Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 2912 - Chương 2912. Lữ Minh Lượng Đúng Là Quá Bảo Thủ

Chương 2912. Lữ Minh Lượng đúng là quá bảo thủ
Chương 2912. Lữ Minh Lượng đúng là quá bảo thủ

Đối với Lữ Minh Lượng mà nói, thực ra hắn không thể nào hiểu rõ tại sao giai cấp lãnh đạo của những công ty này, dưới tiền đề đã giàu có như thế, còn nghĩ mọi cách phạt tiền moi móc mấy ngàn đáng thương từ trên người shipper.

Bùi Khiêm cảm thấy, mục đích cuối cùng mà bản thân làm lỗ tiền, cũng chỉ là muốn mua một biệt thự lớn xa hao thuộc về bản thân ở Kinh Châu, là quá lắm rồi.

Hiện tại nha khoảng cách đến mục tiêu này, không phải quá xa vời rất gần rồi.

Trong tay bản thân có được càng nhiều người, lại không dùng, không tiêu, không sản sinh giá trị thực tế, chỉ muốn nghĩ mọi cách khiến nó thông qua cách thức tư bản để tăng giá trị, nhìn con số không ngừng tăng thì có ý nghĩa gì chứ?

Cho nên, Bùi Khiêm cảm thấy, tiền kiếm có nhiều hơn nữa, nếu biến thành người giống tập đoàn Thịnh Vận hoặc giống đám người quản lý của tập đoàn Household này, vậy thì nhân sinh, thật vô vị.

Rốt cuộc là người có tiền, hay là nô lệ tiền bạc?

Đây rốt cuộc là người con hơn người, hay là con ở của tiền bạc?

Cho nên, Lữ Minh Lượng mạnh tay trừng trị đám người này, giống như việc ra tay chấn chỉnh của chung cư Sloth với tập đoàn Household, đương nhiên Bùi Khiêm ủng hộ hoàn toàn.

Ngoài việc này ra, Lữ Minh Lượng còn nói chung cư Sloth sẽ mở rộng ở cách thành phố tuyến hai tuyến ba, sẽ phụ cấp phí chuyển hàng trong thời gian dài, trong mười năm không tăng giá phí chuyển hàng, khiến cho Bùi Khiêm vô cùng vui vẻ.

Nếu người phụ trách của các bộ phận đều trách nhiệm như Lữ Minh Lượng, thì tốt biết bao!

Quả nhiên ta không nhìn sai người!

Điểm không tốt duy nhất, chính là Lữ Minh Lượng vẫn có hơi bảo thủ.

Sao lại chỉ mười năm chứ?

Nếu tổng giám đốc Bùi có mặt ở đó, thì phải nhân đôi siêu cấp mới được.

Những lời đã nói ra, thì cứ như vậy trước đi, mười năm không đủ thì có thể tiếp tục kéo dài thời hạn.

Bùi Khiêm cảm thấy, chuyện của Nghịch Phong Logistic thuận theo tự nhiên phát triển đến nay, tuy quá trình khiến bản thân có chút khó hiểu, nhưng kết quả vẫn tốt, khiến người ta hài lòng.

Cho nên hắn mới biểu dương Lữ Minh Lượng, vả lại còn nảy ra ý kiến, chính là định hướng đào người về.

Lữ Minh Lượng nghe không hiểu lắm: “Định hướng đào người? Đào thế nào?”

Bùi Khiêm giải thích: “Rất đơn giản, chính là thêm một kênh tuyển dụng đó mà.”

“Cho đến nay, Đằng Đạt có ba kênh tuyển dụng khác biệt, một là tuyển dụng nhân tài khẩn cấp, hai loại còn lại chính là thi tuyển dụng thông thường và thi tuyển dụng đặt biệt trước đó không lâu vừa mới tiến hành.”

0

Cái gọi là tuyển dụng nhân tài khẩn cấp, thì cần Bùi Khiêm tự mình gật đầu.

Ví dụ như, Bùi Khiêm quyết định phải làm một ngành mới, hoặc khai quận một đại công thần, chắc chắn cần có một lượng lớn người đến hợp tác, lúc này đi theo lưu trình thi tuyển dụng bình thường chắc chắn không kịp, thì phải tuyển khẩn cấp.

Nếu các bộ phận khác tạm thời có chỗ trống cần dùng người, cũng có thể báo cáo với tổng giám đốc Bùi, đi theo lưu trình tuyển dụng khẩn.

Ngoài ra, chính là hai loại thi tuyển dụng.

Bùi Khiêm tiếp tục nói: “Ngoài ra, ta dự tính mở thêm một kênh tuyển dụng mới, chính là định hướng đào người!”

“Ví dụ, hiện tại Nghịch Phong Logistic và Thịnh Vận Logistic có quan hệ cạnh tranh trực tiếp, vậy thì ngươi có thể dựa theo tình hình mở rộng và phát triển của Nghịch Phong Logistic, để đưa ra một phần danh sách tuyển dụng, định hướng đi đào người của Thịnh Vận Logistic.”

“Lúc trước người của Thịnh Vận Logistic muốn nhảy việc qua chỗ chúng ta, vẫn phải trải qua thi tuyển dụng, để xem có nhảy vào được không. Hiện tại, giống như là đang dành riêng một hạn ngạch cho nhân viên của công ty đối thủ cạnh tranh.”

“Sau này bộ phận khác cũng có thể có danh ngạch này, ví dụ chung cư Sloth định hướng đào người của tập đoàn Household, v..v.”

Cách nghĩ của Bùi Khiêm rất đơn giản, đào người, vậy thì cần phải nâng mức lương!

0

Định hướng đào người, vậy thì số tiền phải bỏ ra chắc chắn cao hơn rồi!

Đương nhiên, vì tiền lương và phúc lợi của các nhân viên cũ Đằng Đạt đều đã chạm đỉnh, còn mức lương và phúc lợi của người được đào về chắc chắn cũng phải tăng lương dựa trên mức lương cơ bản của người này, cho nên tăng thế nào, cũng không thể vượt qua mức của nhân viên Đằng Đạt cùng cấp bậc, tạo thành tình trạng mức lương chênh lệch ngược.

Nhưng bất kể nói thế nào, thì đây cũng là cách tốt để nhanh chóng mở rộng nhân số nhân viên!

Chủ yếu cũng là Bùi Khiêm nhìn thấy các shipper của tập đoàn Đằng Đạt cũng rất khó khăn, Nghịch Phong Logistic cần mở rộng, cần đảm bảo phục vụ cho khách hàng, sớm muộn gì cũng cần phải tìm các shipper lành nghề, nhân viên khác cũng phải bổ sung, trực tiếp đào người của tập đoàn Thịnh Vận sang, rất tiện lợi.

Lữ Minh Lượng cảm động vô cùng: “Vâng tổng giám đốc Bùi, ta sẽ sắp xếp!”

Quả nhiên, tổng giám đốc Bùi không chỉ không tức giận, ngược lại còn ủng hộ vô điều kiện!

Lữ Minh Lượng cảm thấy, điều này đã nói rõ phán đoán của bản thân không có vấn đề gì,m tổng giám đốc Bùi khác với Nhiếp Thịnh Vận, nên nói là khác biệt hoàn toàn với ông chủ của các công ty khác.

Thực ra nghiêm túc mà nói, phúc lợi và đãi ngộ cho Lữ Minh Lượng dù có tốt hơn nữa, thì phó tổng giám đốc của tập đoàn bên kia lại có rất nhiều cổ phần, nếu thật sự đem ra so sánh, Lữ Minh lượng vẫn kém hơn một bậc.

Nhưng chắc chắn Lữ Minh Lượng không hề có suy nghĩ nhảy việc đến tập đoàn Thịnh Vận làm phó tổng giám đốc.

Nguyên nhân rất đơn giả, chính là nằm ở sức hút cá nhân của tổng giám đốc Bùi!

Trên thế gian này chắc chắn không có ông chủ tổng giám đốc Bùi thứ hai, cho nên những người phụ trách mới không hề oán hận, hoàn toàn không còn ý định nhảy việc một lòng đi theo tổng giám đốc Bùi, khai hoang mở cõi cho Đằng Đạt.

Tổng giám đốc Bùi không chỉ là người dẫn đường trên công việc cho bọn họ, giúp bọn họ xóa tan mây mù nhìn thấy sự thật rõ ràng của thương trường, còn là người chỉ dẫn trong cuộc sống của bọn họ.

Cuộc sống của tổng giám đốc Bùi vô cùng tối giảng, không chú trọng phô trương, bình dị dễ gần, thậm chí đãi ngộ dành cho nhân viên còn tốt hơn cho mình, những nhân viên phụ trách sao có thể trì trệ hưởng lạc dưới hoàn cảnh như vậy được chứ?

Hết chương 2912.
Bình Luận (0)
Comment