy, Trương Nguyên đã xác định lỹ luận của mình, thậm chí có thể nói là tin tưởng sâu sắc.
Ý đồ sâu xa của tổng giám đốc Bùi là hy vọng dẫn dắt mọi người thoát khỏi trạng thái tha hóa của lao động, vui vẻ làm việc, lao động có tính sáng tạo, từ đó phát huy tiềm lực lớn nhất!
Trương Nam nghe mà sững sờ.
Sao vừa nghe lý luận này rất ảo ma, chẳng có lý gì cả!
Nhưng Trương Nguyên thuật lại quá trình thảo luận luận điểm của lý luận này, đặc biệt là mỗi bước đi đều khớp, Trương Nam lại cảm thấy lý luận này rất toàn diện, rất hoàn thiện, vốn không có gì để bắt bẻ cả!
Sau khi Trương Nam suy xét một lúc lại nói: “Nghe ngươi nói vậy thật sự rất có lý!”
“Chắc đây là cách giải thích gần với suy nghĩ ban đầu của tổng giám đốc Bùi nhất.”
“Nhưng ta vẫn có chỗ chưa hiểu.”
“Logic trước đó đều rất mượt, ví dụ như ‘tha hóa của lao động’, tách công việc và giải trí, với lại phân biệt những người phụ trách đều rất rõ ràng.”