Sai khi trải qua giai đoạn hỗn chiến thứ nhất, những cứ điểm này đều nằm trong tay song phương, về cơ bản là bày ra một loại trạng thái xen kẽ nhau như răng nanh, hơn nữa thực lực của hai bên tương đương nhau, chỉ cần tập trung lực lượng ưu việt để tấn công thì về cơ bản cũng có thể chiếm được cứ điểm, vì vậy, tình hình chiến đấu sẽ cực kỳ căng thẳng.
Một số cứ điểm quan trọng có khả năng đổi chủ nhiều lần, hai bên đều tập trung lượng lớn sức chiến đấu và liên tục không ngừng gửi quân tiếp viện, tạo nên tình thế giống như máy xay thịt;
Ngoài ra, còn có một số cứ điểm tưởng chừng như nằm ở rìa chiến trường, nhưng có khả năng bất ngờ bị một nhóm nhỏ quân địch xâm nhập và chiếm giữ do sự lỏng lẻo của quân phòng thủ, do đó khiến cục diện chiến trường bị đảo ngược đột ngột.
Hơn nữa, trận chiến giữa hai bên không nhất thiết phải diễn ra bên trong cứ điểm, một vị quan chỉ huy thực sự xuất sắc sẽ biết được cách dựa vào chức năng của các cứ điểm, phạm vi áp chế hỏa lực, chọn chiến trường ở mấy cửa ải có địa hình tương đối đặc biệt. Còn đối phương muốn đột phá cửa ải này, ngu ngốc mà xông lên sẽ chẳng có ích lợi gì, nhất định phải biết vận dụng trí óc của mình, bất luận là tập trung lực lượng vượt trội để tấn công từ nhiều phía, hay là phái một nhóm quân nhỏ đi đường vòng để tập kích bất ngờ, hay là né tránh mũi nhọn mà chọn một hướng tấn công khác, đều phải nhìn thật kỹ tình huống cụ thể ngay lúc đó mà quyết định.
Tình hình chiến trường luôn thiên biến vạn hóa, trong khi tất cả các tiểu đội trưởng chỉ huy tiểu đội chiến đấu thì đồng thời cũng phải báo cáo tình hình trên chiến trường cho quan chỉ huy thời gian thực, mà quan chỉ huy phải cố gắng hết sức để phân tích ý định của quân địch và đưa ra cách giải quyết sớm nhất, thậm chí chỉ bằng cách dự đoán trước, mới có thể dẫn dắt người chơi của phe mình đi đến chiến thắng.
Hai bên đánh qua đánh lại, không ai nhường ai, căng thẳng vô cùng, suốt mười lăm phút.
Thậm chí rất nhiều khán giả cảm thấy, mười lăm phút này sao lại trôi qua nhanh như vậy?
Trần Sa là một chỉ huy rất ưu tú, nhưng chỉ huy của đối phương cũng không kém cạnh. Rõ ràng, người đối diện chắc hẳn cũng là một trong số những người chơi tham gia thử nghiệm tại phòng làm việc Thiên Hỏa.
Sau đó theo nhiệt độ game ngày càng cao, số lượng người chơi tăng trưởng bùng nổ, người chơi nắm rõ cơ chế game càng ngày càng nhiều, người chơi có năng lực đảm nhận vai trò chỉ huy cũng càng ngày càng nhiều.
Sau khi game chính thức ra mắt, một vài ván đấu thời kỳ đầu sẽ bởi vì trình độ của người chỉ huy tạo ra chênh lệch, xuất hiện tình huống nghiêng hẳn về một bên, nhưng càng về sau, chênh lệch thực lực giữa đôi bên sẽ càng ngày càng gần, chiến đấu cũng sẽ trở nên kịch tính hơn.
Kết thúc một ván, đội của Trần Sa còn có các khán giả đang livestream, còn có vài người chấn động chưa thôi.
“Kích thích quá đi! Cảnh tượng lớn thế này thật sự quá kích thích!”
“Súng đạn như mưa, thật sự có một kiểu cảm giác thân lâm tiền tuyến, thậm chí so với chiến dịch quy mô lớn của một vài game máy đơn, cảm giác nhập vai rất mạnh!”
“Quả thực, là khái niệm hoàn toàn khác với các kiểu game FPS một ván chỉ có mười mấy người, hai mươi mấy ngươi chơi nhỏ ăn nhỏ khác.”
“Cảm thấy game này không chỉ dựa vào súng, còn phải dựa vào não, không có chút tố chất quân sự thật sự không chơi nổi!”
“Thời gian có hơi ngắn, còn chưa đã nghiền đây này.”
“Đáng tiếc không thể trực tiếp công chiến đại bản doanh của đối phương rồi giành thắng lợi, chỉ có thể giữ khoảng cách duy trì chiến đấu.”
“Điều này nói rõ cơ chế phối hợp rất tốt! Địch ta ngang ngửa mới thú vị, nếu chúng ta trực tiếp đẩy đến đại bản doanh của đối phương, quả thực rất sướng, nhưng đối phương lại chẳng vui chút nào, lâu dần sẽ khiến cho người chơi của chế độ này không ngừng thất thoát.”
“Cảm giác chơi có hơi giống với kiểu đại chiến trường 40vs40 của ‘Thế Giới Huyễn Tưởng’? Khiến ta nhớ đến những năm tháng chất ngất lúc trước cùng đội quốc gia đánh chiến trường load quân hành...”
Cảm giác của người người đều là, chiến đấu ở giai đoạn thứ hai, có hơi giống với, siêu chiến trường của “Thế Giới Huyễn Tưởng”.
Chỉ là so với đại chiến trường trong game MMORPG, thì kiểu chế độ trong “Vết Đạn 2” đã có cải thiện nhất định.
Bởi vì chiến trường của MMORPG vốn không có cơ chế cân bằng, hai bên đầy 40 người là có thể khai chiến, nhưng trang bị, thao tác, trình độ chỉ huy, giữa đôi bên, có thể khác biệt một trời một vực.
Cho nên, chiến trường thế này rất ít khi xuất hiện thế chiến đấu cân bằng thực lực, lật ngược thế cờ trong hiểm càng ít đến đáng thương, trên cơ bản chỉ có hai tình huống.
Thứ nhất, cứ điểm quan trọng nhất ở giữa bản đồ hai bên một khi bị công chiếm, thì trên cơ bản đã thua mất đi ý chí chiến đấu, lúc bắt đầu mạnh ai nấy chơi, chiếm được cứ điểm quan trọng một phương là có thể dần dà chiến thắng trận này.
Thứ hai, hai bên mạnh ai nấy đi, chạy thẳng vào sào huyệt đối phương, tiết kiệm thời gian của mọi người, nắm chắc tốc độ, ai có thể đánh bại tướng quân của đối phương trước thì người đó thắng.
Thật sự rơi vào thế yếu vẫn cố gắng không từ bỏ, đoàn kết một lòng tìm kiếm cơ hội lật ngược tình thế, có thể nói là khó hơn lên trời.
Nhưng “Vết Đạn 2” thì khác, tựa game này không phân định rõ trận doanh ngay từ đầu, mà thông qua chiến đấu kịch liệt ở 15 phút đầu trận để đào thải và sàng lọc người chơi, sao đó mới phân định trận doanh, như vậy đảm bảo được thực lực hai bên thật sao sát.
Dưới tình huống thế lực hai bên cân bằng, hai bên đều thấy được hi vọng chiến thắng, tự nhiên sẽ không muốn từ bỏ.
Vả lại, game FPS và MMORPG vẫn có chỗ khác biệt, trong MMORPG, một người chơi dù có lợi hại thế nào, nhiều nhất chỉ lấy một địch hai, một địch ba, gặp người chơi có trang bị không cùng đẳng cấp, có thể một địch một bất phân thắng bại. Cho nên chiến trường ở MMORPG, người chơi đơn rất khó thay đổi thế cục, cũng rất dễ trở thành dã tràng se cát.