Khi là nhân viên Đằng Đạt, Diệp Chi Chu vôn cùng tin tưởng công ty nhà mình vô điều kiện, đương nhiên cũng tin tổng giám đốc Bùi, nhưng công ty khác thấy chuyện này thế nào thì chưa biết được.
Hắn cũng ngại nói thẳng, biểu cảm của tổng giám đốc Bùi này, hơi giống sư tử ngoạm!
Nhưng người phụ trách Đằng Đạt dày công tu dưỡng, khiến hắn nhanh chóng bắt đầu uốn nắn quan điểm của mình.
“Chắc chắn tổng giám đốc Bùi không phải bốc đồng, cũng không phải người chỉ nhằm vào lợi ích trước mắt, không màng lợi ích lâu dài.”
“Nói cách khác, chắc chắn yêu cầu của tổng giám đốc Bùi có hàm ý sâu xa khác, vẫn phải nghiên cứu tỉ mỉ mới có thể kết luận…”
Diệp Chi Chu không thể nhìn thấu hàm ý sâu xe bên trong, nhưng vẫn gật đầu ngay: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, thế thì làm vậy vậy.”
Bùi Khiêm gật đầu, vô cùng hài lòng với năng lực hành động và mức nghe lời của những người phụ trách Đằng Đạt bây giờ.
“Được, cứ vậy trước đi.”
Xem tình huống của xưởng xe, Bùi Khiêm cảm thấy nhàm chán hết sức.
Ông lớn chạy đến từ xa, chỉ thấy được máy mô phỏng Lái Xe Văn Minh An Toàn đang mua mau bán đắt?
Đen đủi!
Bùi Khiêm nhắc nhở Diệp Chi Chu vài câu rồi xoay người đi.
Sau khi tự tiễn tổng giám đốc Bùi đi, Diệp Chi Chu nhìn máy mô phỏng Lái Xe An Toàn Văn Minh chất đầy trên giá, trầm tư.
Về chuyện game "Lái Xe An Toàn Văn Minh" đi tìm thương hiệu xe ủy quyền, thái độ trước sau của tổng giám đốc Bùi thay đổi rõ mười mươi.
Game chưa ra mắt, thái độ tổng giám đốc Bùi khá Phật hệ.
Mua ủy quyền được, nhưng không trả giá cao, cũng nói cho xưởng xe biết rõ, game này không giống game khác, sau khi vam chạm thật sự sẽ hỏng xe nghiêm trọng, nếu chấp nhận ra và điều kiện thì đưa tiền ủy quyền, nếu không chấp nhận thì đôi ta hai lỗi.
Bây giờ game lên sóng rồi, thái độ của tổng giám đốc Bùi lại thay đổi tiếp.
Không những không trả phí ủy quyền mà còn muốn đòi tiền hãng xe, thậm chí còn đòi hãng xe đưa xe đến để làm va chạm thử, điều kiện khó khăn hơn trước nhiều.
Đã biết thái độ của tổng giám đốc Bùi thay đổi trước sau chắc chắn không phải cố ý gây chuyện, rốt cuộc sau lưng có suy nghĩ sâu xa gì đây?
Bây giờ Diệp Chi Chu hơi tiếc, tiếc Vương Hiểu Tân đi chịu khổ rồi, không thể tham khảo kế hoạch từ hắn.
Nhưng không sau, là một người phụ trách bộ phận ở Đằng Đạt đạt tiêu chuẩn, phải tự giải quyết câu đố của tổng giám đốc Bùi, hoàn thành nhiệm vụ.
“Thái độ của tổng giám đốc Bùi thay đổi chứng tỏ một chuyện, trước và sau khi mở bán, môi trường khách quan hợp tác với xưởng xe đã thay đổi. Như thế, cụ thể là thay đổi điều gì?”
“… Ừm, trước khi phát hành, vì không xác định được game có hot hay không, đã có một lần hiệu quả chọn lọc nên không cần chọn lọc nữa? Mà sau khi game phát hành, do game đã hot, dẫn đến nhiều xưởng xe quay xe, nên có thể sẽ có vài người đục nước béo cò, nên mới thêm điều kiện khó khăn hơn để có trách nhiệm với người chơi?”
“Chắc đây là nguyên nhân chưa chạy!”
Đột nhiên Diệp Chi Chu hiểu ra đạo lý này.
Môi trường khách quan sau khi game công bố thực sự có thay đổi!
Trước khi game phát hành, chẳng ai biết game "Lái Xe An Toàn Văn Minh" này sẽ thành công không. Mà do đặc tính của game, các xưởng xe sẽ cảm thấy trong game này xe hỏng nặng quá sẽ ảnh hưởng đến hình tượng, nên không muốn hợp tác, bản thân đã đưa ra tác dụng sàng lọc nhất định.
Hễ là hãng xe ký hợp đồng với Game Thương Dương, xác định xe trong game thiệt, đa số đều thật sự cần sự trợ giúp bởi độ hot của Đằng Đạt, với lại thương hiệu cũng khá tự tin với thương hiệu của mình.
Bọn họ biết game "Lái Xe An Toàn Văn Minh" này sẽ hợp tác với IIAS, sẽ làm game bằng số liệu va chạm thật, nhưng vẫn chọn hợp tác, đã đủ chứng minh vấn đề rồi.
Nhưng sau khi game hot thì tình hình lại khác.
Rất nhiều xưởng xe thấy có thể ké fame mới chủ động.
Vấn đề bây giờ chính là một số xưởng xe có thể sẽ muốn đục nước béo cò, cò kè mặc cả. Game Thương Dương phải đàm phán với từng xưởng xe này, ắt mất nhiều thời gian để tranh luận, với lại cũng có có được cân bằng.
Có vài xưởng xe dựa vào ưu thế thương hiệu không tồi, có thể sẽ yêu cầu vài điều kiện vượt trội, yêu cầu Game Thương Dương phải nhượng bộ vài chi tiết, mà có mấy xưởng xe có thể nghĩ hơi đơn giản, hoàn toàn làm theo quy định của Đằng Đạt.
Thế kế quả cuối cùng, rất có thể xưởng xe tranh luận sẽ có ưu thế, xưởng xe không tranh luận sẽ hơi thiệt.
Chẳng phải ức hiếp người thành thật sao?
Thái độ của tổng giám đốc Bùi rất đơn giản, tất cả xưởng xe đều giống nhau, thẳng thừng dùng điều kiện sàng lọc khắc nghiệt, hoàn thành sàng lọc tất cả xưởng xe!
Mà sau lưng, rõ ràng tổng giám đốc Bùi cực kỳ tự tin về game "Lái Xe An Toàn Văn Minh" này.
Tổng giám đốc Bùi nghĩ, điều kiện cưỡng chế sàng lọc này tiết kiệm thời gian công sức, có thể giới hạn lớn nhất đảm bảo sự công bằng giữa những xe khác nhau. Với lại, cũng không cần ủy quyền với các thương hiệu xe vội, cứ để người chơi ngày càng nhiều, ảnh hưởng của game ngày càng lớn, sớm muộn gì những xưởng xe không chấp nhận điều kiện cũng sẽ chấp nhận.
Mà xưởng xe càng chấp nhận điều kiện sớm càng tỏ rõ thành ý hợp tác với Đằng Đạt, thể hiện sự tự tin về sản phẩm của mình, đương nhiên có thể nhận được cơ hội tỏa sáng trong game nhiều hơn, tốt hơn.
Nghĩ đến đây Diệp Chi Chu hiểu rồi.
Xưởng xe có ủy quyền hay không vốn không phải vấn đề Game Thương Dương cần lo.
Các ngươi thích ủy quyền hay không, dù sao cũng sẽ có xưởng xe khác đến xin ủy quyền.
Game đã thành công rồi, còn lo mấy cái này làm chi nữa?
Bây giờ mục tiêu đầu tiên của "Lái Xe An Toàn Văn Minh" không phải là có bao nhiêu xưởng xe ủy quyền, mà là có trách nhiệm với người chơi, có trách nhiệm về ảnh hưởng xã hội game này mang đến. Phải đảm bảo người chơi nhận được tin tức thật, có ích, đáng tin trong game.