Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2817 - Chương 2817. Kế Hoạch Sơ Bộ Của Sở Thú

Chương 2817. Kế hoạch sơ bộ của sở thú
Chương 2817. Kế hoạch sơ bộ của sở thú

Thế tiêu tiền vào đâu đây?

Rất đơn giản, tiêu ở địa điểm, thực vật, nhân viên!

Đầu tiên là địa điểm. Bùi Khiêm từng đi đến nhiều sở thú nhỏ, tuy mấy sở thú nhỏ này chiếm diện tích không nhỏ, nhưng dù sao động vật quá lớn, cụ thể là động quá nhiều, cụ thể ở mỗi động vật, không gian hoạt động không lớn.

Đương nhiên không gian sinh hoạt của động vật đều có tiêu chuẩn, phải tuân thủ “quy định thiết kế sở thú”.

Kiến trúc khu triển lãm động vật, kiến trúc giáo dục khoa học, kiến trúc thiết bị bảo trợ động vật cụ thể chiếm diện tích thế nào đều có yêu cầu nghiêm ngặt, lượng du khách và diện tích kiến trúc có thể tham quan cũng có yêu cầu nghiêm ngặt.

Chắc chắn tất cả sở thú cũng phù hợp với quy định tương ứng.

Nhưng quy định này chỉ là giới hạn dưới thôi, không có quy định giới hạn trên!

Thứ như không gian mãi mãi không đủ, dù là động vật hoang dã vốn sống nơi hoang dã, chạy nhảy trong núi rừng, nhốt nó lại thì không gian bao nhiêu cũng không đủ.

Nên Bùi Khiêm quyết định, trong sở thú mới, chí ít diện tích mỗi động vật phải nhiều hơn sở thú khác 50%!

Ví dụ như khỉ đầu chó, diện tích lồng nuôi nhỏ nhất là 80 mét vuông, độ cao rào chắn là bốn mét, số lượng cơ bản là hai cá thể trường thành. Tăng thêm một cá thể thành niên thì diện tích bên trong cũng tăng 25%~50%.

Nói theo lẽ thường, hai con khỉ đầu chó chiếm không gian 80 mét vuông, tăng thêm một con thì chí ít phải thêm 20 mét vuông.

Nhưng diện tích này là giới hạn dưới trong tham số thiết kế lồng nuôi của quy định quốc gia hơi chặt chẽ.

Bùi Khiêm quyết định, đưa ra tiêu chuẩn cao 50%, cũng là từ 80 mét vuông thành 120 mét vuông, tăng thêm một cá thể trưởng thành thì diện tích bên trong sẽ tăng thêm tối đa 50%!

Đương nhiên cũng không thể làm quá, nói diện tích tăng ba bốn lần, lồng nuôi hơn 300 mét vuông chỉ nuôi hai con khỉ đầu chó thì ảo quá, đến lúc đó du khách không đến xem động vật mà là tìm động vật, vốn không biết hai con khỉ đầu chó này ở đâu.

Bùi Khiêm không để ý tình huống này lắm, nhưng làm cháy quá, động cơ sẽ quá rõ ràng, hệ thống sẽ không đồng ý. Với lại lạ quá có thể khiến trên mạng thảo luận sôi nổi, tự dưng tích lũy độ hot không cần thiết.

Diện tích nuôi nhốt to một chút, nhưng không thể to quá rõ ràng.

Chắc chắn môi trường nuôi nhốt trong lồng phải tốt nhất.

Kế tiếp là thức ăn, cái này cũng dựa vào tiêu chuẩn và quy tắc cao nhất, không có gì để nói.

Trong tình huống Đàm Tân Chương nhắm trúng, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống khẩu phần ăn của động vật bị cắt xén. Với lại để động vật ăn ngon hơn chút, phát triển hơn chút đỉnh du khách cũng không thấy gì, số tiền này tiêu ngầm, cực kỳ đáng giá.

Cuối cùng là nhân viên.

Trong sở thú cần bao nhiêu nhân viên, ví dụ như người huấn luyện, người gây giống, bác sĩ thú ý, nhân viên vệ sinh,...

Mấy cái này thuộc cơ sở vật chất cần thiết sở thú cần có, có bao nhiêu động vật, cần bao nhiêu bác sĩ thú ý và người thuần dưỡng, đây là điều có thể định số đại khái, Bùi Khiêm muốn thuê thêm cũng không thể thêm quá nhiều. Dù muốn trả lương cho họ cao cũng có giới hạn.

Nên khía cạnh này rất khó nghĩ ra nhiều chỗ đốt tiền.

Nhưng Bùi Khiêm có cách khác, đó là thêm nhiều nhân viên!

Sở thú bình thường không cần bao nhiêu nhân viên, cũng lắm cũng là chỉ đường cho du khách thôi. Các động vật đều được nuôi nhốt trong lồng, du khách đi ngang qua xem là được, không cần nhân viên dẫn dắt.

Bùi Khiêm cân nhắc, tuy sở thú không có nhu cầu này, nhưng cũng có thể tạo ra nhu cầu!

Bây giờ có kiểu “sở thú trong nhà”, nuôi động vật cỡ nhỏ là chính. Mà mấy loài động vật cỡ nhỏ, ví dụ như, rắn mối, rắn, chuột hamster, cú, chồn Anglo đều có thể sờ trực tiếp.

Nếu cho phép du khách sờ mấy động vật này thì không cần nhân viên hướng dẫn sao?

Ví dụ như cú, nước ngoài có quán cà phê cú mèo cũng có thể răn dạy, có điều chỉ có thể sờ lông vũ trên đầu không thể sờ những chỗ khác.

Đến lúc đó có thể mới nhân viên hướng dẫn cho du khách, đầu tiên là dùng nước rửa tay sát khuẩn, sau đó sờ đầu cú theo yêu cầu của nhân viên, hoặc có thể mặc bộ bảo vệ tay đặc biệt để cú đứng trên đó tương tác.

Tất cả động vật nhỏ có thể tương tác được đều sắp xếp hai ba nhân viên chăm sóc, chẳng phải vậy sẽ cần nhiều nhân viên sao?

Bình thường mấy nhân viên này rất rảnh rỗi, lương lại cao, chẳng phải là người công cụ hoàn hảo sao?

Đương nhiên, suy xét đến điều này, hình thái của sở thú cũng thay đổi, tốt nhất là chia thành hai khu khác nhau, một bên triển lãm động vật hoang dã chỉ có thể xem cách lồng giam, một bên giống nhiều sở thú trong nhà, triển lãm những động vật có thể đến gần, sờ, tương tác khi có nhân viên theo cùng.

Vừa khéo bên khu công nghiệp cũ có nhiều xưởng bỏ hoang, chỉnh sửa thành sở thú trong nhà, rất tốt.

Ngoài ra, trích ra một phần không gian, chia ra làm khu vực sở thú, để du khách nghỉ ngơi, tránh xuất hiện dạo trong sở thú lâu lắc mà chẳng có chỗ nghỉ.

Quan trọng là, chiếm nhiều diện tích!

Đến lúc sở thú to, chẳng thêm bao nhiêu động vật, còn là động vật rất thường thấy, chắc chắn sẽ không có người đến nhỉ?

Sau khi xác định vài điều tổng quan, Bùi Khiêm hài lòng gật đầu.

Ừm, không tồi!

Dựa vào kế hoạch hiện tại, chẳng nói đâu xa, chắc chắn trong vòng một năm không hot lên nổi nhỉ?

Chỉ cần thời kỳ đâu khá thuận lợi, chúng mình chế độ này khả thi, có thể tiếp tục mở rộng quy mô, tăng đầu tư, vui vẻ đốt tiền.

Đương nhiên, mấy nội dung Bùi Khiêm nghĩ đều cực sơ sài và giản lược, dù sao thì hắn cũng không phải người chuyên nghiệp, không hiểu chi tiết, đưa ra sách lược này dựa vào tài liệu tra được trên mạng mà thôi.

Đợi hai hôm nữa Đàm Tân Chương đến Kinh Châu, Bùi Khiêm định nói chuyện với hắn, một là chia sẻ mấy suy nghĩ của bản thân với hắn, xác định phương hướng của sở thú, mặt khác cũng hỏi ý kiến của hắn, xem thử sở thú này có phương án cải tiến nào tốt hơn không.

Hết chương 2817.
Bình Luận (0)
Comment