Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2723 - Chương 2723. Động Vật Có Lẽ Sẽ Không Đâm Sau Lưng Ta Phải Không? (2)

Chương 2723. Động vật có lẽ sẽ không đâm sau lưng ta phải không? (2)
Chương 2723. Động vật có lẽ sẽ không đâm sau lưng ta phải không? (2)

“Nói như vậy, tổng giám đốc Bùi vẫn đánh giá ta rất cao, cũng không hoàn toàn xem ta là cấp dưới hay người nối nghiệp, mà coi ta là một người độc lập, không phụ thuộc vào Đằng Đạt? Khích lệ ta sau khi học thành tài thì ra ngoài xã hội gây dựng sự nghiệp, phát huy giá trị lớn hơn nữa?”

“Nhưng nếu như bây giờ ta thanh toán xong hết nợ nần, vậy thì phải nói thế nào nhỉ...”

Trước khi rời đi, Mạnh Sướng còn cố ý bồi thêm một câu, hỏi, có phải là thanh toán xong hết nợ nần khi nào cũng như nhau đúng không, tổng giám đốc Bùi đã cho hắn câu trả lời khẳng định.

Điều này cũng làm cho Mạnh Sướng có phần khó hiểu.

Dựa theo kế hoạch của tổng giám đốc Bùi, phương pháp tuyên truyền Bùi thị muốn đâm chồi nảy lộc ở Đằng Đạt thì ít nhất cũng cần mấy năm.

Mạnh Sướng thông minh như vậy nhưng học phương pháp tuyên truyền Bùi thị cũng phải học hơn một năm mới được hiểu được một ít cách thức, nếu muốn truyền xuống từng tầng một, làm sao có thể hoàn thành chỉ trong một sớm một chiều được?

Nhưng nếu như bây giờ Mạnh Sướng thanh toán xong hết nợ nần, sẽ phải rời đi trước khi phương pháp tuyên truyền Bùi thị được truyền thừa xong.

“Chẳng lẽ là... Tổng giám đốc Bùi cho rằng ta vì chuyện này mà sẽ đi sai đường sao?”

Mạnh Sướng đột nhiên nghĩ đến khả năng này.

Rõ ràng, dựa theo quy trình thông thường, Mạnh Sướng dành vài năm để nghiên cứu quảng bá phương pháp tuyên truyền Bùi thị ở Đằng Đạt, sau khi quảng bá xong, vừa đúng lúc cũng là dựa vào lấy chia hoa hồng mà toán xong hết nợ nần.

Nhưng nếu việc thanh toán xong hết nợ nần của hắn sớm hơn dự kiến ​​rất nhiều, điều đó có nghĩa là ngoài việc sử dụng phương pháp tuyên truyền Bùi thị, hắn còn sử dụng những phương pháp khác để kiếm thêm tiền ở bên ngoài.

Mà tổng giám đốc Bùi rõ ràng sẽ không ủng hộ những cách tiếp cận này.

Có thể nào là do tổng giám đốc Bùi cảm thấy không thể khuyến khích loại khuynh hướng không lành mạnh này và không thể để xảy ra vấn đề trong việc truyền đạt phương pháp tuyên truyền Bùi thị, khiến mọi thứ từ trên xuống dưới đều sẽ bị chệch hướng, cho nên mới muốn yêu cầu Mạnh Sướng rời đi ngay lập tức?

Nghĩ tới đây, cả người Mạnh Sướng đổ mồ hôi lạnh.

May mắn thay, không nói với tổng giám đốc Bùi về việc thanh toán nợ nần, nếu không đã xảy ra chuyện lớn rồi!

Đến lúc đó, tổng giám đốc Bùi nhất định sẽ sẽ đuổi hắn ra khỏi Đằng Đạt.

Bây giờ đối với Mạnh Sướng mà nói, thanh toán xong hết nợ nần không còn là mục tiêu đầu tiên của hắn nữa rồi, điều hắn quan tâm hơn chính là làm thế nào để học được bản lãnh thực sự từ tổng giám đốc Bùi.

Bởi vậy, bây giờ không thể thanh toán hết nợ nần được!

Không những không thể trả nợ, mà còn phải nghĩ biện pháp để tiêu tán đi một số món lợi bất chính của lúc trước nữa.

Hoàn toàn từ bỏ việc kiếm thêm khoản thu nhập nhất định là không thể nào, cảnh giới tư tưởng của Mạnh Sướng vẫn chưa thể cao bằng tổng giám đốc Bùi được đâu, thế nhưng để yên tâm hơn, dùng số tiền này để làm một vài việc tốt trong khả năng của mình vẫn được.

Đến lúc đó cho dù tổng giám đốc Bùi thực sự phát hiện ra hành vi kiếm thêm khoản thu nhập này của Mạnh Sướng, thì khi biết rằng hắn đã dùng số tiền kia để làm việc tốt, hẳn là cũng sẽ rộng lòng tha thứ.

Sau khi suy nghĩ thông suốt tất cả những điều này, Mạnh Sướng đột nhiên cảm thấy giác ngộ và nhanh chóng đưa ra quyết định.

Mà sau khi tiễn Mạnh Sướng đi, Bùi Khiêm lại tiếp tục cân nhắc về việc tiêu tiền bất ngờ.

“Ai có thể nghĩ rằng “Người Kế Nhiệm” thoạt nhìn có vẻ đáng tin cậy như vậy cũng sẽ xảy ra vấn đề chứ?”

“Hầy, những cái tên phụ trách này, thực là người này còn không đáng tin cậy hơn người kia!”

“Nuôi cái đám người phụ trách, còn không bằng nuôi động vật, ít nhất thì động vật khi ăn uống no đủ sẽ không nghĩ đến việc đâm sau lưng ta, nhưng với con người thì khác rồi...”

“Ấy, đợi đã.”

“Động vật?”

Hai mắt của Bùi Khiêm đột nhiên sáng lên, nảy ra một ý tưởng.

Công viên giải trí cũng đã mở rồi, vậy mở thêm một cái thảo cầm viên thì sao chứ?

Những động vật ngây thơ đơn thuần như vậy, mỗi ngày trừ ăn cơm ra thì chính là đi ngủ, dù sao cũng sẽ không đâm sau lưng mình đâu nhỉ?

Hơn nữa, chi tiêu của thảo cầm viên cũng rất là cao, cung cấp cho các loài động vật môi trường sống, thức ăn, quần áo, chỗ ở và phương tiện di chuyển,... À không, động vật thì không cần phải quan tâm đến quần áo và phương tiện di chuyển, mà chỉ cần chỗ ở và thức ăn thôi, cũng đã rất đốt tiền rồi!

Hơn nữa, việc cung cấp môi trường sống tốt hơn cho động vật là việc không có giới hạn.

Mở một cái thảo cầm viên, vốn đầu tư ban đầu cực kỳ lớn, kinh phí để duy trì hoạt động cũng rất nhiều, khả năng mở rộng sau đó cũng rất mạnh.

Không thể nào thích hợp hơn được!

Sau khi nghĩ tới ý tưởng này, Bùi Khiêm quả thực như bừng tỉnh.

Mở thảo cầm viên và nuôi dưỡng động vật chắc chắn là một ý tưởng hay!

Tất nhiên, chuyện này không đơn giản như vậy, vẫn còn cần một loạt công tác chuẩn bị sơ bộ.

Sau khi tìm kiếm sơ qua các thông tin liên quan trên mạng, Bùi Khiêm đã đại khái nắm được một số thông tin cơ bản.

Hiện tại, ở trong nước có rất nhiều sở thú hoang dã của tư nhân, chỉ cần có thể xin được giấy phép chụp ảnh tương ứng.

Ví dụ, một diễn viên tướng thanh nổi tiếng đã mua 60 mẫu đất ở vùng ngoại thành Đế Đô và mở một cái thảo cầm viên tư nhân, đây cũng là một chuyện khiến cho người ta bàn tán hăng say.

Tất nhiên, đốt tiền cũng thực sự là đốt tiền.

Đối với Đằng Đạt hiện tại mà nói, muốn có được giấy phép tương ứng cũng không khó, suy cho cùng ở thành phố Kinh Châu có nhiều dự án thành công như vậy, nên là đầu tư vào thảo cầm viên này chắc chắn sẽ không ít.

Về việc đốt tiền thì càng đáng mong đợi hơn.

Những người khác mở thảo cầm viên tư nhân thường là làm vì tình yêu và thực sự yêu thích động vật.

Hết chương 2723.
Bình Luận (0)
Comment