Ta chấp nhất với lợi nhuận tạm thời à? Ta có muốn lãi đâu, ta luôn muốn lỗ mà. Không lỗ nổi có thể trách ta sao???
Tuy nhiên dường như hệ thống không cho là vậy.
Hai lần kết toán gần đây, đúng là Bùi Khiêm đã lãi hai lần liên tiếp rồi.
Nếu tính cả năm lần kết toán thì kết quả sẽ là lãi, lãi, lỗ, lãi, lãi.
Nếu không nhìn quá trình mà chỉ nhìn vào kết quả thì thực sự sẽ khiến người ta có cảm giác dường như Bùi Khiêm là một ký chủ quá chấp nhất với việc kiếm lời.
Trong nội tâm Bùi Khiêm đang hiện lên hàng nghìn câu chửi đmm.
Quan trọng là phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt này.
“Bất ngờ bí ẩn trong quy tắc hệ thống”!
Không nói rõ rốt cuộc là gì nhưng chỉ cần nhìn vào miêu tả đã có cảm giác cực kỳ quý giá cực kỳ hữu ích rồi...
Tính đến nay hệ thống này chỉ cung cấp tiền vốn cho Bùi Khiêm rồi đến lúc kết toán thì chuyển đổi thành tài sản cá nhân cho hắn mà thôi.
Nhưng “bất ngờ bí ẩn trong quy tắc hệ thống” thì rất dễ khiến người khác liên tưởng.
Có lẽ là đạo cụ đặc biệt gì chăng?
Hoặc là thay đổi tỷ lệ chuyển đổi tài phú cũng được!
Bùi Khiêm biết rõ miẹ nó đây rất có khả năng là một cái hố nhưng hắn lại không thể không nhảy!
Mặc dù sau khi hoàn thành nhiệm vụ có thể sẽ bốc được một phần thưởng “bất ngờ” khá vô dụng nhưng nhỡ bốc được một món đồ hữu ích thì sao?
Bùi Khiêm không thể vì mấy trăm nghìn đồng mà từ bỏ “bất ngờ bí ẩn trong quy tắc hệ thống” này được, thế thì ngu quá.
Bùi Khiêm chửi thề một trận sau đó vẫn bình tĩnh lại.
“Hệ thống chó má, nể tình ngươi vẫn luôn thành thật nên tin ngươi lần này đó.”
Dù sao việc kết toán cũng đã xong, nhiệm vụ đặc biệt cũng đã có, chu kỳ trước có bất mãn đến đâu cũng nên cho qua thôi.
Để hoàn thành được nhiệm vụ đặc biệt, Bùi Khiêm cần lấy lại tâm trạng để xuất phát lần nữa, tiếp tục nghĩ cách để đổi mánh khóe thua lỗ.
Nhưng tin tốt là chu kỳ lần này dài hơn, lần trước là 2 tháng còn lần này tận 4 tháng.
4 tháng đủ để Bùi Khiêm phát triển kỹ năng, làm một số việc mà chu kỳ trước vẫn chưa kịp làm.
Rút ra bài học xương máu, Bùi Khiêm quyết định đúc kết kinh nghiệm rồi nhìn về tương lai.
Vì “bất ngờ bí ẩn trong quy tắc hệ thống” nên chu kỳ tiếp theo, Bùi Khiêm vẫn phải cố gắng thua lỗ.
Nhưng ngã một keo thì leo một nấc, Bùi Khiêm cũng rút ra được không ít bài học.
Lần này nhất định phải rút ra bài học từ những kinh nghiệm trước đó, tuyệt đối không thể phạm sai lầm như vậy nữa!
Đầu tiên tuyệt đối không thể gửi gắm toàn bộ hy vọng kiếm tiền vào Chuyển đổi Tài phú!
Trước đó Bùi Khiêm vẫn luôn coi thường thu nhập một hai mươi nghìn, hắn cảm thấy chỉ cần lỗ một tí là có thể chuyển đổi được mấy trăm nghìn rồi, suy nghĩ này rõ ràng là có vấn đề.
Hai lần kết toán này một lần hơn ba mươi nghìn một lần hơn hai mươi nghìn, trung bình mỗi tháng hắn cũng chỉ kiếm được hơn mười nghìn đồng.
Quá ít!
Bùi Khiêm quyết định nghĩ cách khác để kiếm tiền.
Trước kia hắn diễn “Cuộc sống thường ngày của Tổng giám đốc Bùi” kiếm được hẳn ba mươi nghìn, không phải còn đáng tin hơn cả hệ thống sao?
Quả nhiên đầu năm nay mấy công việc đứng đắn đều không thể nuôi sống nổi bản thân, xét cho cùng vẫn phải có thêm một nghề tay trái.
Cụ thể là làm thế nào thì tạm thời Bùi Khiêm vẫn chưa nghĩ ra nhưng hắn đã có ý tưởng cơ bản.
Tóm lại chỉ cần bỏ ra chút sức lao động để đổi lấy thù lao trong phạm vi hệ thống cho phép với đừng quá đáng quá là được.
Cụ thể là lao động kiểu gì thì phải thăm dò hệ thống mới quyết định được.
Tiếp đó chính là vấn đề làm thế nào để thua lỗ đúng cách.
Bây giờ Bùi Khiêm đã nắm rõ tính cách nhỏ mọn của hệ thống rồi.
Thực ra hạn chế của hệ thống rất nhiều. Sản phẩm không thể kém chất lượng, không được bán sản phẩm kém chất lượng với giá cao cũng không được bán tống bán tháo sản phẩm có giá trị, tóm lại chính là giá quy định của tất cả sản phẩm có thể dao động lên xuống nhưng phải nằm trong phạm vi hợp lý.
Hạn chế này cơ bản ngăn chặn mọi ý tưởng muốn thua lỗ ác ý của Bùi Khiêm.
Bỏ ra ít vốn thì chỉ có thể bán với giá thấp thôi, người nghèo sẽ thích;
Bỏ ra nhiều vốn thì chỉ có thể bán với giá cao. Đến lúc đó danh tiếng đi lên, nhà giàu sẽ thích.
Cho nên đường ngang ngõ tắt đều không đi được, mấy cách đó đều nằm trong tính toán của hệ thống cả rồi.
Nhưng trong quá trình này Bùi Khiêm phát hiện một hiện tượng đó là khi hệ thống đánh giá chất lượng của một sản phẩm, nó sẽ đồng thời tính toán từ hai phương diện là “doanh thu” và “danh tiếng”.
Nói cách khác, đốt tiền để mua danh tiếng cũng là một kế sách khả thi.
Muốn kiếm được ít tiền thì phải cố gắng hết sức để gia tăng danh tiếng.
Đây chính là gợi ý từ phim tài liệu “Phá kén thành bướm”!
Chỉ cần tiếng vang đủ lớn, ảnh hưởng đủ rộng thì dù bộ phim này không có cách để biến lượt xem thành tiền, căn bản không kiếm ra tiền thì hệ thống cũng sẽ không ngăn cản.
Đương nhiên vì có liên quan đến phim tài liệu nên Lý Chính Vĩ đã khen “Pháo Đài Trên Biển” một lượt khiến số người chơi và thu nhập đều gia tăng, đây được xem như một khuyết điểm nhỏ.
Nhưng dù sao khuyết điểm cũng chẳng che lấp được ưu điểm, quay phim tài liệu vẫn là một cách hay.
Hơn nữa bài học này không chỉ giới hạn trong phim tài liệu, thật ra làm game cũng có thể áp dụng.
Nếu đầu tư đủ nhiều sau đó làm một game phù hợp với khẩu vị thiểu số, mọi người đều ra sức khen ngợi nhưng không ai bỏ tiền...
Chẳng phải hoàn hảo rồi sao?
Bùi Khiêm cảm thấy đây có lẽ là mục tiêu tiếp theo của Đằng Đạt.
Chu kỳ trước, Game Đằng Đạt đã cập nhật DLC cho tất cả các game rồi. Nếu không phát triển game mới thì ngày nào mọi người cũng chỉ có thể chơi không thôi, hơi không nói nổi nữa rồi.
Cũng may lúc trước Bùi Khiêm rất mơ màng nhưng giờ hắn đã tìm được một hướng mới rồi.