Lâm Vãn cũng có mặt, nàng cầm theo một quyển sổ nhỏ chuẩn bị nghiêm túc ghi chép.
Mã Nhất Quân cũng có mặt. Tuy hắn không cầm theo sổ nhưng cũng hết sức nghiêm túc.
Bùi Khiêm nghĩ thầm: “Họp xong sẽ sắp xếp cho hai người các ngươi!”
Liên quan đến việc cụ thể tựa game lần này làm gì, Bùi Khiêm đã cân nhắc rất lâu, hắn đã có khung đại khái rồi.
Theo kinh nghiệm lúc trước, sai lầm đã từng mắc phải chắc chắn không thể lặp lần.
Vì sự tồn tại của hệ thống, Bùi Khiêm không thể làm một game rác rồi bán giá cao để lừa tiền được. Tuy giá cả có thể dao động lên xuống trong phạm vi nhất định nhưng tổng thể thì định giá phải cân đối với tiền đầu tư.
Đồng thời có sức ảnh hưởng từ mấy tựa game hot hit lúc trước, rất nhiều người chơi đều đang chú ý đến game mới của Đằng Đạt.
Khả năng lớn là tựa game mới này chưa làm đã hot nên không thể đặt hy vọng vào việc không tuyên truyền sau đó game sẽ chẳng chút tiếng tăm, không ai biết đến như “Con Đường Sa Mạc Cô Độc” và “Quỷ Tướng” được.
Nếu đã vậy thì hắn sẽ làm một game kén người chơi, gây nhiều tranh cãi, được đầu tư cực khủng khiến người chơi ai ai cũng biết nhưng đa số vẫn không mua không chơi!
Kiểu game như vậy Bùi Khiêm biết nhiều lắm.
Game Souls hoặc một vài game pixel vượt ải có độ khó cực cao đều thuộc loại này.
Bùi Khiêm không định làm game pixel vượt ải, chủ yếu là vì đầu tư quá ít, có lỗ cũng chẳng được bao nhiêu.
Muốn làm thì phải làm game có bối cảnh lớn, đập nhiều tiền vào đồ hoạ.
Đương nhiên Bùi Khiêm cũng biết game Souls của Miyazaki vô cùng thành công, lượng tiêu thụ cũng rất cao, chắc chắn không phải kiểu game sẽ thua lỗ.
Nhưng khi suy xét một vấn đề thì nên suy xét tổng hợp các nhân tố trên nhiều phương diện.
Bất kì loại game nào đều có game flop có game hot, quan trọng phải xem chi tiết thao tác thế nào.
Rất nhiều nhà sản xuất đều muốn sao chép game Souls nhưng có thành công đâu?
Cuối cùng vẫn flop hết, chứng minh cách làm này chỉ có Hidetaka Miyazaki làm được thôi.
Bùi Khiêm không cảm thấy bản thân có bản lĩnh như Hidetaka Miyazaki.
Hơn nữa nếu hắn muốn tái hiện hoàn hảo Souls, đó vốn là chuyện không thể, hắn không có nhiều tiền như vậy.
Tính cả tám triệu ban đầu trong hệ thống, cộng thêm thu nhập từ mấy khoảnh game thượng vàng hạ cám rồi trừ đi các khoản chi tiêu...
Hiện tại tối đa Bùi Khiêm chỉ bỏ ra được khoảng hai mươi triệu tiền vốn cho game này thôi.
Chút tiền này còn chẳng đủ để làm một game AAA bối cảnh lớn thực sự.
Thực ra số lượng nhân viên nghiên cứu và phát triển cũng đủ rồi, dù sao loại game “Tàu Điện Ngầm 2033” này là do ba mươi người làm ra. Nếu chỉ tính nhân viên nghiên cứu và phát triển thì hiện tại trong tay Bùi Khiêm đã có sáu bảy mươi người, hơn nữa sau này còn phải tuyển thêm.
Nhưng cân nhắc đến thời gian nghiên cứu tổng cộng chỉ có bốn tháng, bằng này người vẫn sẽ rất căng, nội dung game phải giảm tải hơn nữa.
Cũng có nghĩa là chỉ có thể làm một bản game nén, nội dung game sẽ bị lược bỏ rất nhiều.
Vậy là lại tiến thêm một bước trong việc nâng cao xác suất thất bại rồi!
Ngoài ra còn có vấn đề bối cảnh.
Game Souls vốn không phải vừa bắt đầu đã thành công vang dội, nó cũng phải trải qua quá trình tiêu thụ từ thấp đến cao.
Từ “Demon’s Souls” là game sớm nhất, tiếp đó là “Dark Souls’, “Bloodborne” rồi đến “Dark Souls 3”, cuối cùng là “Sekiro”. Tổng thể mà nói, độ khó đang giảm dần.
Cùng lúc với việc giữ lại tinh tuý của dòng game Souls, độ khó giảm dần nhưng lượng tiêu thụ lại tăng đều.
Điều này chứng tỏ tăng độ khó thực sự có thể làm giảm lượng tiêu thụ.
Hơn nữa sự thành công của game Souls là nhờ phân chia khu vực.
Vốn dĩ “Demon’s Souls” hoàn toàn đi ngược lại với yêu cầu của nhà phát hành. Hidetaka Miyazaki giở trò trong lúc nghiên cứu và phát triển, đồng thời hắn còn không chế tác theo yêu cầu cấp trên đề ra mà làm một tựa game hoàn toàn theo phong cách của chính mình.
Đợi đến lúc cấp trên phát hiện ra vấn đề này, Demon’s Souls đã sắp xong rồi. Cấp trên tức giận lại không làm được gì, chỉ có thể cố đấm ăn xôi.
Ban đầu ngay cả nhà phát hành cũng không xem trọng game này. Nếu không phải người phụ trách hạng mục Kajii Kenichi vẫn luôn kiên trì thì có lẽ tựa game này đã không thể ra mắt.
Đêm trước ngày phát hành, tạp chí trò chơi điện tử Famitsu nổi tiếng đã cho nó một số điểm thấp là 29 (trên 40 điểm).
Ở Nhật game này khá flop. Khó khăn lắm Hidetaka Miyazaki mới liên lạc được với công ty phát hành Âu Mỹ, kết quả lại nổi tiếng ngoài dự đoán!
Nhân tố mấu chốt trong chuyện này là game Souls lại rất phù hợp với thị hiếu của những người chơi game một người chơi hạng nặng Âu Mỹ.
Mà game Souls trong nước thật sự đã hot rần rần, cơ bản game này sắp ra mắt được mười lăm năm rồi.
Về cơ bản, trước mắt tình hình game trong nước khá giống với kí ức của Bùi Khiêm. Game có độ khó cao thuộc thể loại game khá kén người chơi, đồng thời không được hoan nghênh lắm.
Nếu đã vậy thì làm một tựa game Souls có độ khó cao, chỉ phát hành trong nước không phải là được rồi sao?
Hơn nữa để tránh game này bị người chơi Âu Mỹ phát hiện, hắn sẽ cố ý làm thành bối cảnh Hoa Hạ để gia tăng cách biệt văn hoá, khiến người chơi Âu Mỹ muốn chơi cũng không hiểu mà chơi!
Bùi Khiêm bỗng cảm thấy vô cùng đắc ý, quả nhiên sức sáng tạo của con người là vô hạn.
Nếu không vì thua lỗ, hắn cũng không biết bản thân lại có thể nghĩ ra cách hay như vậy!
...
Bùi Khiêm nói cực kì xúc tích với mọi người về định vị của tựa game này, tổng kết lại tổng cộng có năm yêu cầu.
Thứ nhất, đây là một tựa game lấy bối cảnh Hoạ Hạ, trong game phải tràn ngập các yếu tố giải đố, hơn nữa hàng loạt câu đố và nội dung văn bản phải được sáng tác bằng cổ văn.
Điều này chủ yếu là để tránh tựa game này bị người chơi Âu Mỹ phát hiện rồi nổi tiếng.
Đến lúc đó giải đố cần phải biết nhiều cổ văn chắc chắn sẽ khiến game thủ nước ngoài không thể chơi tiếp dù chỉ một phút!