Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2722 - Chương 2722. Động Vật Có Lẽ Sẽ Không Đâm Sau Lưng Ta Phải Không?

Chương 2722. Động vật có lẽ sẽ không đâm sau lưng ta phải không?
Chương 2722. Động vật có lẽ sẽ không đâm sau lưng ta phải không?

“Nếu đã là người thừa kế, tổng giám đốc Bùi không phải nên hy vọng rằng ta sẽ ở lại Đằng Đạt sao?”

“Sự hiểu biết của ta về tổng giám đốc Bùi chắc chắn là không thành vấn đề, như vậy nói cách khác... có gì đó không ổn trong cách hiểu của ta về khái niệm ‘người thừa kế’?”

“Người thừa kế mà tổng giám đốc Bùi đang cân nhắc và người thừa kế bình thường trên ý nghĩa, không giống nhau sao?”

“Ừm, chắc hẳn là lý do này!”

“Điều mà tổng giám đốc Bùi muốn chính là phương pháp tuyên truyền Bùi thị sẽ tiếp tục được truyền lại và lan rộng không ngừng, mà không phải chỉ dừng lại ở ta.”

“Những thứ khác, chẳng hạn như phương pháp sản xuất game, phương pháp đầu tư, tinh thần Đằng Đạt, v.v, các loại cũng phải được truyền lại và lan rộng không ngừng, chứ không thể chỉ dừng lại ở người phụ trách.”

“Thế nên tổng giám đốc Bùi mới không ngừng mà điều động những người phụ trách bộ phận game sang những vị trí khác, chính là hy vọng có thể đẩy nhanh quá trình kế thừa này!”

Nghĩ thông suốt được tầng ý nghĩa này, Mạnh Sướng không khỏi cảm khái lần nữa, tổng giám đốc Bùi quả nhiên là tổng giám đốc Bùi, nhìn xa trông rộng đến vậy!

Người bình thường hoàn toàn không ý thức được là có bất cứ chuyện gì không ổn, nhưng với tổng giám đốc Bùi nơi này cũng có vấn đề đấy!

Rất nhiều tổng giám đốc của các công ty lớn thường phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan là không có người thừa kế, thế cho nên mới phải làm việc cho đến khi chết già, căn bản là không có cách nào để về hưu.

Bởi vì không có người nối nghiệp thích hợp, hắn vừa lui về nghỉ ngơi, thì công ty này sẽ phá sản.

Do đó, rất nhiều tổng giám đốc của các công ty lớn sẽ có ý thức bồi dưỡng người nối nghiệp, chỉ cần người nối nghiệp có thể duy trì được thành công thì các công ty lớn sẽ có thể sống tốt nhờ vào nền tảng tốt và lợi thế thị trường trước đó.

Khả năng bồi dưỡng những người nối nghiệp xuất sắc rõ ràng cũng là một tiêu chí đánh giá quan trọng để đánh giá liệu một tổng giám đốc của một công ty lớn có xuất sắc hay không.

Nhưng chỉ làm điều này thôi thì rõ ràng là chưa đủ.

Tổng giám đốc Bùi không hài lòng với điều này chút nào, mà đã chuyển sang một cấp độ cao hơn.

Chỉ đào tạo một hoặc một vài người nối nghiệp thôi thì chắc chắn là chưa đủ, nguyên nhân là do một số người nối nghiệp vừa mới bắt đầu có vẻ không tệ, nhưng về sau lại ngày càng kém cỏi, sự kém cỏi này có thể là do năng lực hoặc thái độ, năng lực đã sa sút hoặc tư duy đã biến chất.

Mà cho dù vận may không tệ, bồi dưỡng được người nối nghiệp và bàn giao thành công rồi, vậy điều gì sẽ xảy ra tiếp theo?

Người nối nghiệp lại bồi dưỡng người nối nghiệp, còn có thể có vận may tốt như vậy nữa hay không?

Cũng giống như ở các nước phong kiến ​​cổ xưa, việc hoàng đế sinh ra một hoàng tử rất tài đức sáng suốt, chắc chắn đây là một điều tốt, nhưng liệu ngươi có thể đảm bảo rằng mỗi một vị hoàng đế tương lai đều sẽ sinh ra một thái tử tài đức sáng suốt hay không?

Nếu nó được lưu truyền như thế này thì sớm muộn gì cũng sẽ thụt lùi, thế hệ sau sẽ trở nên tệ hơn thế hệ trước, đây là một quá trình không thể nào đảo ngược.

Dựa theo cách tiếp cận dễ dàng nhất, tổng giám đốc Bùi hoàn toàn có thể truyền thụ phương pháp sản xuất game của mình cho người phụ trách của bộ phận game, sau đó không cho hắn rời đi, vẫn phải tiếp tục sản xuất game và đảm nhận công việc của chính mình.

Giống như sư phụ của một môn phái trong một số tiểu thuyết võ hiệp, nếu đệ tử của hắn không đủ tư cách, hắn sẽ truyền lại nhiều kỹ năng tuyệt học của mình cho các đệ tử khác nhau.

Bằng cách này, các kỹ năng tuyệt học của mình sẽ không bị thất truyền và môn phái sẽ không suy tàn trong một khoảng thời gian ngắn.

Nhưng theo cách này, kết quả cuối cùng chắc chắn sẽ là thế hệ sau không bằng thế hệ trước.

Tổng giám đốc Bùi rất thông thạo nhân tính, thế nên không có niềm tin lắm vào người khác.

Điều này không có nghĩa là hắn không tin tưởng những người phụ trách dưới trướng mình, mà là hắn hiểu rõ điểm yếu của bản chất con người, cũng biết phòng ngừa chu đáo và lên kế hoạch lâu dài, làm hết sức để con đường mà hắn thiết kế kế ít bị ảnh hưởng bởi các yếu tố chủ quan nhất có thể.

Tổng giám đốc Bùi đã lựa chọn một loại phương pháp xử lí dài hạn hơn, bằng cách không ngừng huy động những người phụ trách và trau dồi khả năng toàn diện của bọn họ, để cho mỗi người đều có thể tự mình đảm đương một phía, đồng thời, để cho những người có tiềm năng trong bộ phận có thể được thăng chức nhanh chóng, cũng nắm giữ được những kỹ năng của người phụ trách.

Bằng cách này, sẽ không tồn tại việc nguy cơ sẽ xảy ra đột ngột.

Nếu như tổng giám đốc Bùi chẳng qua chỉ là truyền lại phương pháp tuyên truyền Bùi thị cho Mạnh Sướng, lỡ như Mạnh Sướng bị dụ dỗ giữa chừng thì sao? Sự nghiệp do bản thân gây dựng sẽ ra sao đây? Hoặc đơn giản là phản bội lại tinh thần của Đằng Đạt thì sao?

Mạnh Sướng ý thức được, theo quan điểm của tổng giám đốc Bùi, bản thân hẳn chỉ là một cái bàn đạp, dùng để truyền lại phương pháp tuyên truyền Bùi thị.

Nghĩ thông suốt tầng ý nghĩa này, ý tứ trong lời nói của tổng giám đốc Bùi không khó để lý giải nữa rồi.

Nếu như dựa theo kế hoạch của tổng giám đốc Bùi, Mạnh Sướng thông qua việc nhận chia hoa hồng để thanh toán xong hết nợ nần, thì chắc chắn phải là chuyện của rất nhiều năm về sau. Lúc đó, phương pháp tuyên truyền Bùi thị hẳn là đã đâm chồi nảy lộc, lan truyền khắp Đằng Đạt, tuyệt đối không phải chỉ còn một mình Mạnh Sướng nắm giữ nữa rồi.

Dưới tình huống như vậy, Mạnh Sướng thực sự không cần thiết phải ở lại.

Bởi vì người nào cũng có thể làm được công việc tuyên truyền, còn Mạnh Sướng hẳn là nên ra ngoài xã hội, phát huy vai trò và giá trị lớn hơn nữa, chứ không phải tiếp tục chôn chân tại Đằng Đạt, một tấm chiếu cũ chuyên tuyên truyền và tiếp thị, dậm chân tại chỗ được.

Hết chương 2722.
Bình Luận (0)
Comment