Sau khi khiếu nại thì đương nhiên là muốn được giải quyết.
Vì để dàn xếp sự việc ổn thỏa, cửa hàng chuyển phát nhanh đã nói với khách hàng rằng bọn họ sẽ bồi thường cho hắn một hộp táo khác. Đồng thời, dựa theo chế độ quy định, sẽ tiến hành phạt tiền đối với nhân viên chuyển phát nhanh chịu trách nhiệm giao hàng kia. Về cơ bản thì khách hàng cũng đã chấp nhận phương thức xử lý này rồi.
Tuy nhiên, hộp táo này được vận chuyển từ một nơi rất xa, cửa hàng trực tuyến hiện tại lại vô cùng bận rộn và không thể xử lý việc chuyển phát nhanh mỗi ngày, cũng quá lười để đi mua một hộp mới từ cửa hàng trực tuyến ban đầu, thế nên đã vào chợ nông sản gần đó mà mua một hộp táo để bồi thường.
Kết quả là khi khách hàng nhìn thấy, lập tức nhận ra rằng hai quả táo này hoàn toàn không phải cùng một loại, tuy hai loại táo này trông giống nhau nhưng trên thực tế lại không giống nhau chút nào, rõ ràng cho thấy Thịnh Vận Logistics bên này vì muốn đỡ rắc rối mà mua đại.
Cho nên khách hàng dưới cơn nóng giận, lại đến để khiếu nại.
Dựa theo chế độ của Thịnh Vận Logistics, nếu như nhân viên chuyển phát nhanh bị khiếu nại nhiều lần, hoặc là bị cùng một khách hàng liên tục khiếu nại thì số tiền phạt sẽ tăng gấp đôi. Đây là một chế độ phạt tiền mang tính trừng phạt, nhằm để giảm tỷ lệ đánh giá tiêu cực.
Vì vậy, nhân viên chuyển phát nhanh này không còn cách nào khác là chạy đi thỉnh cầu vị khách hàng hủy khiếu nại, thậm chí còn quỳ xuống xin lỗi ngay tại chỗ. Nhưng vị khách hàng này rất cứng đầu, hắn cho là đây không phải là vấn đề tiền bạc, mà là sự thiếu tôn trọng của Thịnh Vận Logistics đối với hắn, hắn muốn biết rằng người đưa ra quyết định mua loại táo này là nhân viên chuyển phát nhanh hay chính là người phụ trách mạng lưới, các tiêu chuẩn hình phạt tương ứng là gì, liệu vấn đề này có thể được tránh tái diễn một cách có hệ thống trong tương lai hay không.
Vị khách hàng này đã nhấn mạnh rằng hắn không nhằm vào nhân viên chuyển phát nhanh, mà là nhằm vào Thịnh Vận Logistics, đồng thời yêu cầu Thịnh Vận Logistics đưa ra lời giải thích và xin lỗi chính thức.
Nhưng rất rõ ràng, làm sao loại yêu cầu này của hắn có thể được đáp ứng chứ?
Cho nên hai bên vẫn đang giằng co không dứt, cảnh tượng nhân viên chuyển phát nhanh đau khổ quỳ xuống cũng bị rất nhiều người vây xem, quay video và chụp ảnh lại, bộ phận theo dõi dư luận của Thịnh Vận Logistics đã phát hiện và trực tiếp báo cáo.
Nhiếp Vân Thịnh nhìn phần báo cáo này, hai mắt khẽ nheo lại.
Nhìn bề ngoài, sự việc này là một tin tức tiêu cực, đối với tập đoàn Thịnh Vận hiện tại mà nói thì chính là đã rét vì tuyết lại giá vì sương.
Nhưng... nghĩ về nó từ một góc độ khác, có lẽ đây là một cách khác để phá vỡ tình thế đó?
Đánh giá từ các bức ảnh và video, nhân viên chuyển phát nhanh này xuất thân từ một gia đình bình thường, có lẽ có trình độ học vấn thấp và tính tình cũng tương đối chất phác. Cảnh tượng quỳ gối lại càng khơi dậy sự đồng cảm của quần chúng đang vây xem, còn vị khách hàng trong video vẫn luôn cố chấp không chịu thỏa hiệp kia ngược lại lộ ra vẻ vô cùng không hợp tình người.
Nhiếp Vân Thịnh suy nghĩ một chút: “Chuyện này xuất hiện vô cùng đúng lúc! Nhân dịp này, chúng ta có thể lợi dụng hướng dư luận một chút, đăng lên một bài xin lỗi, đồng thời bày tỏ sự chia buồn với nhân viên chuyển phát nhanh này một chút, miễn cho hắn khỏi bị xử phạt... Nếu như hiệu quả không tệ, nói không chừng có thể xoay chuyển được dư luận không thuận lợi trước mắt của chúng ta!”
Cùng lúc đó, bộ phận công vụ của tập đoàn Thịnh Vận.
Bộ phận này thực chất chính là bộ phận quan hệ công chúng và tiếp thị, cũng có thể nói là bộ phận chịu trách nhiệm theo dõi ý kiến và thái độ của công chúng. Công việc chính là thường xuyên chú ý đến ý kiến và thái độ của công chúng trên mạng, nếu như phát hiện một số tin tức tiêu cực không tốt thì phải xử lý kịp thời.
Đồng thời, bộ phận này cũng sẽ tham gia một số công việc như xây dựng hình ảnh thương hiệu.
Phó tổng giám đốc phụ trách bộ phận này không có ở đây, bởi vì vừa nhận được tin tức nhân viên chuyển phát nhanh quỳ gối, hắn đã lập tức đi báo cáo với Nhiếp Vân Thịnh.
Các nhân viên đều đang ở nơi làm việc của bọn họ và tất cả đều trông có vẻ bận rộn.
Tất nhiên, có một số người có thể không bận lắm nhưng vẫn phải giả vờ là đang bề bộn nhiều việc. Suy cho cùng thì tình huống hiện tại của tập đoàn Thịnh Vận đang khá là nguy cấp, nếu như có ai dám ra vẻ thoải mái và bị phó tổng giám đốc tình cờ nhìn thấy, nói không chừng có thể phải thu dọn đồ đạc cuốn gói rời đi ngay tại chỗ.
Một nhân viên khoảng ba mươi tuổi đứng dậy và nhìn xung quanh một chút.
Chân tóc của hắn cực kỳ đáng lo ngại, hai con mắt cũng có quầng thâm rất nặng nề, có vẻ như hắn đã phải làm việc quá giờ trong một thời gian dài.
Sau khi xác nhận an toàn, hắn nhanh chóng đến bên cạnh phó quản lý của bộ phận.
Phó quản lý họ Ngụy, mọi người trong bộ phận đều gọi hắn là anh Ngụy. Ở bên trên phó quản lý của bộ phận còn có quản lý của bộ phận cùng với phó tổng giám đốc phụ trách toàn bộ bộ phận công vụ.
Thật ra khi muốn xin phép nghỉ thì tìm ai cũng được, quản lý cũng có thể phê duyệt đơn xin phép nghỉ, tuy nhiên, tính tình của anh Ngụy lại tương đối tốt bụng, dễ nói chuyện, đồng thời hắn cũng rất quan tâm đến những người khác trong bộ phận. Vì vậy, khi hầu hết mọi người xin nghỉ phép thì đều tìm đến hắn.
Tuy nhiên, lúc này vị phó quản lý lại đang cau mày, cả khuôn mặt đều tràn ngập rối rắm.
Nhìn thấy có người anh em đầu trọc tới tìm mình, anh Ngụy tạm thời thu lại vẻ mặt tựa như đang táo bón, hỏi: “Sao vậy lão Châu, ngươi có chuyện gì sao?”
Lão Châu có chút xấu hổ, nhưng vẫn nói: “Anh Ngụy, cuối tuần này ta muốn xin nghỉ phép hai ngày, cuối tuần này ta muốn cùng vợ đến bệnh viện để khám thai.”
“Ta biết công việc gần đây của bộ phận khá là gấp gáp, cần phải làm thêm giờ, nhưng mà ta thật sự không thể trì hoãn chuyện này được, cho nên...”