Gia đình không có quan hệ cũng chẳng có điều kiện, không thể sắp xếp công việc;
Cơ bản chưa từng làm công tác sinh viên hay việc làm part-time, không tự tìm được việc.
Tóm lại là vô cùng hoàn mỹ!
Ừm, chắc lần này tìm được một đám ất ơ thật rồi?
Bùi Khiêm vô cùng hài lòng. Sau khi tuỳ ý xem qua một lượt, hắn quyết định tuyển hết!
Cho nên mới có một câu nói rất hay, trên thế gian này không có rác rưởi, chỉ có tài nguyên đặt sai chỗ mà thôi.
Đối với Bùi Khiêm, đám người này chính là những tài nguyên bị đặt sai chỗ!
“Có điều phải nghĩ kỹ xem rốt cuộc nên sắp xếp việc gì cho họ.”
Bùi Khiêm nghĩ lại xem giờ trong tay mình có những việc gì.
Sắp xếp họ đến bộ phận game?
Không thoả đáng.
Hiện tại bộ phận game đã dựng xong khung sườn rồi, việc vận hành chẳng có vấn đề gì cả.
Điều mấy người này đến bộ phận game cùng lắm cũng chỉ để làm mấy việc vụn vặt. Cho dù năng lực làm việc của họ vô cùng tệ cũng không đủ để quấy rối khiến game thất bại.
Bùi Khiêm cũng không thể để họ mới đến bộ phận game đã đảm nhận chức vụ quản lý được, làm vậy không hợp lẽ thường lắm, sẽ bị nghi ngờ.
Đến quán cà phê internet Netfish?
Công việc bên đó chủ yếu là lao động tay chân như kiểu phục vụ, shipper thôi. Tốt xấu gì những người này cũng là đàn anh đàn chị của mình, sắp xếp người ta đi lau bàn cũng không hay lắm, nghe nó hơi kém sang.
Huống hồ công việc lao động kiểu này ai chẳng làm được, không thể phát huy tối đa giá trị của những người này đâu.
“Sắp xếp cho họ một công ty mới luôn đi.”
Bùi Khiêm chợt nảy ra một ý tưởng, có cách rồi.
Mở thêm một công ty rồi sắp xếp toàn bộ những người này vào đó để họ tự tin tỏa sáng thì tốt biết mấy!
Đương nhiên ông chủ của công ty mới này phải là người của mình.
Một mặt ông chủ này không thể giở trò hay trốn thuế. Tuy những sinh viên này đều là đàn anh đàn chị của hắn nhưng dù sao cũng là người lạ, Bùi Khiêm không thể tin tưởng;
Mặt khác trực tiếp để họ đảm nhận chức vụ quản lý. Chuyện này về tình về lý đều không hợp lý, dễ khiến người khác hoài nghi.
Trước tiên Bùi Khiêm tìm một người may mắn trong công ty mình rồi bảo hắn mở một công ty mới, phân thêm mấy nhân viên tài vụ, hành chính..., sau đó tuyển tất cả những người này vào. Như vậy hợp lý biết bao.
Sau này công ty vận hành bình thường là bắt đầu thua lỗ, mọi chuyện đều vô cùng hoàn hảo.
Bùi Khiêm chỉ suy tính trong hai phút đã đưa ra quyết định.
Không phải còn một tai họa ngầm vẫn chưa giải quyết sao?
Vừa hay lần này giải quyết một thể!
Mã Nhất Quần lúc trước vẫn đang viết văn án và cốt truyện trong game Đằng Đạt kìa.
Lúc trước tuyển hắn vốn chỉ để làm một linh vật cát tường trung hoà vận may của Bùi Khiêm.
Chỉ có điều về sau cứ để Mã Nhất Quần ăn không ngồi rồi thì cũng kỳ nên Bùi Khiêm mới không cam tâm tình nguyện sắp xếp cho hắn phụ trách cốt truyện của game.
Kết quả Mã Nhất Quần nhẹ nhàng tô điểm cho bao bì văn án một phen đã cộng thêm một đống điểm cho nội dung văn bản trong mấy tựa game.
Kiểu người thế này chắc chắn phải nghĩ cách tiễn đi!
Cơ hội lần này thật trùng hợp.
Về phần để hắn làm gì...
Bùi Khiêm sớm đã có tính toán.
Làm một trang web tiểu thuyết mạng là được rồi!
Đầu tiên đây là mơ ước của Mã Nhất Quần, giúp nhân viên hoàn thành mơ ước luôn là tôn chỉ của tổng giám đốc Bùi.
Thứ hai việc sách Mã Nhất Quần viết liên tục flop chứng tỏ hắn vốn không phù hợp với nghề này. Để hắn phụ trách công ty này, Bùi Khiêm thật sự yên tâm.
Cuối cùng nghề làm tiểu thuyết mạng này muốn lỗ cũng khá dễ.
Thế giới này đã có một trang web tiểu thuyết mạng vô cùng quen thuộc có tên là trang web truyện Trung không giới hạn. Nó đã phát triển thành một trang web có quy mô rất lớn rồi. Cũng có một vài tư bản đã thử làm ngành này nhưng chỉ có một bộ phận nhỏ thành công, đa số đều chìm nghỉm.
Mà hiện tại Bùi Khiêm làm ngành này hoàn toàn chẳng khác gì đùa giỡn. Đầu tư một khoảng để nuôi dưỡng một đám biên tập và tác giả, dưới sự dẫn dắt của Mã Nhất Quần chắc chắn sẽ thua lỗ!
Thực ra giờ nghĩ lại, thực ra chuyện làm web có thể bắt đầu từ lâu rồi.
Cụ thể ngành này phải đầu tư bao nhiêu thực ra chênh lệch rất lớn, một triệu có cách chơi của một triệu, một trăm triệu có cách chơi của một trăm triệu.
Nếu bỏ tiền đào được những đại thần của các trang web về bán đứt với giá cao xong đả thông con đường tiêu thụ, bản quyền tác phẩm,... thì cần rất nhiều tiền.
Nhưng nếu chỉ làm một trang web bình thường rồi tuyển một nhóm biên tập xong thu mua một vài bản thảo flop với giá thấp, tham dự đầy đủ một cách tượng trưng sau đó lên mạng mua ECS, tên miền, thực ra chỉ cần khoảng một triệu tiền vốn là được rồi.
Bùi Khiêm còn đang cân nhắc, hắn có thể ném cho Mã Nhất Quần một triệu để chơi thử trước đã. Nếu có thể thua lỗ thật thì mới chi mạnh tay hơn.
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Bùi Khiêm rất tốt.
...
...
Buổi chiều Bùi Khiêm đến công ty.
Đầu tiên Bùi Khiêm phải sắp xếp một số công việc của bộ phận game.
Trước đó sau khi cập nhật xong DLC, bộ phận game đã có một khoảng thời gian rảnh rỗi. Hiện tại chu kỳ mới bắt đầu, Bùi Khiêm cũng phải khiến mọi người bận rộn lên rồi.
Dù sao hệ thống quy định không được làm việc tiêu cực lười biếng, không được lâu ngày không có sản phẩm.
Tất cả mọi người đều đang ngập tràn chờ mong với kế hoạch nghiên cứu game mới.
Có điều lần này Bùi Khiêm không gọi hết tất cả mọi người đến họp, dù sao hiện tại số người quá nhiều, phòng họp không chứa nổi.
Hắn chỉ gọi Lữ Minh Lượng, Bao Húc và mấy thành viên nòng cốt của bộ phận game thôi.
Lần này Bùi Khiêm vẫn trình bày một lượt sơ qua ý tưởng của mình với họ, đóng khung đường lối của game, còn tình tiết cụ thể thì để họ tự do phát huy.
Chủ yếu là cho dù Bùi Khiêm muốn thiết kế tình tiết cũng chẳng thiết kế nổi, hắn không có khả năng ấy...
Rất nhanh mọi người đã đến đầy đủ.